【cao H】hệ Thống Cải Tạo - Vô Liêu Đ...
Chương 51 : 49. Bàn Tay To Moi Viên Đạn Giấu Trong B*m Nhỏ (h)
49. Bàn tay to moi viên đạn giấu trong bím nhỏ (H)
🥺 Edited by CẨM TÚ TIỀN ĐỒ •∆•
【 https://www.wattpad.com/user/camtutiendo_】
【 https://www.facebook.com/camtutiendo/ 】
【 https://camtutiendo.wordpress.com/ 】
===============================
Khi bị Mạnh Nhạc Nhạc kêu dừng lại, Tiêu Diệp vẫn ngơ ngơ ngác ngác, nhưng cũng biết biểu hiện của mình không được tốt nên nào dám hỏi, chỉ biết xám xịt đi theo cô xuống xe.
Mạnh Nhạc Nhạc thở dài, xem ra thời khắc mấu chốt vẫn cần tự cô phải làm rồi.
Mà cô cũng đã nhìn ra, tiêu chuẩn đạo đức của đồng chí Tiêu Diệp này vốn đã cao. Mấy loại kịch bản như loạn luân, dâm loạn bỉ ổi không những không thể kích thích anh, mà sẽ chỉ càng phản tác dụng.
Cô nghĩ nghĩ, có lẽ những hoàn cảnh có điểm tương đồng với cuộc sống sinh hoạt hằng ngày là dễ kích thích người nhất, bèn mở miệng nói:
"Dẫn em đến sân huấn luyện của bọn anh đi."
Tiêu Diệp ngạc nhiên, nhưng cũng lập tức hiểu tính toán của cô, yết hầu anh không khỏi hơi căng lên nghèn nghẹn, đến máu huyết cũng lập tức rần rần kích động.
--------------------
Trong đại doanh huấn luyện lính đặc chủng, nhìn ra xa đều là các loại thiết bị huấn luyện, vô số bộ đội đặc chủng đang tiến hành thi đấu ở đó, trong không khí đều tràn ngập hơi thở hormone nam tính.
Cô cùng anh tiến vào Đại doanh rồi, Mạnh Nhạc Nhạc mới chậm rãi mở miệng.
"Đồng chí Tiêu Diệp, xin mời biểu diễn một chút thành quả huấn luyện của anh."
Tiêu Diệp ăn mặc một thân quân trang đĩnh bạt, lấy tốc độ cực nhanh chạy về phía sân huấn luyện, bắt đầu tiến hành các hạng mục huấn luyện: Trước tiên tìm linh kiện súng ống, lắp ráp rồi bắn bia di động; sau đó bò qua lưới thép gai, dùng một tay để chống, trường trên mặt đất tiến tới điểm ẩn náu; ngắm bắn trúng bia nhỏ hơn cách đó 500m, lại vượt qua các chướng ngại vật, hoàn thành bài huấn luyện.
Hoàn thành toàn bộ quá trình mà anh chỉ dùng có 3 phút 29 giây.
Người đàn ông nhanh gọn, chuẩn xác, bình tĩnh, nháy mắt đã hạ gục tất cả các mục tiêu huấn luyện. Khi trở lại trước mặt Mạnh Nhạc Nhạc cũng chỉ hô hấp hơi hỗn loạn, chứ toàn thân trên dưới vẫn luôn hiển lộ trọn vẹn khí thế sắc bén của quân nhân đang bị anh đè nén. Trong mắt anh ẩn chứa kỳ vọng được khen ngợi như một con đực đang ra sức phô diễn bày tỏ trước mặt con cái hòng chiếm được lòng phối ngẫu của mình.
Mạnh Nhạc Nhạc chưa gì đã cảm thấy bím nhỏ không nhịn được nhiễm ướt. Cô rất muốn hung hăng xé bỏ quân trang của anh xuống, không, không cần xé xuống, mà muốn ngồi trên chính thân thể dưới lớp quân trang này, dùng nước dâm tưới ướt đẫm, rồi móc ra cây gậy hùng vĩ được giấu bên dưới, dụ dỗ người đàn ông địt chết cô trong chính quân doanh này.
Cô chậm rãi đi về phía anh, đầu tiên là cởi bỏ bộ đồng phục đang mặc, sau đó cởi quần jean, cuối cùng chỉ mặc mỗi áo ba lỗ màu trắng cùng quần lót nhỏ xinh.
Ăn mặc như thế này cũng coi như không, Tiêu Diệp hoàn toàn có thể nhìn hết bầu ngực sữa bị bao vây bên trong áo ngực, rừng rậm đen nhánh phía dưới, cùng từng giọt nước dâm đang nhỏ tong tỏng từ trong quần chảy ra.
Hai chân Mạnh Nhạc Nhạc treo trên người anh, đôi tay bám quanh cổ, cả người như con koala, da thịt non mềm dán sát trên thân quân trang lạnh lùng của anh.
Cô không nhịn được khẽ run rẩy, bím nhỏ chống lên chỗ nào đó đã căng phồng dưới hạ thân, cách một lớp quần lót mỏng manh mà vẫn bị quân trang thô ráp ma sát hơi đau, từng ngụm từng ngụm nước dính nhớp phun trào như vòi nước quên đóng, cô cất tiếng khẽ khàng gợi cảm:
"Vừa rồi cũng không tệ lắm, bây giờ thử bế con tin làm lại bài huấn luyện xem sao."
Tiêu Diệp có nhịn ý nghĩ muốn đè cô xuống mà làm, một tay đỡ mông nhỏ đã giàn giụa nước dâm chạy tới sân huấn luyện.
Anh thề, dù có phải vác vật nặng hơn, khó hơn nữa, cũng đều không khó đến muốn mạng bằng cô gái trong lòng.
Cô bị người đàn ông ôm lên chạy nhưng hoàn toàn không chịu an phận, bàn tay hạnh kiểm xấu mò xuống bụng dưới của anh, kéo ra khóa kéo quần, khẽ xoa nắn con cu to tướng có thể thọc nát cô. Trong lúc đùa giỡn còn không quên dịch dịch mông đang bị bàn tay to của anh nắm lấy, để ngón tay của anh tì ngay lên khe rãnh cách lớp quần lót ướt đẫm, thi thoảng móng tay còn day lên viên đậu non nớt, làm Mạnh Nhạc Nhạc không khỏi rên rỉ to hơn.
Mới chỉ chạy đến điểm lắp súng mà mồ hôi Tiêu Diệp đã tuôn như mưa, anh còn đang do dự xem có nên tử hình cô ngay tại chỗ hay không, thì cố tình lúc này cô lại đột nhiên buông tay, từ trên người anh nhảy xuống.
"Đồng chí Tiêu Diệp, để gia tăng độ khó, linh kiện lắp súng lần này súng sẽ bị con tin giấu giếm, anh quay đi." Mạnh Nhạc Nhạc kiêu căng ngạo mạn tuyên bố, sau khi nói xong còn bỏ thêm một câu, "Không cho phép dùng ý thức để tra xét."
Tiêu Diệp đành phải xoay người, vừa muốn kéo khóa quần lên lại phát hiện bị gậy thịt làm vướng, thành ra chỉ có thể thầm niệm Thanh Tâm kinh, an ủi gậy nhỏ vừa mới được vuốt ve nửa chừng thì đã bị bỏ rơi, lúc này còn đang giật giật bất mãn. Một hồi lâu mới miễn cưỡng kéo được khóa quần, cả chiếc quần to rộng mà bị dựng lều lên căng chặt như sắp bị chọc thủng đến nơi.
Mạnh Nhạc Nhạc cầm đủ loại linh kiện, giấu mấy thứ lớn ở các nơi trên người, mấy thứ nhỏ thì nhét vào áo ngực, lúc sờ đến nòng súng, bím dâm còn không tự chủ được khẽ thắt lại, như muốn xung phong nhận giấu thứ này đi.
Cô thở sâu một hơi, ngón tay vén bên cạnh quần chen vào, khẽ day day ngoài cửa mình, nhỏ giọng dỗ dành:
"Không được, cái kia quá lớn."
Vừa nói vừa lấy 2 viên đạn nhỏ nhỏ men theo lớp thịt non đẩy đi vào, chờ mãi mới được ăn một chút, bím nhỏ cực kỳ vui vẻ, lập tức ngậm lấy đầu viên đạn hút vào trong như muốn giấu vào sâu hơn nữa, không thể để anh phát hiện ra dễ dàng.
"Được rồi, anh tới tìm đi." Mạnh Nhạc Nhạc tự nhận đã giấu không tệ, còn hơi tự mãn muốn xem kịch vui lên tiếng.
Truyện khác cùng thể loại
61 chương
27 chương
140 chương
3 chương
167 chương