Cảnh Sát Và Con Lang Mafia (đam Mỹ)
Chương 59
Hết hạn nghỉ phép, Dật Hy lại tiếp tục làm việc.
Đến trưa thì có một người tìm hắn.
Sống gió lại nổi lên lần nữa tại một nhà hàng
“ tại sao lại đưa tôi cái này”
Dật Hy nhìn bộ tài liệu trong phong bì vàng nằm trê bàn
“chúng ta chẳng phải có chung mục đích hay sao, việc này xong không phải cậu sẽ được thăng chức sao, chẳng lẽ cậu không muốn”
“ ông là... làm sao có được tài liệu này không phải ông….phản bội họ?”
“sao lại nói vậy, tôi chỉ không đồng tình chúng kiếm tiền kiểu đen tối này mà thôi. Cậu hãy về suy nghĩ đi rồi thông báo lại cho tôi” người đó đẩy bộ tài liệu cho hắn rồi đứng dậy đi
“......”
Vì mãi nhìn bộ tài liệu hắn đã không phát hiện biểu hiện của tên vừa đứng dậy.
Tên đó sau khi rời khỏi bàn đã nhìn gật đầu về phía Nghị Dực ngồi đó không xa.
Nhà của Dật Hy
Sáng nay vào giờ nghĩ trưa một người đàn ông tìm hắn bàn về một vấn đề quan trọng.
Tên đó muốn hắn tố cáo Thừa Phong!
Trước mặt hắn là tài liệu liên quan đến vụ làm ăn của anh, nó ghi chép thứ anh vận chuyển trái phép thứ mà nếu công khai có thể làm anh ngồi tù mất hết tài sản.
Nếu là hắn của 6 tháng trước thì hắn đã không ngần ngại báo cáo cho sở cảnh sát. Nhưng nếu hắn không làm sẽ có người khác làm, công việc này nguy hiểm biết bao hắn đang rủa sao hai anh em lại vận chuyển thứ này.
Nói tới phải nói lui, tên đưa tài liệu cho hắn cũng rất đáng nghi.
Tại sao tên đó không nhờ ai làm chuyện này hay tại sao không trực tiếp giao nộp cho cảnh sát mà lại nhờ hắn và phải đích danh là hắn. Vì mình thân cận Thừa Phong? hay sợ quyền lực của Thừa Phong?
Thật không hợp lý lắm, có khi nào tên đó dùng mình làm mồi nhử hay gì đó
Hiện nay xem ra không nên tin ai cả không nên vội vàng đồng ý để xem tình hình thế nào.
Hắn cũng nên nói chuyện với Thừa Phong một chuyến
Sáng hôm sau, phòng làm việc của Thừa Phong
Định nói ra nhưng vừa vào thấy anh làm việc nhiều nên hắn cũng im miệng, chỉ im lặng ngồi chờ một lúc sau
“ chán quá” vứt tờ báo xuống nằm ngã ra ghế
“ nếu thế sao còn ở đây?” Thừa Phong
“Phong…..anh bận cái gì thế?”
“ lại đây” anh buôn bút dựa vào ghế nhìn hắn
Dật Hy bước lại ngồi lên đùi anh
“ có chuyện gì, nói”
“ anh biết tôi có chuyện muốn nói?”
“ còn không mau nói”
“ có phải anh vận chuyển thứ đồ trái phép?”
“..... không chỉ vận chuyển…...mà còn mua bán” anh nhết mép cười nói như đó là chuyện bình thường
“ hừ đó là chuyện bình thường sao? lỡ như có vấn đề thì sao?”
“ không có chuyện lỡ, sao hôm nay lai quan tâm? muốn bắt người sao?” anh nắm eo hắn
“ hừ nếu được thì còn chờ sao, thiệt tình. Nhưng mà Phong…… anh không nghĩ dừng lại sao? anh không nghĩ cho tương lai à? không thể…..vì tôi sao?”
“ …….”
Anh chỉ im lặng nhẹ nhàng vuốt tóc hắn
“ Phong, trả lời đi”
“ gần chiều rồi không về nấu cơm sao? hôm nay ăn sườn non đi”
Dật Hy biết anh không muốn bàn vấn đề này.
Hắn đã cố ý hỏi anh không thể vì hắn mà từ bỏ công việc này vậy mà anh chỉ im lặng. Chẳng lẻ mấy thứ hàng đó quan trọng hơn hắn?
Không được! Dù không thể vì hắn thì anh cũng không thể tiếp tục công việc nguy hiểm này
Truyện khác cùng thể loại
33 chương
244 chương
144 chương
282 chương
84 chương
92 chương