Biệt thự họ Dương “ không thể là hắn”  Thừa Hoành nổi giận đùng đùng “ bằng chứng rõ ràng sao có thể chối cả, số hàng đó đích thực bị hắn báo cao nên mới bị chận lại ở cảng. Hừ nếu không phải ta nhanh tay thì mấy còn có thể ung dung sao”  Nghị Dực “ với số hình này bảo tôi tin sao, hoang đường”  Thừa Hoành chỉ mấy tầm hình chụp được Dật Hy ngồi cùng ai đó với bộ phong bì vàng “ kẻ ngồi với hắn ta là một nghị viên có mặt mũi còn lầm hay sao? Thừa Hoành đôi khi tin người quá không đâu” “ anh không nói gì sao?” Thừa Hoành nói với Thừa Phong đang im lặng từ đầu đến giờ “ quả thật không nên tin người, chú à, làm cậu phải bận tâm cả chuyện của bọn con thật làm phiền chú. Từ giờ chuyện này bọn con sẽ giải quyết” “ được rồi, giải quyết nhanh chóng đi”  Nghị Dực đứng lên đi về “ đồ cáo già”  Thừa Hoành  “ bây giờ làm sao đây?” “.....” Thừa Phong cầm tấm hình trên bàn lên nhìn “ xem ra phải mời bạn gái cũ Yến Thanh của cậu một bữa cơm rồi”  anh nhết mép cười rồi thảy nhẹ tấm hình xuống bàn Trong xe của Nghị Dực “ ông chủ thực như thần, đã dự liệu mọi tình huống. Lúc đầu định lợi dụng tên cảnh sát kia tố cáo Thừa Phong nhưng hắn lại im lặng không nói năng gì. Không ngờ lần này cũng lại có thể lợ dụng hắn để khích tướng tên Thừa Phong” tay sai “ thằng nhóc này ghét ai phản bội xem ra tên cảnh sát không sống khỏi đêm nay, chúng ta chỉ việc chờ Thừa Phong giết hắn chúng ta lại đi tố cáo ah hahaha cái ghế chủ tịch sẽ bỏ trống”  Nghị Dực thông thả hút thuốc “ nhưng mà việc này cũng mạo hiểm quá vậy danh tiếng của Dương thị sẽ giảm rất nhanh” “ ta đã đi đến đây còn sợ không giải quyết được sao?” “ vâng vâng ông chủ là nhất” “nịnh hót ít thôi làm nhiều vào” “ tôi không làm việc đó” Dật Hy đập bàn “ bình tĩnh, có ai bảo em làm đâu” Thừa Hoành “ vậy sao còn bảo tôi rời khỏi đây, các người có ý gì?” “ không làm vậy thì không được” “ không tin, không muốn” “ ngoan” “ tránh ra, đừng chạm vào tôi khi chưa nói rõ” “ còn nhiều lời chuyện này không đến lượt em nhúng mũi vào”  Thừa Phong “ cái…..được tôi đi”  hắn giận dữ đi ra “ có quá không vậy?”  Thừa Hoành nhìn anh “......” Tối hôm đó Dật Hy được hẹn tới một nhà kho. “ Phong…. Hoành, tôi tới rồi….” “ bốp”  Ai đó sau lưng hắn đánh mạnh làm hắn ngất. Sau đó nhà kho bốc cháy. Đám cháy thu hút cả nhà báo đăng tin Vụ cháy bí ẩn hiện đang được điều tra và cho đến bây giờ ngoài xác nhận được là có một cái xác của một người đàn ông ra thì không có thêm thông tin nào. Về phía Nghị Dực lại bình thản vì mọi sắp đặt của ông đã xong. Ông lợi dụng tình thế hỗn loạn của hai anh em mà chuyển bị thâu tóm mọi thứ. Phải dự tính là thế Nhưng lần này ông đã tính sai! “ Dương Nghị Dực ông đã bị bắt”  cảnh sát “ cái gì? chắc là có sự nhầm lẫn nào đó” “ ông bị bắt vì tội buôn bán hàng trái phép và âm mưu sát cảnh sát, ông có quyền giữ im lặng hoặc mời luật sư nhưng những gì ông nói sẽ là bằng chứng trước tòa” “ các người lấy quyền gì bắt giữ ta, có bằng chứng gì” “ không những có bằng chứng mà còn có nhân chứng, ông nghị viên H đã tố cáo ông” “ nghị viên H?......” “ giải ông ta đi” Không lâu sau Nghị Dực bị bắt giam 30 năm tù Phòng nói chuyện trong tù “ cảm giác ngồi tù thế nào hả chú?” Thừa Hoành “....làm thế nào?” “ nói ra thì quả thật may mắn, tôi vô tình biết được con gái của tên nghị viên kia, chắc không cần kể ông cũng biết rồi nhỉ?”  cậu cười khẩy Sự việc là hai anh em hẹn Yến Thanh ra rồi bắt cóc cô ta để gây sức ép với tên nghị viên. Bắt tên đó phải tráo toàn bộ hồ sơ và đổ tội cho Nghị Dực. “ còn tên cảnh sát?” “ người thay thế, giờ này chắc Thừa Phong đã đón hắn về rồi. Chú, ông cả đời suy tính âm mưu cuối cùng để đi bốc lịch trong bốn bức tường ư? ha ha haha thật ngoạn mục” Cậu cười rồi đi ra để lại Nghị Dực trong sự giận dữ mắng rủa. giờ mọi việc đã xong, ân oán đều giải quyết tiếp theo là gì? Đơn nhiên là ở bên thứ gọi là hạnh phúc