Lục Bình tìm được Thiên Phàm, Thiên Tuyết cùng với Thiên Sơn lão tổ, nói cho ba người nghe tin tức mà trước đó | lấy được từ chỗ của Lâm Vũ lão tổ. Sắc mặt của ba vị lão tổ hiển nhiên cũng rất khó coi. - Đích xác là phải chuẩn bị xong đường phía sau, bản phái không thể bỏ đi hao tốn cùng ma la đại quân. Một khi tu sĩ của các phái dòm ngó bốn phía lựa chọn không ra tay, bọn ta nói không chừng cũng phải một đường lui về Bắc Hải. Thiên Tuyết lão tổ vừa nói cùng Thiên Phàm, Thiên Sơn hai vị lão tổ trao đổi ánh mắt, nói tiếp: - Đến lúc đó người chỉ cần để ý mang môn hạ đệ tử rời đi, ta với Thiên Phàm sư thúc tổ cùng với Thiên Sơn sư thúc của ngươi sẽ lưu lại cản phía sau. Lưu lại cản phía sau thường thường ý nghĩa vẫn lạc, Lục Bình nhíu mày lại, nói: - Xem ra đệ tử lưu lại sẽ tốt hơn, nếu nói một lời hơi hỗn hào một chút, thì thực lực của hai vị sư thúc tổ cùng với sự thúc chưa chắc hơn được đệ tử. Thiên Sơn lão tổ cũng nói thật: - Không phải là chưa chắc, mà là thực lực của ngươi bây giờ mỗi một người chúng ta là đối thủ của ngươi, chính bởi vì như vậy, mới có thể để cho người dân môn hạ đệ tử trở về Bắc Hải. Trên đường các phái đều là sói đói ăn thịt người không nhà xưởng, nếu không có một người đại đội trấn giữ chắc chắn, đệ tử của chúng ta trở lại Bắc Hải không biết có thể còn dư lại mấy người. Lục Bình còn suy nghĩ muốn nói gì, Thiên Phàm lão tổ trực tiếp ngắt lời nói: - Chuyện này cứ quyết định như vậy, ngươi không cần nói thêm nữa. Chúng ta nguyên vốn già cả rồi, còn có bao nhiêu năm để sống. Ngược lại thì người nhất định phải sống nữa, chỉ cần người còn sống sẽ có thể bảo đảm bạn phải ngàn năm căn cơ không việc gì. Sau khi ma la đại quân lụi bước cũng không lưu lại cho Chân Linh phải bao nhiêu thời gian nghỉ ngơi thở dốc và hồi phục. Trong từng tiếng gào thét thê lương của Ngọc Ma, ma ô la đại quân chỉnh đốn đội ngũ, lần nữa tiến về phía Chân Linh phái trú địa. Mà lần này ma la đại quân quả thật muốn liều I dốc hết sức đánh một trận vậy. Hơn hai ngàn ma la lớn nhỏ toàn bộ từ trong Thanh Minh Giang xông lên trên bờ, tiến về Chân Linh phái trú địa. Khí tức của Huyết Ma La cùng với Ngọc Ma La ẩn giấu bên trong ma la đại quân, nhưng tu sĩ ở nơi đóng quân lại toàn bộ đem lực chú ý chuyển hướng về phía ba đạo khí tức dữ dần giống như ánh nắng sau lưng ma la đại quân. Ba con A Tu La rốt cục không kềm chế được muốn toàn lực xuất thủ. Lục Bình đưa tay một dạng, một đoàn vẫn phàm màu lam tím khai ích trong nháy mắt, rồi sau đó hóa thành một đoàn tường vẫn phụ trứ trên hộ tráo của trí địa đại trận. Có Quải Vân Phàm bảo vệ, Lục Bình ít nhất không cần lo lắng đệ tử bình thường của Chân Linh phái sau đại trận bị tu ma phệ hồn thần thông xâm nhập nữa. Trừ Vũ Anh Lan cùng với Lý Thiên Như bị thương, Cơ Thiên Hiên tiếp tục chủ trì đạo binh đại trận, ở nơi đóng quân tất cả pháp tướng tu sĩ toàn bộ đi tới trước hộ tráo của trí địa, mắt thấy ma la đại quân đã đến ngoài hơn trăm trượng. Lục Bình đột nhiên quát to một tiếng, hô: - Ra! Lý Thiên Như, Cơ Thiên Hiên cùng với Lục Bình ba người mỗi người đều đưa một miếng chuông lớn tế lên giữa không trung. Lục Bình lại lần nữa quát to một tiếng, hô: - Phá! Đương! Đương! Đương! Ba tiếng nổ cơ hồ chẳng phân biệt được trước sau vang lên. Trừ miệng Thương Hải Chung phòng chế trong tay Lục Thụy Thu Bình, hai cái khác đồng thời bể tan tành dưới một đòn nghiêm trọng, chỉ còn lại có một đống đồng nát sân vụn rơi trên mặt đất. Ba miệng pháp bảo phỏng chế Thương Hải Chung lập tức bị đập vỡ hai cái. Chỉ còn lại cái trong tay Lục Bình có phẩm chất tốt nhất vẫn giắt giữa không trung, nhưng người gõ chuông đổi thành Vũ Anh Lan bị thương nặng không thể xuất chiến. Trước đó, ma la đại quân đã bị một lần thua thiệt cũng không phải là không phòng bị. Huyết Ma cùng với Ngọc Ma núp trong ma la đại quân công kích vì chính là phòng ngừa sự hỗn loạn phát sinh khi tiếng chuông gõ vang. Nhưng bọn nó không ngờ Chân Linh phái một phe này càng tuyệt hơn, không ngừng xuất hiện thêm một miếng chuông đồng, hơn nữa phát huy ra uy lực lớn nhất của pháp bảo phỏng chế, lập tức đập vỡ hai cái trong đó. Tiếng nổ của Thượng Hải Chung lần nữa khiến cho ma la đại quân vỗ đánh phía trước nhất lâm vào trong một mảnh hỗn loạn. Mấy chục con ma la lớn nhỏ rơi xuống từ giữa lưng chừng trời. Còn sót lại không ít ma la cũng đoàn đoàn đảo quanh hôn mê trong bầu trời. Huyết Ma cùng với Ngọc Ma ấn giấu trong ma la đại quân kiệt lực chỉ huy, không biết sao trong thời gian ngắn căn bản không thể nào tiêu nhị loại hiện tượng hỗn loạn đó. Lục Bình hét lớn một tiếng: - Tuồn ra đi! Trừ Lý Thiên Như cùng Cơ Thiên Hiên đang chủ trì đạo binh đại trận và Vũ Anh Lan gõ chuông đồng, còn thừa lại hơn mười vị pháp tướng tu sĩ toàn bộ tuôn ra khỏi Chân Linh phái trú địa. Lục Bình trước nhất đem Tế Thủy Trường Lưu kiếm hóa thành kiếm quang đây trời. “Đại Giang Đồng Khứ Kiếm Quyết” không còn chưa từng có từ trước đến nay, mà là làm hết sức phát triển phạm vị công kích, trở thành hồng thủy vỡ để lan tràn ra. Vô luận ma la lớn nhỏ trước mặt Lục Bình toàn bộ nhét vào đến trong phạm vi giảo sát của hắn. Đáng tiếc thời gian không đủ hơn nữa thời cơ trước đó ngộ hiểu cũng cực kỳ khó khăn nắm chặt, nếu không Lục Bình không ngại lần nữa thi triển một lần “Thương Hải Tang Điền quyết”. Mặc dù “Đại Giang Đông Khí Kiếm Quyết “cũng không có uy lực không thể tưởng tượng nổi như “Thương Hải Tang Điền quyết”, nhưng bộ kiếm quyết này lại thắng ở linh hoạt như ý. Ma la đại quân tiền phong gần năm trăm ma la lớn nhỏ lập tức bị kiếm quang của Lục Bình cuốn ùa vào hết một trăm năm mươi con. Giữa thiên không lần nữa giống như hạ giáo tử vậy rơi mất sáu mươi bảy mươi con ma la, còn thừa lại một nửa cũng là người mang thương thể hoảng hốt lui về phía sau, mặt khác làm cho ma la đại quân phía sau xông lên lần nữa rối loạn trận cước. Bốn năm mươi con còn dư lại cuối cùng tránh thoát kiếm quang dòng nước đỏ ngầu của Lục Bình, cũng bởi vì duyên cớ Huyết Ma La núp trong một trăm năm mươi con ma la đó. Mặc dù như thế, có hai con Huyết Tu La vẫn bởi vì duyên cớ xông sát lại gần trước, nháy mắt kiếm quang của Lục Bình cuốn tới lập tức bị hắn bắt được tung tích. Sau đó Thủy U kiếm cùng với Lục Tiểu Bình vào trong kiếm quang, đợi đến Lục Bình “Đại Giang Đồng Khứ Kiếm Quyết” tản đi hết kiểm quang dòng nước đỏ ngầu, hai con Huyết Tu La đã bị mất mạng trong tay của hắn, lại là chiến công tới tay sáu điểm. Ngọc Ma La ẩn giấu bên trong ma la đại quân hiển nhiên không nghĩ rằng đối phương pháp tướng tu sĩ lại có thể ngay từ đầu đã hạ thủ ma la lớn nhỏ bình thường. Hơn nữa hai cái chuông đồng bị đập bể mang đến hỗn loạn, không ngờ lại vừa lên tới lập tức bị Lục Bình đánh tan hơn trăm con ma la tiên phong quân. Một tiếng rít truyền tới, hai con Ngọc Tu La cùng với một con Ngọc Ma từ trong ma la đại quân vọt tới phía Lục Bình. Trước đây, cảnh tượng Lục Bình trên Thanh Minh Giang lấy lực một người tru diệt mấy trăm ma la còn sờ sờ trước mắt, do đó ma la đại quân vô cùng kiêng kỵ hắn.