Cha nuôi ! con yêu người
Chương 32 : Chap 30
Vì mãi lỡ suy nghĩ về giấc mơ đó một lúc lâu rồi cô mới nhớ ra rằng ,tối hôm qua mình ngủ qua mình ngủ quên trong lúc tắm. Ngọc Nhi liền biết là Vũ Phong đã bế cô ra, cô liền nhìn từ trên xuống dưới có bị anh làm gì không.
Nhưng cũng may anh mặc cho cô một chiếc áo ngủ, mà không làm gì cô cả. Ngọc Nhi thở phào nhẹ nhõm, rồi cô để ý có tờ giấy nghi chú ở trên bàn ghi là :
" Bảo Bối , anh đã chuẩn bị đồ cho em hết rồi và cũng kêu người làm cho em bữa sáng rồi!! Em nhớ ăn nhé... "
Ngọc Nhi đọc xong muốn nổi hết da gà luôn vậy, cô không ngờ anh sến súa đến cơ đó. Sau đó Ngọc Nhi lấy đồ đi vào nhà tắm vệ sinh xong rồi xuống nhà ăn, Nhưng không hiểu sao đi được một đoạn mà cô thể cô không hiểu sao không chịu đi thêm bước nào nữa.
Mà Cô quay đầu mình lại nhìn thấy trước mặt mình là một cánh cửa màu trắng ,khác ra với cửa phòng anh là màu đen . Ngọc Nhi không hiểu sao cô lại dùng tay mở cửa căn phòng này bước vào, thì cô vô cùng kinh ngạc trước mắt cô là căn phòng màu xanh của bầu trời và đặc biệt là ,căn phòng mang hương thơm của hoa hướng dương.
Ngọc Nhi không hiểu nổi mọi thứ trong căn phòng này rất giống phòng cô , rồi khi Ngọc Nhi nhìn thấy bức hình lớn ở đầu giường là cô gái , giống y trang cô được chụp ở một cánh đồng hoa hướng dương .
Lúc này Ngọc Nhi mới hiểu được cô mơ thấy có ấy trong giấc mơ điều là thật , cô lặng yên nhìn bức hình đó một lúc thì đầu bắt đầu đau tiếp. Lần này những ký ức mờ nhạt đó cần ngày càng hiện ra rõ ràng hơn, khiến cho Ngọc Nhi không bị tổn thương gì mà nhớ lại hoàn toàn những ký ức đã mất đó.
" Mình nhớ lại rồi, những ký ức bị mất mình nhớ lại rồi!! " Ngọc Nhi đang suy nghĩ thì có vật gì rơi xuống làm cho cô quay lại nhìn.
Trước mặt cô là cô người hầu đến phòng này để quét bụi, thì nhìn thấy cô liền người hầu hoảng là lên :
" Aaaaa aaaa...... có ma..... có ma " Giọng nói của người hầu làm náo loạn rất nhà, khiến cho mọi người ở dưới đang làm việc phải lên xem coi đã xảy ra chuyện gì.
Khi mọi người vào phòng thì người thì sợ tái mặt người, thì không thể tính vào mắt mình nói : " Hồn ma tiểu thư quay về.... "
" Không thể nào là Uyển Nhi được!! " Dì Lý nói.
Ngọc Nhi nhìn mọi người như vậy cô không dám thừa nhận với mọi người mình là cô bé Uyển Nhi năm đó , nên cô đành phải giấu mọi người mà bước từ bước đi lại nói :
" Cháu không phải Tiểu thư Uyển Nhi đâu ạh, mà cháu là Lãnh Hàn Ngọc !! " cô đi tớ võ vai Dì Lý rồi đi ngang qua các người hầu khác xuống lầu.
Sau khi cô đi xuống lầu thì thở phào nhẹ nhõm vì kiềm chế được cảm xúc của mình, mà không nhào vào ôm họ. Nhưng mà bữa sáng hôm nay cô ăn cũng không nổi, vì mọi người cứ nhìn cô giống sinh vật lạ từ đâu xuất hiện vậy!!!
Sao khi rời khỏi Âu Dương gia, trên đường về nhà cô không biết mấy ngày sau đối mặt với anh nhưng thế nào, nên đành phải đi du lịch ở Italy và dẫn 3 bảo bối đi cùng cho đến khi đến sinh nhật mình.
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Buổi chiều, sau khi xong công việc ở cty anh định về nhà thì nhớ ra nên gọi cho cô, nhưng khi điện thoại bắt máy người bên kia trả lời không phải là Ngọc Nhi mà là Hàn Mạc nói :
" Vũ Phong!! Ngọc Nhi em gái tớ dẫn ba bảo bối đi du lịch rồi không có ở nhà!!! "
" Cái gì!! Vậy Ngọc Nhi đi du lịch ở đâu?? " Vũ Phong tức giận nói.
" Tới không biết, vì Ngọc Nhi lấy máy bay tư nhân của em ấy đi nên tớ không biết đã đi đâu cả!! " Hàn Mạc nói.
Nghe xong Vũ Phong liền cúp máy nói : " Ngọc Nhi em dám đi mà không nói gì với anh sao..... " Lửa giận trên người Vũ Phong nổi lên dữ dội khiến thư ký ở ngoài cùng anh cũng phải ớn lạnh.
Tại Khách sạn ở Italy .
Ngọc Nhi cùng ba bảo bối ở đây đi du lịch, ba bảo vô cùng vui khi đi chơi nhưng ba bảo bối phát hiện ra cô làm sao đó thì hỏi :
" Mami !! hôm nay Mami có chuyện gì giấu bọn con sao ?" Tuyết Nhi nói .
" Đâu có!! " Ngọc Nhi nói.
" Thật sự là không có gì không " Ba bảo bối nhìn cô nói bằng con mắt nghi ngờ.
Ngọc Nhi cảm thấy không nên giấu bọn trẻ nữa nên đành nói : " mấy ngày nữa Mami của các con phải kiếm người kết hôn!! " .
" Với lại các con sẽ không thích người mà Mami tìm !! "
" Thì ra là vậy " Hạo Thần nói.
" Mami chỉ cần Mami thích là tụi con sẽ thích thôi.... " Hạo Thiên nói.
" Hay Mami lấy chú Vũ Phong đi, tụi con rất thích chú ấy!! " Tuyết Nhi nói.
" Ảh!! Vậy sao, nếu những chú Vũ Phong là Papa ruột của còn con thì sao!! Chỉ nếu như nha " Ngọc Nhi nói.
" Nếu chú ấy thật sự là Papa của con thì tốt rồi, sau này không ai nói chúng con là đồ con hoàng nữa!! " Tuyết Nhi nói.
" Tuyết Nhi em thiệt là sao có thể chấp nhận người Papa bỏ mình đi mấy năm qua chứ, Đúng ra chúng ta phải dạy cho ông ta một bài học thì mới đúng phải không anh hai!! " Hạo Thiên nói.
Hạo thần gật đầu Đồng ý với ý kiến của Hạo Thiên phải dạy dỗ người Papa đó vì bỏ rơi ba bảo bối.
Truyện khác cùng thể loại
126 chương
36 chương
53 chương
6 chương
93 chương
58 chương
82 chương