Dật Hy ngồi ngoài đợi Thừa Phong họp bên trong, hắn cũng chẳng biết phải làm gì tiếp theo ngoài việc cứ theo đuôi anh như quản lí trẻ em. Mà hắn cũng không thích như vậy, nên ngồi chừng 5’ hắn đi tìm cái gì bỏ bụng Phòng tổng giám đốc - Họp hành gì mà lâu thế? – Thừa Hoành - Công ty dạo này có rất nhiều việc – Hàn Triết nói - Hừ, à này nghe nói Phong tìm bảo vệ mới hả? - Dạ là người của sở cảnh sát - Tên đạo đức giả này lại giở trò gì nữa đây , người ta thì tránh cảnh sát không xong anh ta thì dây vào, thú vị gì chứ – cậu vứt đống tạp chí trên bàn xuống - Chắc ông chủ có cân nhắc - Người mới đến như thế nào, xem chừng cũng là hạng ngu ngốc - Là một đại thúc tên…. - Thôi khỏi nói làm gì, không quan tâm,…..khoan….. đại thúc? Hắn tên gì - À ừmh, Trình Dật Hy - ……..hừ, con mẹ nó làm mình tìm mãi – cậu cười **** Sau khi ăn no nê hắn thông thả ngồi xỉa răng, rồi mới chậm rãi bước tới hành lang chỗ Thừa Phong đang họp. Chợt có bóng người từ phía sau một tay ôm eo hắn, một tay bịt miệng hắn. Sự việc diễn ra rất nhanh, hắn cũng theo bản năng giơ cùi chỏ đánh vào bên hông tên đằng sau. Thấy lực đạo giữ hắn có chút nới lỏng, hắn chộp tay người đó vật ra đằng trước. Cả lưng đập xuống sàn Thừa Hoành đau đến không tả được, không ngờ đại thúc này thật chẳng nương tay gì - Mày là ai? – hắn ngồi lên người cậu - Cưng không nhớ sao? – cậu mỉm cười - Cưng? Thằng điên này muốn ăn đấm sao. Hắn chưa kịp đánh thì Thừa Hoành đột ngột ngồi dậy làm hắn mất thăng bằng ngã sang một bên . Thừa Hoành nhanh chống chế trụ tay Dật Hy ấn một tay hắn vào tường đem cái còng vừa mới lấy được còng lại, rồi nhanh chóng kéo cái còng khóa lun tay còn lại. Thừa Hoành kéo hắn ngồi dậy, mạnh tay đẩy hắn vào phòng gần đó Đây là căn phòng nhỏ dùng để chứa đồ lau dọn của nhân viên vệ sinh. Cậu ép hắn vào kệ để đồ - Giờ ai đánh ai – cậu trêu chọc - Mẹ nó, mày muốn gì, thả ông ra - Suỵt suỵt, cưng không muốn mời mọi người tới chứng kiến cảnh này đấy chứ? - Vậy thì thả ông ra, thằng điên này – hắn cự quậy - Chậc….cưng thật mau quên nhỉ? – cậu áp sát bên má Dật Hy Hắn muốn né tránh thì gặp phải vấn đề là hai tay hắn bị còng phía trước lại cạ vào đũng quần Thừa Hoành. Hắn đương nhiên không muốn, chỉ là hai tên đàn ông cao lớn đứng trong căn phòng bé tí đụng chạm là điều khó tránh. Nhưng cái đụng chạm vô ý của hắn lại khiến kẻ khác hứng thú. Mấy ngày nay Thừa Hoành tốn không ít công sức tìm khiếm Dật Hy cũng cho là vất vả đi, ai ngờ phạm nhân tự mò tới cậu mừng còn không kịp. Giờ trong không gian nhỏ hẹp này, cùng sự đụng chạm kia hiển nhiên triệt để khơi gợi nhiều thứ rồi. Không chần chừ cậu vươn đầu tới nhắm ngay đôi môi kia gặm lấy. Dật Hy bị hành động này làm cho bất ngờ, trợn tròn mắt lên nhìn, hai tay hắn nắm thành quyền nhắm ngay hạ thân Thừa Hoành mà đấm - Hự Đau đến không thể chịu nổi, cậu cúi người ôm lấy hạ thân Dật Hy loay hoay tìm chìa khóa mở còng để nhanh chóng ra ngoài, hắn mò không thấy liền nghĩ ra ngoài trước rồi tính sau, nên định bước ra ngoài Chưa nắm đến nắm cửa , Thừa Hoành phía sau nắm lấy cổ áo hắn kéo ngược hắn vào trong, áp ngực hắn không cho hắn cự quậy Thừa Hoành co chân giữa hai chân Dật Hy ấn lên hạ thân hắn Dật Hy nhăn mày - Nhẹ nhàng không muốn? được thích thì chiều – cậu nghiến răng - Dừng lại, mày muốn làm gì đây? - Còn hỏi, con mẹ nó chẳng phải lúc đầu muốn đàn ông cắm vào mông lắm mà, sao hôm nay hỏi nhiều thế hả? - Cái gì, thằng điên, mày bị tinh trùng thượng não sao - Được được, cưng hẳn là loại miệng nói không nhưng rất muốn Vừa nói cậu vừa tháo dây nịt kéo quần hắn xuống đầu gối - Chờ lâu như thế…- cậu hơi liếm môi rồi cúi xuống hôn Dật Hy Dật Hy lần thứ hai bị cưỡng chế hôn, nụ hôn mạnh bạo như muốn cắn nuốt lấy miệng hắn. Cái lưỡi của Thừa Hoành điêu luyện quấn lấy lưỡi hắn, một người trốn tránh một kẻ lấn tới. Nụ hôn đó làm đầu óc hắn trống trỗng, nụ hôn mê hồn của một tay chuyên nghiệp, cậu hơi rời đi để Dật Hy hô hấp, rồi tiếp tục quấn lấy lưỡi hắn, không ngừng quấy đảo miệng hắn, Dật Hy cả người vô lực không cách nào kháng cự. Sau một hồi thăm dò Thừa Hoành di chuyển đầu lưỡi liếm vành tai hắn, cắn cắn vành tai hắn. Đồng thời tay cậu cũng không thảnh thơi mà luồn vào trong áo vuốt ve thân thể hắn, đầu ngón cái xoay xoay xoa điểm đỏ trước ngực hắn. Cảm thấy bàn tay lạnh lẽo di chuyển khắp người, không ngừng xoa nắn nơi đầu vú, khiến hắn khẽ run rẩy , bắt đầu thấy bên dưới nóng dần lên. Như thấy dục vọng sắp được khơi mào của Dật Hy, Thừa Hoành mỉm cười, tay cậu không an phận di chuyển xuống hạ thân hắn. Không biết từ lúc nào Thừa Hoành lấy cự vật của hắn ra khỏi quần đùi đồng thời cảm nhận một thứ to lớn nóng ẩm áp vào cự vật của hắn. Do nụ hôn hút hết dưỡng khí khiến đầu óc hắn mơ hồ , giờ phút này sắp mất kiểm soát, hay có thể do cơ thể đã dần quen sự đụng chạm của đàn ông. Thừa Hoành thấy hắn thở hổn hển , khuôn mặt có phần ửng đỏ thật đáng yêu, cậu thật sự không uổng phí chuyến đi này. Nhưng cậu là người thù dai, vừa rồi đại thúc không nương tình đánh vào chỗ quan trọng, nên dù người trước mặt có trưng ra bộ mặt đáng yêu cỡ nào cậu cũng không tha. Thừa Hoành áp cự vật của mình vào Dật Hy rồi cầm hai tay đang bị còng của hắn nắm lấy hai cự vật. Sau đó cậu điều khiển tay hắn bắt tay hắn lên xuống Khoái cảm đánh úp tới, hắn quên cả mọi thứ, chỉ cảm thấy dục vọng đang lên cao, hai mắt hắn nhắm lại quay đi chỗ khác, hơi cắn môi kiềm chế tiếng rên từ cổ họng. Thừa Hoành điều khiển tay hắn luận động nhanh hơn , đến khi cả hai đạt cao trào bắn ra. Đó chỉ là màn dạo đầu, cậu quệt một ít dịch nóng quanh hậu môn của hắn rồi không nhân nhượng đem dục vọng nóng bỏng của mình trực tiếp đâm vào hậu huyệt hắn Mấy giây trước là thiên đường , sau đó là địa ngục đối với Dật Hy Không chuẩn bị mà cứ thế bị đâm vào, loại đau đớn của thể xác này thật sự phá nát tâm trí hắn, đau đớn lan truyền đến toàn thân. Chân hắn hơi nhón lên ngã về phía Thừa Hoành, hai tay bị còng bất giác nắm chặt lấy vạt áo Thừa Hoành. Nhìn vẻ đau đớn như chết đi sống lại của Dật Hy cũng vơi bớt đi cơn giận lúc nãy, nên cậu nghĩ đến đây là được rồi làm tiếp sẽ hỏng mất Mà hỏng thì không được chơi tiếp, thôi thì đành để dành cho lần khác vậy Nghĩ đến đó cậu từ từ rút hung khí ra. Dật Hy thở ra ngụm khí, hơi thả lỏng cơ thể, Thừa Hoành phía sau ôm lấy eo hắn tà mị nói vào lỗ tai hắn. - Ngoan nha – nói xong cậu hôn vào má Dật Hy một cái.