Cảnh Lộ Quan Đồ
Chương 140 : Cao Thủ Bức Cung
Bạch Tùng Tiết nhắm mắt tựa lưng vào ghế ngồi day day huyệt thái dương, chậm rãi nói:
- Triệt để xóa bỏ đi, đoạn video này đối với Ngô Duệ mà nói kỳ thực có giá trị không lớn, sở dĩ bọn họ hao tổn tâm tư muốn đoạt được là vì dữ liệu trong đoạn video này có thể uy hiếp tôi, cho nên xóa đi vẫn tốt hơn, Đỗ Long. . .
Bạch Tùng Tiết đột nhiên mở mắt, đứng thẳng người, ánh mắt như điện quang bắn về phía Đỗ Long, Đỗ Long uhm một tiếng ngẩng đầu lên, ánh mắt song phương trượt trên không trung rồi lần lượt biến đổi. Bạch Tùng Tiết không thể nhìn thấu kính râm của Đỗ Long, còn Đỗ Long lại cảm thấy ánh mắt Bạch Tùng Tiết rất linh hoạt và sắc bén, nghe Bạch Tùng Tiết nói:
- Đỗ Long, cậu không lén giữ lại đoạn video bị cắt đi chứ? Thứ đó liên quan tới danh tiết của con gái tôi, tôi không hy vọng có bất cứ sai lầm nào!
Đỗ Long vội hỏi:
- Bí thư Bạch yên tâm, tôi dám dùng tính mạng của mình đảm bảo, tuyệt đối không có lén lưu lại đoạn video bị cắt, nếu không bị sấm sét đánh chết!
Bạch Tùng Tiết liên tục vài ngày nay không nghỉ ngơi, tinh thần hơi mệt mỏi, không nghe thấy trong lời nói của Đỗ Long có âm mưu. Quả thực Đỗ Long không giữ lại đoạn video bị cắt rời, mà trực tiếp mã hóa toàn bộ video và sao lưu vào ổ đĩa đám mây của công ty vệ sĩ ngoại quốc.
Đỗ Long yêu cầu Bạch Tùng Tiết một chiếc máy tính an toàn có thể lên mạng, Bạch Tùng Tiết liền sắp xếp cho thư ký của mình Dư Nhạn Hồng dẫn Đỗ Long đi vào phòng kỹ thuật điều tra. Người đẹp giống như băng Nhạc Băng Phong đang làm tăng ca, cô không có bất kỳ kinh ngạc gì đối với Đỗ Long, cô cho hắn mượn một chiếc máy tính an toàn, Đỗ Long truy cập vào ổ đĩa đám mây, trước mặt Dư Nhạn Hồng xóa bỏ toàn bộ đoạn video được bảo lưu trong ổ đĩa đám mây.
- Bí thư Bạch dặn dò, sau khi anh xóa bỏ đoạn video là có thể rời đi. Bí thư Bạch sẽ tuyên bố đã lấy được video, sẽ không còn có người uy hiếp sự an toàn của anh.
Dư Nhạn Hồng nói với Đỗ Long.
Đỗ Long lại nói:
- Có thể cho tôi mượn điện thoại một chút được chứ? Tôi có lẽ còn chút việc phải làm phiền Bí thư Bạch.
Dư Nhạn Hồng đưa điện thoại của mình cho Đỗ Long, Đỗ Long bấm số, Hạ Hồng Quân rất nhanh liền nghe máy nói:
- Đỗ Long, anh không bị thương đấy chứ? Tại sao bây giờ mới gọi điện thoại tới?
Đỗ Long nói:
- Tôi không sao, lãnh đạo gọi tôi đến nói chuyện, cho nên chậm chút thời gian, anh đang ở đâu? Mục tiêu không bị mất dấu vết chứ?
Hạ Hồng Quân nói:
- Đâu có thể dễ dàng để chúng lẩn trốn như vậy, bọn chúng bây giờ đang ở quận Nam Cương, tôi đang phân vân là một mình đánh vào hay là chờ anh tìm người đến bắt bọn chúng?
Đỗ Long nói:
- Mau nói địa chỉ cụ thể cho tôi, tôi xin chỉ thị của lãnh đạo rồi nói sau.
Hạ Hồng Quân nói rõ địa chỉ cụ thể cho Đỗ Long, Đỗ Long dưới sự dẫn dắt của Dư Nhạn Hồng một lần nữa tìm được Bạch Tùng Tiết. Ông ta không ở trong phòng làm việc, mà là đang trong phòng quan sát sát vách phòng thẩm vấn. Thời điểm Đỗ Long đi vào, chỉ thấy Bạch Tùng Tiết đứng cạnh lớp kính ngăn cách nhìn Ngô Duệ đang tiếp nhận thẩm vấn.
Bạch Tùng Tiết sau khi nghe xong Đỗ Long báo cáo lập tức gọi Chu Thu Cường tiến vào, Chu Thu Cường tỉ mỉ hỏi rõ số lượng người và tình hình vũ khí của mục tiêu một chút, còn Hạ Hồng Quân quan sát cẩn thận. Sau khi Đỗ Long thuật lại xong, Chu Thu Cường rất hài lòng dẫn người đi, Đỗ Long kể lại cuộc điện thoại của Hạ Hồng Quân nói cho Chu Thu Cường, Chu Thu Cường nghe được cái tên Hạ Hồng Quân liền sửng sốt nói:
- Hạ Hồng Quân? Không ngờ anh quen biết Hạ Hồng Quân!
Trong lòng Đỗ Long chợt lóe, nhìn Chu Thu Cường nói:
- Chẳng lẽ anh là một trong những chiến hữu của anh ấy?
Chu Thu Cường kích động gật đầu, nói:
- Đúng vậy, tôi đang tìm anh ta, không ngờ mới tới thành phố Ngọc Minh đã nghe được tin tức của anh ta rồi.
Đỗ Long cười nói:
- Vậy anh cũng sắp gặp được anh ấy rồi đấy. Bắt toàn bộ đám bắt cóc lại, cho dù phần lớn là đám lâu la, tuy nhiên bên trong khẳng định còn có một hai con cá lớn!
Chu Thu Cường thích thú ngẩng cao đầu cáo từ Bạch Tùng Tiết, vừa rời khỏi cửa đã nghe thấy âm thanh y bấm số gọi điện, thực sự tìm cảm chiến hữu của bọn họ khiến người ta ngưỡng mộ ah.
Chu Thu Cường sau khi đi rồi, Bạch Tùng Tiết tiếp tục xem người Ủy ban kỷ luật thẩm tra Ngô Duệ, gạt Đỗ Long sang một bên, Đỗ Long đột nhiên nhìn lại nói:
- Bí thư Bạch, thẩm tra như vậy Ngô Duệ chắc chắn sẽ không thành khẩn khai báo, tôi thấy y hiện tại còn không thành khẩn bằng tối qua.
Bạch Tùng Tiết sửng sốt, quay đầu lại nói với Đỗ Long:
- Đỗ Long, cậu vẫn ở đây ah, cậu nói y không thành thật bằng tối hôm qua, chẳng lẽ cậu tối hôm qua từng hỏi y điều gì?
Đỗ Long nói:
- Đúng vậy, tối hôm qua khi tôi đang chờ viện binh tới ép hỏi y một chút, y đều thành khẩn khai báo, không giảo hoạt như bây giờ.
Bạch Tùng Tiết vốn định trách cứ Đỗ Long, tuy nhiên lại nghĩ lại, y nói:
- Tối hôm qua cậu hỏi y điều gì? Y nói với cậu như thế nào?
Đỗ Long nói:
- Tôi hỏi y về chuyện hối lộ Trưởng phòng Liễu, và tại sao bày ra chuyện bắt cóc chúng tôi. Y lúc đầu còn ngoan cố chống đối, chỉ có điều tôi có biện pháp khiến y phải thành thật, cho nên cuối cùng y đã thành thật khai báo.
Bạch Tùng Tiết kinh ngạc nói:
- Cậu đã tra tấn bức cung đối với y rồi hả?
Đỗ Long cười ha hả, gãi đầu nói:
- Tôi cảm thấy. . . như vậy không thể gọi là tra tấn bức cung. . .Thân thể y không có bất cứ tổn thương nào, chỉ tạm thời đau một trận mà thôi. . . Mọi người đã kiểm tra thân thể y, trên người y không hề có bất kỳ vết thương nào ah.
Một gã cảnh quan bên cạnh nhỏ giọng nói bên tai Bạch Tùng Tiết mấy câu gì đó, Bạch Tùng Tiết tiếp nhận một tệp tài liệu từ tay gã cảnh quan kia, tiếp đến Bạch Tùng Tiết nói với Đỗ Long:
- Cậu nói chi tiết một chút những gì mà Ngô Duệ đã nói với cậyu, tôi muốn đối chứng với khẩu cung của y, xem có gì chúng ta chưa hỏi tới không.
Đỗ Long nghiêng đầu hồi tưởng lại, rồi nói ra những gì Ngô Duệ từng nói, sau khi hắn nói mấy câu Bạch Tùng Tiết liền nói:
- Cái này không có, Tiểu Dư cậu mau ghi lại, Đỗ Long cậu nói tiếp đi.
Đỗ Long lại nói hơn mười câu, trong đó có ba câu Ngô Duệ không có khai báo trong bản khẩu cung chính thức. Bạch Tùng Tiết làm chính trị pháp luật đã nhiều năm, đối chiếu một chút bản tài liệu trong tay và lời Đỗ Long nói, ông ta lập tức hiểu được, Ngô Duệ khai báo không đến nơi đến chốn mà là đông một gậy tay một búa, có lẽ cần phải đào sâu một chút. Điều này khiến cho người phụ trách thẩm vấn Ngô Duệ rất kỳ quái, hiện giờ gã mới biết, hóa ra những gì Ngô Duệ khai báo đều là những thứ Đỗ Long từng hỏi đến. Ngô Duệ biết không thể chống chế vì vậy mới lề mề khai báo. Sở dĩ tán loạn không mạch lạc như vậy, hiển nhiên là bởi vì tối qua khi Đỗ Long vặn hỏi do chưa hiểu án tình, không có đầu mối chính, cho nên mới có vẻ loạn như vậy.
Sau khi nghĩ thông suốt điểm này đám người Bạch Tùng Tiết không khỏi ngơ ngác nhìn nhau, bận rộn cả ngày, hóa ra đều uổng công vô ích rồi, còn không bằng sớm trò chuyện với Đỗ Long một chút.
Hiện nay đã nắm giữ đầy đủ tư liệu về Ngô Duệ trong vài năm gần đây, cũng tìm ra mấy con cá lớn cùng loại với Liễu Công Toàn, tuy nhiên vẫn còn chưa đủ. Bạch Tùng Tiết hiểu rất rõ năng lực của Ngô Duệ, ông ta hy vọng có thể một mẻ quét sạch đường dây liên quan tới Ngô Duệ, nhưng trước mắt xem ra hơi khó, bởi vì lúc này rất khó cạy miệng Ngô Duệ. Thời gian càng kéo dài càng giúp Ngô Duệ khôi phục tinh thần, như vậy tổ chuyên án bọn họ càng chịu áp lực lớn, cho nên mau chóng khiến Ngô Duệ mở miệng là chuyện rất quan trọng.
Bạch Tùng Tiết và đám người bên cạnh ông ta nhỏ giọng trao đổi một chút, cuối cùng đều có chung một nhận thức, Bạch Tùng Tiết nói với Đỗ Long:
- Đỗ Long, cậu xác nhận cậu có thể không cần đả thương nghi phạm, có thể mau chóng ép chúng thành thật nói ra bí mật cất giấu sâu trong lòng?
Đỗ Long rất quả quyết nói:
- Đúng vậy, việc này vốn rất đơn giản mà. Nếu không Bí thư Bạch có thể lập tức tìm người cho tôi thử nghiệm.
Bạch Tùng Tiết nói:
- Không cần thử, lão Thái, anh lập tức phác thảo chút vấn đề, gọi ả Lý Nam tới giao cho Đỗ Long thẩm vấn. Đỗ Long, cậu nếu như có thể thẩm vấn Lý Nam một cách rõ ràng, tôi sẽ điều động cậu gia nhập tổ chuyên án, cậu cảm thấy thế nào?
- Không thành vấn đề.
Đỗ Long rất tự tin nói, chỉ có điều hắn lại nghĩ lại, nói:
- Thời điểm tôi hỏi cung bọn họ tốt nhất không cần ghi hình, hơn nữa trong phòng quan sát tốt nhất không có ai nhìn tôi, nếu không tôi sẽ chột dạ, bị nghi phạm bắt được điểm này thì phiền toái.
Đỗ Long yêu cầu có thể nói là quá mức, tuy nhiên Bạch Tùng Tiết không phải người cổ hủ, cái ông ta muốn chính là kết quả sau cùng, vì vậy ông ta gật đầu nói:
- Không thành vấn đề, tôi đồng ý với cậu, trong quá trình cậu thẩm vấn không ghi hình, hơn nữa chỉ có mình tôi trong phòng quan sát nhìn cậu.
Đây là việc Bạch Tùng Tiết nhượng bộ lớn nhất có thể, Đỗ Long cũng không cố chấp. Rất nhanh Đỗ Long được người đưa tới phòng thẩm vấn, Đỗ Long tự tay tắt camera, sau đó cầm bút ghi chép đứng trước mặt Lý Nam.
Lý Nam thấy gã cảnh sát hình sự trẻ tuổi tiến đến, cô ta có chút kinh ngạc liếc mắt nhìn Đỗ Long một cái, đột nhiên nhớ ra hắn, Lý Nam liền oán giận trừng mắt nhìn Đỗ Long nói:
- Không ngờ anh cũng là người trong tổ chuyên án, xem ra chúng tôi coi thường anh rồi.
Đỗ Long mỉm cười nói với Lý Nam:
- Xin chào Lý tổng, tối hôm qua trong phòng tắm tôi nghe được cô và Tiểu Hồng nói về đàn ông một hồi, thực sự rất sâu sắc, tôi cảm giác rất bội phục cô!
Lý Nam hừ một tiếng, nhếch miệng lộ ra tia cười lạnh, nói:
- Thật không ngờ anh sớm đã ở bên trong rồi, anh chẳng lẽ cố ý để chúng tôi bắt được hay sao? Vì sao không sớm giải thoát Bạch Nhạc Tiên? Tiểu Hồng cho Bạch Nhạc Tiên ăn xuân dược, nếu ông chủ không nếm thử, chẳng lẽ Bạch Nhạc Tiên này là con gà mái tơ chưa mở mắt cho anh vớ bở rồi à?
Truyện khác cùng thể loại
73 chương
22 chương
113 chương
555 chương