Cao Quan
Chương 471
Chu Tích Thuấn nói tới đây, các cán bộ huyện Lân dựng lỗ tai lên, nín thở: tân Bí thư Huyện ủy rốt cuộc là thần thánh phương nào mà Bí thư Thành ủy, Chủ tịch thành phố, Phó bí thư Thành ủy và Trưởng ban Tổ chức cán bộ, bốn lãnh đạo quan trọng cùng đến!
Chu Tích Thuấn dừng lời lại một chút, vẫn nhìn mọi người dưới đài, ánh mắt trầm ổn lướt qua những khuôn mặt quen thuộc của các lãnh đạo huyện Lân ngồi ở hàng trước.
- Căn cứ vào tình trạng hiện nay của bộ máy lãnh đạo Đảng chính huyện Lân, để bảo đảm phát triển kinh tế và cải cách mở cửa ở huyện Lân, bảo đảm sự đoàn kết ổn định của toàn huyện, trải qua thảo luận đầy đủ, hội nghị thường vụ Thành ủy đã quyết định…
Giọng Chu Tích Thuấn đột nhiên cao lên:
- Quyết định bổ nhiệm đồng chí Phó bí thư Thành ủy Hàn Duy kiêm nhiệm chức vụ Bí thư Huyện ủy huyện Lân!
Chu Tích Thuấn dứt lời, hội trường im lặng như tờ, một lúc lâu mới bùng lên tiếng vỗ tay.
Phó bí thư Thành ủy kiêm nhiệm Bí thư Huyện ủy huyện Lân! Đây là chuyện có một không hai trong lịch sử huyện Lân, ngay cả trong lịch sử thành phố Tân An cũng không thấy nhiều. Bây giờ mọi người mới hiểu, thảo nào lãnh đạo Thành ủy gióng trống khua chiêng như thế!
Lãnh đạo cao tầng kiêm nhiệm chức vị thấp hơn, hiển nhiên là trường hợp đặc biệt, một hành động chính trị tạm thời. Bởi vì quan trường huyện Lân rung chuyển, Thành ủy để cho Phó bí thư Hàn Duy xuống đứng mũi chịu sào, tuy ngoài ý liệu nhưng lại hợp tình hợp lý.
Cung Hàn Lâm và Bành Viễn Chinh trao đổi một ánh mắt, Thành ủy quyết định như thế, cũng không báo trước cho huyện, đến giờ Cung Hàn Lâm mới biết chuyện này.
Tuy nhiên tâm trạng của Cung Hàn Lâm rõ ràng đã thả lỏng. Trường hợp này, ông ta vẫn còn cơ hội thăng chức Bí thư Huyện ủy trong thời gian sắp tới, bởi vì sự kiêm chức của Hàn Duy sẽ không thể kéo dài lâu, chỉ mấy tháng tới nửa năm, tối đa là một năm.
Chu Tích Thuấn dừng lại chốc lát, lại phất tay trầm giọng nói:
- Tốt lắm, yên lặng một chút, còn có mấy mục bổ nhiệm, để cho Trưởng ban Tống đại diện Thành ủy tuyên bố.
Chu Tích Thuấn đưa micro cho Tống Bính Nam. Tống Bính Nam gật đầu, cất tiếng nói:
- Căn cứ tình hình thực tế huyện Lân, Thành ủy quyết định điều chỉnh như sau đối với bộ máy lãnh đạo Đảng chính huyện Lân.
Miễn chức Ủy viên thường vụ Huyện ủy, Phó bí thư của Kế Siêu. Miễn chức Ủy viên thường vụ Huyện ủy, Bí thư Ban chính trị pháp luật của Vưu Đào. Miễn chức Ủy viên thường vụ Huyện ủy, Bí thư Ban thanh tra kỷ luật của Hoàng Tử Hàm, sẽ có bổ nhiệm khác.
Lời của Tống Bính Nam khiến dưới đài khiếp sợ, bàn tán xôn xao, tiếng ồn càng lúc càng lớn. Thoáng một cái, Thành ủy miễn đi chức vụ của Kế Siêu, Vưu Đào và Hoàng Tử Hàm, ba nhân vật đại biểu cho thế lực địa phương, có phải có nghĩa là…Đa số người chỉ nghe "miễn chức", không chú ý tới năm chữ "sẽ có bổ nhiệm khác".
Tôn Tuyết Lâm rơi đài, kế tiếp ba người Kế Siêu cũng rơi đài? Phe phái địa phương hoàn toàn xong đời? Dưới đài có người hả hê, có người giả vờ thương xót, có người lo lắng, đủ các tâm trạng khác nhau.
Ba người Kế Siêu mở to mắt, sắc mặt tái nhợt, ngồi đờ ra đó như tượng gỗ. Dù là miễn chức hoàn toàn hay có bổ nhiệm khác, nhưng Thành ủy không hề nói trước với bọn họ, điều này có một ý nghĩa sâu xa, khiến bọn họ kinh hồn táng đởm.
Tống Bính Nam nhíu mày, đột nhiên vỗ bàn, trầm giọng nói:
- Yên lặng!
Dưới đài yên tĩnh lại, Tống Bính Nam tiếp tục nói:
- Bổ nhiệm: đồng chí Bành Viễn Chinh kiêm nhiệm Phó bí thư Huyện ủy, đồng chí Âu Dương Đào làm Phó bí thư Huyện ủy, đồng chí Cố Xuân Tường làm Ủy viên thường vụ Huyện ủy, Trưởng ban thanh tra kỷ luật, đồng chí Mẫn Lượng làm làm Ủy viên thường vụ Huyện ủy, Bí thư Ban chính trị pháp luật, đồng chí Lý Minh Nhiên làm Ủy viên thường vụ huyện ủy, đề cử làm Phó chủ tịch huyện.
Đồng chí Kế Siêu điều nhiệm làm Phó bí thư Huyện ủy huyện Viễn, đồng chí Vưu Đào điều nhiệm làm Phó bí thư Đảng ủy Ủy ban Xây dựng thành phố, đồng chí Hoàng Tử Hàm điều nhiệm làm Ủy viên thường vụ Quận ủy Tân An, Bí thư Ban thanh tra kỷ luật.
Tống Bính Nam một hơi tuyên bố miễn nhiệm và bổ nhiệm một loạt cán bộ. Thoạt nhìn, Kế Siêu được điều đến huyện Viễn là Phó bí thư Huyện ủy, Hoàng Tử Hàm là Bí thư Ban Thanh tra kỷ luật quận Tân An, chức vụ và quyền lực cũng không có gì thay đổi, nhưng phải rời huyện Lân vốn là nơi sinh trưởng, đến nhậm chức ở một nơi xa lạ, rõ ràng có sự khác biệt rất lớn.
Thoáng một cái điều chỉnh bốn Ủy viên thường vụ Huyện ủy, nếu tính luôn Hàn Duy và Bành Viễn Chinh, coi như thành phố đã tiến hành thay máu hoàn toàn cho bộ máy Ủy viên thường vụ Huyện ủy của huyện Lân.
Bành Viễn Chinh được bổ sung chức Phó bí thư Huyện ủy, khiến cho rất nhiều cán bộ sinh lòng kính sợ. Điều đó có nghĩa, tuy cấp bậc chức vụ của Bành Viễn Chinh không có tính đột phá về thực chất, nhưng quyền lực của hắn đang không ngừng tăng lên, đã trở thành phái số một, số hai trong huyện.
Hàn Duy là lãnh đạo Thành ủy, không thể ngày ngày làm việc ở huyện Lân. Như vậy, công việc của huyện Lân, đơn giản sẽ rơi vào tay Cung Hàn Lâm hoặc Bành Viễn Chinh.
Đám người Cung Hàn Lâm theo phản xạ liếc nhìn Bành Viễn Chinh một cái, tâm trạng khác nhau. Cung Hàn Lâm mơ hồ cảm thấy Thành ủy coi trọng Bành Viễn Chinh hơn mình nhiều; mà những lãnh đạo huyện khác thì thầm than: Bành Viễn Chinh quả nhiên là quật khởi một cách mạnh mẽ!
Công khai truy quét tội phạm, ngấm ngầm diệt trừ tham nhũng, vừa tiêu diệt được băng nhóm xã hội đen, vừa bắt được bọn sâu mọt, lại nhổ tận gốc thế lực bản địa vốn xơ cứng và luôn ngăn trở cải cách, quyết đoán như vậy, thủ đoạn như vậy, ai dám đụng hắn?
Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, trong tương lai, vị trí số một huyện Lân nhất định là Bành Viễn Chinh! Đó là suy nghĩ của rất nhiều lãnh đạo huyện vào giờ phút này. Về phần Cung Hàn Lâm, đa số người không có đánh giá tốt, thậm chí có một số người đã bắt đầu có ý nghĩ chờ xem tấn tuồng phân tranh quyền lực giữa Cung Hàn Lâm và Bành Viễn Chinh.
Tống Bính Nam cười nhẹ:
- Kế tiếp, chúng ta nhiệt liệt vỗ tay, xin Bí thư Thành ủy Đông Phương đưa ra chỉ thị quan trọng!
Tiếng vỗ tay vang lên như sấm dậy, sắc mặt trầm ngưng, Đông Phương Nham khẽ khom người chào, sau đó nghiêm nghị nói:
- Tôi chỉ nói mấy câu.
Đối với công tác gần đây của huyện Lân, nhất là mấy mục hết sức quan trọng như truy quét tội phạm, chống tham nhũng, đẩy mạnh công chính liêm minh, cũng như thúc đẩy phát triển kinh tế, Thành ủy rất hài lòng. Đối với công tác của Cung Hàn Lâm, Bành Viễn Chinh, Thành ủy đồng ý.
Đông Phương Nham phất phất tay:
- Ở đây, tôi không muốn nói tới thành tích, chỉ muốn nói vấn đề.
Các đồng chí, vấn đề của huyện Lân có nhiều hay không? Nhiều! Vấn đề có nghiêm trọng hay không? Nghiêm trọng! Cho nên, hôm nay bốn lãnh đạo Thành ủy chúng tôi đích thân đến huyện Lân, cho thấy quyết tâm và sự tin tưởng sẽ quản lý tốt và phát triển huyện Lân của Thành ủy!
Huyện Lân tuyệt đối không thể trở lại con đường cũ! Đó là một cái ngõ cụt! Không đi được!
Giọng Đông Phương Nham hùng hồn, mạnh mẽ:
- Tôi hy vọng, sau khi điều chỉnh, bộ máy lãnh đạo Đảng chính huyện Lân, có thể ra sức phối hợp với đồng chí Hàn Duy, tạo sự ổn định vững chắc, chấn chỉnh tác phong, phát triển kinh tế, đẩy mạnh thanh liêm, đoàn kết và dẫn dắt hàng vạn người dân huyện Lân đi vào một con đường mới rộng rãi.
Lần này, xử lý một số đồng chí, hoặc bởi vì quan hệ với xã hội đen, hoặc bởi vì có vấn đề về kinh tế. Đây là một khối u ác tính, nhất định phải diệt trừ, chúng ta không thể mềm lòng. Ở đây, tôi đại diện cho Thành ủy nhắc lại lần nữa: Thành ủy quyết không cho phép bất kỳ con sâu làm rầu nồi canh nào xuất hiện trong đội ngũ cán bộ chúng ta!
…
Hội nghị kéo dài một tiếng đồng hồ mới kết thúc. Đông Phương Nham, Chu Tích Thuấn và Tống Bính Nam lập tức trở về thành phố, còn Hàn Duy ở lại triệu tập hội nghị thường vụ Huyện ủy đầu tiên của bộ máy lãnh đạo mới. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - https://
Hàn Duy là Phó bí thư Thành ủy, kiêm nhiệm Bí thư Huyện ủy huyện Lân, tự nhiên là uy thế nghiêm nghị, cao cao tại thượng. Trong phòng họp, vẻ mặt các Ủy viên thường vụ cũng hết sức nghiêm túc, thậm chí không dám nhỏ giọng thảo luận như lúc bình thường.
Hàn Duy nhìn lướt qua đám Cung Hàn Lâm một cái, cao giọng nói:
- Tốt, đầu tiên tôi phân công công tác. Căn cứ ý kiến Thành ủy, đồng chí Cung Hàn Lâm hỗ trợ tôi phụ trách toàn diện công việc của huyện Lân. Đồng chí Hàn Lâm chú ý đại cục và công tác tổng thể.
Cung Hàn Lâm vội kính cẩn tỏ thái độ:
- Xin lãnh đạo yên tâm, tôi nhất định hỗ trợ Bí thư Hàn làm tốt công tác.
- Công việc của Ủy ban nhân dân huyện cùng toàn bộ công tác kinh tế, do đồng chí Viễn Chinh phụ trách. Đồng chí Âu Dương Đào phụ trách công tác Đảng quần chúng và cơ quan Huyện ủy, hỗ trợ tôi quản lý công tác cán bộ. Những đồng chí khác, công tác phân công không thay đổi, mấy đồng chí mới nhậm chức, làm theo chức trách được phân công của người tiền nhiệm.
Hàn Duy vừa dứt tiếng, trong lòng Cung Hàn Lâm vừa động, sắc mặt tối đi.
Việc phân công của Hần Duy, nhìn dường như không có vấn đề gì, nhưng ngẫm lại, lại thấy có vấn đề.
Ông ta là Chủ tịch huyện Lân, nhưng công việc của Ủy ban nhân dân huyện và toàn bộ công tác kinh tế đều giao cho Bành Viễn Chinh, còn bản thân ông ta, tuy trên danh nghĩa là hỗ trợ Hàn Duy phụ trách toàn bộ công tác ở huyện Lân, nhưng thật ra không có thực quyền gì cả.
Điều này đưa Cung Hàn Lâm vào một tình thế khó xử: toàn bộ công việc trong huyện, ông ta đều phải báo cáo với Hàn Duy, mà công việc của Ủy ban nhân dân huyện, ông ta không thể chen lọt tay vào, nói là phụ trách toàn bộ, thật ra chỉ là để bày biện.
Cung Hàn Lâm tự an ủi, đây có lẽ là bước quá độ mà Thành ủy thực hiện để chuẩn bị cho mình chính thức được thăng chức sau này. Tuy nhiên bản thân ông ta cũng không tin vào điều đó, mà sự nghi kỵ cũng bắt đầu từng bước nhen nhóm.
Truyện khác cùng thể loại
349 chương
42 chương
28 chương
22 chương
33 chương
10 chương
33 chương
82 chương