Edit: Khanh Khanh khả ái~ Beta: Sa~ =============== "A, thật sự có phương pháp thần kì thế sao?" Lục Vị cũng hơi ngẩn ra, không phải chỉ là ịch nhau sao? Ai mà chả biết? Mạnh Nhạc Nhạc còn bí ẩn nói: "Người bệnh vui lòng nhắm mắt lại." Lục Vị liếc nhìn quần áo xộc xệch của cô, trong đầu đã hiện lên vô số tư thế, không khỏi nhắm mắt lại mong chờ, cậu em dưới háng cũng nảy lên mấy cái, cùng chờ đợi phương pháp thần kì kia đến. Mặc dù không nhìn thấy, nhưng anh có thể nghe được vài tiếng sột soạt. Sau đó lại có cảm giác có một vật gì lành lạnh chạm vào dương vật của mình, Lục Vị chợt giật mình một cái, không nhịn được mở mắt ra. Sau khi nhìn rõ, ánh mắt tràn ngập sự chờ mong nay chỉ còn ngập trong lửa giận. Trên chiếc giường lớn màu trắng, người đàn ông để lộ nửa người trên, gân xanh giật giật nổi đầy trên trán, tức giận gầm: "Mạnh Nhạc Nhạc, em đắp khăn ướt cho tôi làm gì hả!!!" Mạnh Nhạc Nhạc cũng rất vô tội mà, sưng to với nóng như này, đắp khăn ướt là chuẩn bài luôn còn gì~ Hai người lại bắt đầu sồn lên, vờn nhau lăn lộn thêm mấy chục phút, rốt cuộc Mạnh Nhạc Nhạc vẫn chiếm thế thượng phong. Lúc này cô đang thở hổn hển, ngồi khóa chặt trên người Lục Vị, bé bím vốn đã ẩm ướt đè sát trên gậy thịt của người đàn ông, cảm thụ được nhiệt độ nóng rực kia, bím ta lại không nhịn được run rẩy trào ra một ngụm dâm dịch. Thấy Lục Vị vẫn còn định giãy giụa, Mạnh Nhạc Nhạc rốt cuộc cũng tìm lại được lương tâm chó tha của mình, nghiêm túc nói: "Lần này em sẽ thật sự chữa trị cho anh. Dương vật sung huyết, cương cứng, sưng tấy lại thêm phát nóng là do tinh khí trong gan phát ra, cần điều trị bằng phương pháp điều hòa âm dương." Lục Vị nheo mắt, cứ có cảm giác mình đang bị đùa bỡn, anh bèn dứt khoát luồn tay từ dưới mép quần lót của cô, đẩy môi âm hộ non mịn kia ra, thô bạo chà xát làm nước dâm xối xả tuôn trào, xong lại bày ra vẻ mặt hiếu học, hỏi: "Bác sĩ Mạnh, đây là gì vậy?" Bím dâm bất ngờ bị người đàn ông tập kích, Mạnh Nhạc Nhạc không khỏi bật ra tiếng rên rỉ, môi âm hộ bị day nghiền càng lúc càng đẫm nước như muốn phát điên, ngứa ngáy không ngừng mấp máy muốn ăn vào thứ thô to hơn nữa. Nghe anh hỏi xong, cô còn phải duy trì thái độ chuyên nghiệp trả lời: "Đây là dâm dịch, âm hộ mở ra, ngọc dịch dâm dâm, thận thông suốt với nhị âm, đây là biểu hiện tinh khí của thận no đủ." Lục Vị bật cười, cô nàng này hóa ra còn rất hiểu biết về phương diện kia nha. Anh hắng giọng hỏi tiếp: "Vậy xin nhờ Mạnh đại phu chỉ bảo phương pháp điều hòa âm dương thế nào." Mạnh Nhạc Nhạc từ từ đứng dậy, kéo quần lót của mình xuống, còn kéo theo cả sợi chỉ bạc mà nước dâm kéo ra, bởi vì người đàn ông đang nằm, làm một ít sợi nước lấp lánh rơi cả lên trên người anh. Cô nhẹ nhàng đẩy mở cửa mình, đặt miệng hoa lên dương vật, nhẹ nhàng từ tốn ngồi xuống. Lục Vị gần như không chịu nổi, vừa định nâng mông lên để cắm vào lại đã bị chặn lại, Mạnh đại phu tỏ vẻ: "Phương pháp điều hòa âm dương cần sự tinh tế nghiền ngẫm, không phải cứ sâu, nhanh là có thể mang lại khoái cảm. Cần lựa chọn phương pháp phù hợp với thể trạng của cả nam và nữ, đặc biệt là anh - người mang bệnh suy nhược do từng gặp nạn như anh, nếu bắn ra quá nhanh sẽ chỉ gây hại cho cơ thể, vậy nên dùng cách nữ ở trên, đâm nông làm chậm, không thể vội vàng." Lục Vị ngạc nhiên, vốn dĩ lúc đầu anh còn không thèm tin lời của cô. Trước đó cô nói thân thể anh có vấn đề, anh cũng không nghĩ nhiều, còn tưởng chỉ là thuận miệng nói vậy, nhưng giờ cô còn nói bệnh do từng gặp nạn mà ra. Điều này hoàn toàn trùng khớp với bệnh tình của anh, thế nhưng đây là chuyện cực ít người biết, chẳng lẽ từ nãy đến giờ cô không hề nói nhảm? Mạnh Nhạc Nhạc cũng nhìn ra nghi hoặc trong lòng anh, tiếp tục giải thích: "Từ mạch tượng của anh có thể thấy hẳn là lúc còn trẻ đã bị thương nặng, tay chân đều chịu lạnh, phần chân hẳn cũng đã chịu rất nhiều đau đớn, thiếu máu quá nhiều dẫn đến lâm bệnh..." Lục Vị bây giờ mới thực sự tin, không ngờ hóa ra cô lại am hiểu Y học thật. Nghĩ lại lần trước ở trong tủ quần áo, cô cũng chỉ chậm rãi thọc vào rút ra, chẳng lẽ lúc trước là mình đã trách oan cô rồi? Không phải cô tra tấn mà là đang lo cho mình ư? Mạnh Nhạc Nhạc lấy tốc độ cực kì thoải mái mà di chuyển lên xuống, cảm giác được dương vật to tướng ra ra vào vào trong hoa huyệt thì vừa lòng nheo mắt. Hành tẩu trên giang hồ là phải biết nói chuyện nửa thật nửa giả, nhìn xem, không phải là cô đã nắm được quyền chủ động trong tay sao! Nhưng mà cô cũng không dám làm quá đáng, mỗi khi thấy anh hơi không chịu được sẽ biết điều ngồi sâu xuống thêm một chút, cho anh được nếm trải ít ngon ngọt. Tất cả tốc độ và lực đạo đều do cô chủ động nắm giữ, Mạnh Nhạc Nhạc cực kì sảng khoái, nhưng không hiểu sao cứ cảm thấy thiếu thiếu cái gì. Nghĩ nghĩ một lát, mắt cô chợt sáng lên, vỗ nhẹ vào mông anh, thản nhiên nói: "Rên chút đi." Lục Vĩ ngơ ra. Không thể tin nổi những gì mình vừa nghe được, cô bảo gì cơ? Rên? Rên cái gì? Cái này không phải nên để phụ nữ rên sao? Mạnh Nhạc Nhạc thấy hơi mất kiên nhẫn, bây giờ đều là nam nữ bình đẳng, bảo anh sao thì cứ làm vậy đi chứ. Cô đảo mắt một cái, nghiêm túc nói: "Miệng và mũi là nơi tiết ra tinh khí của con người, hoạt động trên giường phát ra tiếng có thể giúp gia tăng khoái cảm, phục hồi sức khỏe, nhất là đối với những người yếu... Em chỉ là muốn tốt cho anh thôi, mau rên nào." Lục Vị cực kì nghi ngờ cô chỉ đang lừa mình, nhưng những gì cô nói lúc trước đều đúng, mà cô cũng nhìn ra đúng bệnh tình của anh, anh lại không am hiểu Y học, lẽ nào... cô nói thật? Lục Vị hơi há miệng, cùng với tần suất lên xuống của Nhạc Nhạc cố nặn ra mấy tiếng ú ớ: "A, á, à..."