Chầm chậm yêu anh
Chương 21 : Sự hội ngộ tình cờ
"Iced Americano của anh đây." Cô cầm một cốc cà phê đặt lên bàn.
" Cảm ơn." anh đáp, mắt chăm chú vào tập tài liệu của mình.
Cô đứng có chút chần chừ nhìn anh không biết có nên nhờ anh xem bài luận văn của mình không nữa. Trông anh bận thế này, cô không nỡ làm phiền.
Thấy cô cứ đứng đơ ra đó, anh liền hỏi:" Sao, có chuyện gì cần giúp à? "
Cô có chút ngạc nhiên, không ngờ anh lại nhận ra nhanh đến vậy. Nghĩ rồi cô xua tay đáp: " Cũng không có gì quan trọng, chỉ là một bài luận văn về bệnh mạch vành nhưng tôi thấy nó chưa được hoàn hảo lắm định nhờ anh sửa giúp.... Nhưng nếu anh bận thì không xem cũng được."
" Đưa đây." Anh gấp cuốn tài liệu lại rồi ngước lên nhìn cô.
" Đợi..đợi tí." Cô vội lấy laptop của mình rồi ngồi xuống kế bên cạnh anh, đưa bài luận của mình cho anh xem.
Anh một tay chống cằm, một tay cầm con chuột lướt lướt trông có vẻ rất nghiêm túc.
Cô nhìn sang anh, lần đầu tiên cô ngồi gần anh đến thế. Dáng vẻ tập trung của anh, đôi mắt sâu thẳm màu nâu hạt dẻ toát lên vẻ thông minh cùng với phần đuôi mắt dài, người khác hoàn toàn có thể bị đắm chìm vào vẻ đẹp đó.
Nhưng cô lại cảm thấy có chút lạnh lẽo, không thể đoán được cảm xúc và suy nghĩ của anh ấy, điều đấy lại càng thu hút cô chìm sâu vào ánh mắt đó hơn. Lông mày có phần chau lại làm lộ những nếp nhăn mờ mờ trên trán anh.
" Bài này tôi thấy khá ổn chỉ có phần này vẫn còn thiết một chút...." Anh quay sang nhìn cô.
Mắt chạm mắt, cô bị hút sâu vào đôi mắt anh nên vẫn chưa kịp hoàn hồn trở lại.
" Có nghe tôi nói chứ? " Anh nhíu mày hỏi.
" À ừm...vẫn đang nghe đây." Cô ngại ngùng quay lại nhìn vào laptop.
Chiếc Laptop quá nhỏ để cả hai người cùng nhìn nên cô nhích lại ngồi sát anh hơn nữa.
" Ừm phần này cô nên sửa lại thế này...thế này sẽ hay hơn..."
" Nhưng nếu sửa lại phần đó thì phần sau sẽ như thế nào? Như vậy cả bài sẽ phải sửa lại..."
" Không sao, cứ giữ như thế. Phần sau chỉ cần thêm kết quả nghiên cứu hoặc là kinh nghiệm thực hành của bản thân là được, như vậy bài sẽ mang tính thuyết phục hơn." Anh chậm rãi giải thích, tay chỉ vào từng phần trên máy tính.
" Được, tôi biết rồi."
Cô khẽ liếc sang anh, quả thật đàn ông quyến rũ nhất là lúc họ tập trung công việc. Giọng nói trầm khàn của anh lại có một nét ma mị làm cô thấy thật quen thuộc.
Cô ngước lên thì thấy tóc anh vẫn còn có chút rối, chắc hẳn anh không biết nên cô liền lấy tay vuốt nhẹ lên mái tóc của anh gỡ rối.
Anh bất giác quay sang cô. Khuôn mặt anh gần đến nỗi cô có thể cảm nhận được hơi thở mang sự ấm áp nhẹ nhàng ấy.
Tim cô trong khoảng khắc này bỗng dưng đập nhanh hơn bình thường. Nếu chỉ gần thêm một chút nữa thôi chắc anh có thể nghe thấy được nhịp tim của cô mất.
" Tôi...tôi thấy tóc anh có chút rối nên...." Cô vội giải thích.
Bỗng tiếng cửa mở vang lên, cô và anh chưa kịp phản ứng chỉ biết quay sang nhìn, tay cô vẫn cầm lọn tóc của anh mà gỡ rối.
" Xin...xin lỗi, đã làm phiền rồi." Người đàn ông vừa bước vào có vẻ bối rối khi nhìn thấy hai người.
" Không...không sao. " Cô liền đứng lên ngại ngùng nói.
Nhưng người đàn ông này có chút quen, cô thầm nghĩ rồi xoay cả người nhìn người đàn ông có chút quen mắt mặc bộ đồ tây nhưng lại không nhớ rõ là ai. người có ngoại hình xuất sắc như vậy thì cô sẽ không quên tên mới đúng.
Mắt cô chợt mở to, đồng tử dãn ra, miệng không thể nói nên lời chỉ ấp úng.
" Lăng Phong Sở? "
Truyện khác cùng thể loại
54 chương
505 chương
25 chương
84 chương
16 chương
66 chương