Chân Linh Cửu Biến
Chương 1437
Năm vị đại tu sĩ tại chỗ thuộc về bốn nhà tông môn, nhưng trong đó có ba gia đều kết thâm cừu với Lục Bình. Điều này cũng khiến cho Lục Bình nghĩ thầm trong bụng, bản lĩnh kéo cừu hận của mình tựa hồ càng lúc càng thêm nhiều a, tuy nhiên trong lòng cũng càng lúc càng cảnh giác. Mình đắc tội những người này đều có thể nói là sự tồn tại không yếu của tu luyện giới. Theo danh tiếng địa vị của mình tăng lên, nhất cử nhất động của mình tất phải nhận được càng ngày càng nhiều người chú ý, lại tưởng tượng âm thầm làm việc trước đó sợ là càng ngày càng khó.
Nhưng Chân Linh phải phát triển cũng tất nhiên cần Lục Bình càng lúc càng ra mặt đứng mũi chịu sào nhiều hơn, do đó lúc này ám tiến đến từ sau lưng không khỏi khiến cho Lục Bình phải tập trung mười hai phần tinh thần để phân tâm ứng đói.
Thái Huyền tông Vô Giới lão tổ vừa dứt lời, Ngũ Hành tông Cốc đại tu sĩ sớm đã thần sắc ngưng trọng, hỏi:
- Linh Hư đạo hữu không nhìn lầm chứ? Bản tông hai vị đệ tử đích truyền coi như bỏ mạng trong tay người này. Nếu đúng thật là người này, lão phu nhất định phải để cho hắn dở sống dở chết!
Linh Hư lão tổ thần sắc cũng nghiêm túc giống vậy, đáp:
- Không làm đầu, người này hôm nay cũng là nhân vật phong vấn của tu luyện giới, lão phu khẳng định không nhìn lầm. Tuy nhiên lúc lão phu gặp phải hắn là mấy ngày trước, lúc ấy Lục Thiên Bình đó đang đi tới chỗ sâu đạo đàn di chỉ, bây giờ còn ở nơi nào đó không thì cũng khó nói được!
Thủ Hành lão tổ trầm ngâm một chút, nói:
- Xem ra hắn vẫn ở đó. Người này cũng như ba đời đích truyền hắn vậy, lần này tiến vào đạo đàn chủ yếu là vì đánh vào pháp tướng hậu kỳ làm chuẩn bị, lúc này đương nhiên muốn đi đến khu vực mịch địa gần đạo đàn thế giới để tự luyện.
Đại tu sĩ họ Cốc phất phất tay, nói:
- Vậy còn chờ gì, bọn ta hạ một chỗ tìm kiếm Hán Bạch Ngọc bồ đoàn đích khu vực địch đường tắt đang cần đi ngang qua đạo đàn di chỉ, dọc đường thuận tiện tìm kiếm tung tích của người này, nếu có phát hiện, hợp lực xuất thủ bắt giữ!
Đại tu sĩ họ Cốc không khỏi nhớ lại ban đầu Lục Bình bị lão ta cùng một vị đại tu sĩ khác liên thủ vây công nhưng vẫn thành công chạy trốn. Sự đánh vào mạnh mẽ như vậy, đến hiện tại cũng làm cho đại tu sĩ họ Cốc khi đơn độc đối mặt hắn cảm thụ kiêng kỵ vô cùng. Thậm chí sau khi lão ta tỏ thái độ làm ra liên thủ vẫy công không ngờ không có một người mặt lộ vẻ kinh dị.
Năm người ở chỗ này chẳng qua là thoáng nghỉ ngơi chốc lát thì động thủ rời đi. Phương hướng mà bọn họ rời đi chính là phía chỗ Lục Bình do Linh Hư lão tổ chỉ điểm.
Một mực đợi đến năm người này rời đi Lục Bình thần niệm cảm giác cách khoảng bên ngoài. Lại qua một hai canh giờ sau, Lục Bình bấy giờ mới thận trọng hiển lộ thân hình của mình, rồi sau đó nhanh chóng chạy tới phụ cận hố đất do mọi người đào móc lúc trước.
Lần này Lục Bình cũng đã có kinh nghiệm, đứng bên trên hổ đất biểu hiện lấy Quái Vân Phàm toàn bộ bao phủ lại phạm vi phương viên ba mươi trượng. Nhưng sau đó chỉ tản mát ra hơi thở của Long chi pháp tướng, lại phối hợp thần niệm tới bắt một đạo ý niệm chỉ điểm Lục Bình tu luyện Tam Quang Thần Thủy trước đó.
Toàn bộ bên trong đạo đàn thế giới như cũ là tiếng vang “ông ông” loạn xạ thay nhau vang lên, mãi vẫn không thể nghe một câu ngôn ngữ rõ ràng từ trong âm thanh tạp nhập đó. Thế nhưng Lục Bình thần niệm vẫn từ trong chút thanh âm rầm rĩ phiền loạn nơi này bắt được một tia thanh âm nghe vào tựa hồ tiếng vang hơi lớn hơn một chút. Một tia tiếng vang biểu hiện ra sự sai biệt rất nhỏ rất nhanh sau đó bị Lục Bình nhận định chính là một đạo ý niệm của Giao đạo nhân trước đó.
Lục Bình chỉ một ngón tay về chỗ cách hố đất ba thước, một mớ đất đá nổ tung. Một khối đất đá có chất liệu cùng với khối Khánh Âm Toái Thạch lúc trước lấy được trôi lơ lửng lên từ trong đất đá nổ tung. Lục Bình mặt lộ vẻ mừng rỡ, đưa tay một chiều, lại là một khối Khánh Âm Toái Thạch rơi vào trong tay. Hơn nữa cái này còn là một khối đá vụn ghi lại ý niệm của Giao đạo nhân, mang đi ra ngoài vừa đúng có thể cho Long Hòe lão tổ một câu trả lời.
Tuy nhiên nghĩ đến trấn áp cũng xóa sạch ý niệm của Giao đạo nhân trong khối toái thạch này, Lục Bình lại có chút không chắc lắm.
Trước đó Lục Bình có thể xóa sạch ý niệm của Thiền đạo nhân, dựa vào Long chi pháp tướng cùng với Tam Quang Thần Thủy do Giao đạo nhân ý niệm chỉ điểm luyện thành. Vậy mà lúc này đối mặt là ý niệm của Giao đạo nhân, những thủ đoạn lúc trước hữu hiệu hay không thì không nói, lấy thủ đoạn của Giao đạo nhân chỉ điểm để đối phó ý niệm của Giao đạo nhân lưu giữa lại, điểm này đối với Lục Bình mà nói lại thật có chút khó khăn.
Lục Bình dùng sức phun hai hơi, nói thầm:
- Thất Sắc Phá Cấm Phù truyền thừa cùng với ba loại hội chế đường tắt ta sẽ truyền thừa xuống. “Long Đằng Tinh Hà quyết” ta cũng sẽ truyền thừa tiếp. Tam Quang Thần Thủy ngưng tụ giống vậy sẽ truyền thừa tiếp. Ý niệm lưu tồn trong thần thạch dù sao đã không thuộc về Khai Thiên Thất Tổ, như vậy đệ tử đem xóa sạch chí ít cũng coi là không bất kính với chư vị!
Thần niệm của Lục Bình lần nữa theo pháp tướng rời thân thể. Bích Lân Hồn Hóa đã thiêu đốt nhún nhảy trong miệng Long chi pháp tướng. Tam Quang Thần Thủy cũng đã ngưng tụ trong cơ thể pháp tướng, chờ một khắc cuối cùng thủ đoạn ra hết, dùng để tiêu ma ý niệm của Giao đạo nhân tích chứa trong đá vụn. Ở Nhưng trong lúc chư bàn thủ đoạn của Lục Bình mới vừa tăng thêm trên khối đá vụn, đạo ý niệm của Giao đạo nhân tích chứa trong thần thạch đột nhiên biến mất không giải thích được!
Loại cảm giác đây giống như Lục Bình súc đầy khí lực một quyền đánh vào chỗ trống, làm hắn rất khó chịu!
Trong lòng Lục Bình kinh ngạc, rồi sau đó đột nhiên nhớ ra gì đó, thần niệm cùng pháp tướng trong nháy mắt trở về thân thể. Lúc này mới phát hiện không biết vì sao khi đó, bên trong tâm hạch không gian của Lục Bình sinh ra một đạo ý niệm rất tinh tường. Mà đây chính là ý niệm do Giao đạo nhân lưu lại khi truyền thụ cho Lục Bình phương pháp ngừng tụ Tam Quang Thần Thủy trước đó.
Trong lòng Lục Bình vẫn như cũ nghi hoặc không hiểu, không phải bởi vì tất cả Khánh An Toái Thạch tích chứa ý niệm của Giao đạo nhân trước mặt Lục Bình tu luyện “Long Đằng Tinh Hà quyết” cũng sẽ không có bất kỳ trở ngại chứ?
Nếu thật như thế, đây chẳng phải nói chỉ cần Lục Bình chuyên tâm bên trong đạo đàn thế giới thu tập Khánh Âm Thần Thạch tồn giữ lại ý niệm của Giao đạo nhân, thì có thể tùy tâm sở dục lấy được chân ngôn truyền thừa bên trong do Giao đạo nhân lưu lại sao?
Suy đoán này khiến cho Lục Bình động tâm không dứt. Mặc dù Lục Bình cảm thấy lần này có lẽ bởi vì vận khí hoặc là nguyên nhân của hắn, nhưng ý nghĩ này một khi ghim vào trong đầu óc của Lục Bình thì khó bị hắn bỏ rơi đi được.
Có lẽ đúng thật nên tìm thêm một ít Khánh Âm Toái Thạch lưu chứa Giao đạo nhân ý niệm tới thử một lần, vạn nhất thật đúng là như vậy đây!
Truyện khác cùng thể loại
2 chương
614 chương
3399 chương