Càn Khôn Kiếm Thần
Chương 287 : Không Phục Thì Chiến
Dịch: Phong Nguyệt Lâu
***
Cảnh Ngôn giết Thương Long có hai lý do. Một là Thương Long và hắn có thù hận, lúc ở Đông Lâm thành hai người đã kết thù kết oán. Hơn nữa Thương Long lúc nào cũng mong Cảnh Ngôn chết. Lý do thứ hai là Cảnh Ngôn muốn chứng tỏ thực lực trước mặt mọi người.
Những người này nghi ngờ hắn gian lận trong Thiên Trận, dựa vào thủ đoạn giành được kim lệnh chứ gì? Giờ thì sao? Bọn họ có thể nói cái gì? Hai kiếm giết Thương Long đủ chứng minh Cảnh Ngôn có thực lực giành được kim lệnh, những người này phải ngoan ngoãn ngậm mồm lại.
Vẫn chưa phục? Được thôi, võ giả dưới Đạo Linh cảnh ai đến Cảnh Ngôn cũng không từ chối, không phục thì tới đánh với hắn.
Thương Khúc đứng trên đài cao gầm rống:
- Cảnh Ngôn! Ngươi dám giết chấp sự của Thần Phong học viện ta?
Mặt Thương Khúc dữ tợn gần như vặn vẹo. Trước lúc Thương Long xuống đài cao Thương Khúc nói trước mặt nhiều người là Thương Long đại biểu Thần Phong học viện. Thương Long xuống đài cao hai kiếm bị Cảnh Ngôn chém chết, làm Thương Khúc không còn mặt mũi nào, nguyên Thần Phong học viện hổ thẹn.
Thương Khúc vốn nghĩ Thương Long có thể mượn cơ hội đánh chết Cảnh Ngôn, nhưng kết quả này hoàn toàn trái ngược với lão nghĩ.
Cảnh Ngôn xì cười:
- Thương Khúc, chút trình độ như ngươi mà cũng trở thành chưởng viện ngoại viện Thần Phong học viện được? Mau xéo về đi, đừng ở đây mất mặt. Lúc trước ta đã nói đối chiến sống chết với Thương Long. Sống chết tùy số trời. Ngươi cũng ủng hộ Thương Long đối chiến sống chết với ta mà. Sao? Hay ngươi muốn nói Thương Long có thể giết ta, nhưng ta không được giết Thương Long?
Thương Khúc nghiến răng nghiến lợi:
- Ngươi...!
Trước mặt nhiều người Thương Khúc không biết nên phản bác lại Cảnh Ngôn thế nào.
Cảnh Ngôn tiếp tục cười nói:
- Giờ ta có thể chứng minh ta không gian lận trong Thiên Trận đúng không? Thương Khúc, ngươi đừng không phục, ngươi không phục cũng được thôi, chờ ba tháng sau chúng ta lại so tài một trận trong Quận Vương phủ đi. Đúng vậy, ta đang khiêu chiến ngươi!
Cảnh Ngôn lại ném ra bom hạng nặng, hắn muốn khiêu chiến Thương Khúc.
Thương Khúc, cường giả Đạo Linh cảnh.
Cảnh Ngôn đang khiêu chiến Thương Khúc cường giả Đạo Linh cảnh.
Đám đông võ giả chưa lấy lại tinh thần từ việc Cảnh Ngôn hai kiếm giết Thương Long, giờ hắn lại ném bom khác.
Thương Khúc ngây người.
Cảnh Ngôn nói cái gì? Ba tháng sau khiêu chiến lão? Trong Quận Vương phủ?
Cảnh Ngôn nhếch môi nói:
- Thương Khúc, chắc ngươi rất muốn giết ta đúng không? Ta cho ngươi cơ hội này! Hôm nay ta đầu tiên là xông Thiên Trận, sau đó giết Thương Long, rất mệt, nên ta cần nghỉ ngơi một thời gian. Đúng vậy, nghỉ ba tháng, sau ba tháng ngươi và ta đấu một trận sống chết đi!
Hắn nói mệt cần nghỉ ngươi tất nhiên là lừa người, mọi người đều biết điều này. Nhưng Cảnh Ngôn nói ba tháng sau đấu sống chết với Thương Khúc thì quá kinh thế hãi tục. Ba tháng sau Cảnh Ngôn có thực lực đối kháng Thương Khúc?
Chuyện này tuyệt đối không thể nào!
Sức chiến đấu của Đạo Linh cảnh, võ giả cảnh giới Tiên Thiên khó thể với tới. Dù bây giờ Cảnh Ngôn có thể giết Thương Long chỉ trong hai kiếm, có sức chiến đấu võ giả Tiên Thiên đỉnh, nhưng hắn không thể đấu lại cường giả Đạo Linh cảnh thật sự.
Đối với võ giả thì ba tháng búng tay một cái qua mất.
Thương Khúc mắt lóe tia sáng:
- Tốt, ta nhận khiêu chiến của ngươi!
Thương Khúc rất muốn giết Cảnh Ngôn ngay, nhưng lão tuyệt đối không có cơ hội đánh chết hắn khi trong Quận Vương phủ. Cảnh Ngôn nói ba tháng sau khiêu chiến vừa lúc hợp ý Thương Khúc, dù sao cho hắn sống thêm ba tháng có ngại gì.
Từ khi nào Ngô Thân đến gần Cảnh Ngôn, trợn to mắt giật mình nói:
- Cảnh Ngôn, ngươi mạnh quá đi.
Ngô Thân không ngờ Cảnh Ngôn mạnh như vậy, gã cũng rất mạnh, gã sống sót trong Thiên Trận là đủ biết.
Cảnh Ngôn phẩy tay:
- Bình thường thôi.
Cảnh Ngôn có ấn tượng không tệ với Ngô Thân, tuy cũng là tử đệ gia tộc lớn Lam Khúc quận thành nhưng thuận mắt hơn đám tử đệ thế gia khác.
Ngô Thân thổn thức nói:
- Đừng khiêm nhường, ta vốn nghĩ trong võ giả Tiên Thiên sức chiến đấu của ta là bậc nhất, giờ ta rõ ràng hiểu được mình kém xa khi so sánh với ngươi. Thương Long còn bị ngươi hai kiếm giết, chậc chậc.
Ngô Thân tự tin nhưng gã tự nhận nếu đánh với Thương Long, có lẽ cuối cùng gã đánh bại lão nhưng muốn nhẹ nhàng giết lão là điều không thể. Thương Long xem như thượng đẳng trong võ giả Tiên Thiên đỉnh, võ giả cảnh giới Tiên Thiên muốn giết lão không dễ.
Cảnh Ngôn cười nói:
- Có rảnh hai chúng ta có thể luận bàn một chút.
Ngô Thân nghe Cảnh Ngôn muốn luận bàn với mình cảnh giác rối rít xua tay:
- Đừng, ta chưa muốn chết!
Ngô Thân đảo tròng mắt, lại hỏi:
- Cảnh Ngôn, ngươi giành được kim lệnh, ba học viện lớn hạ lệnh phong sát với ngươi cũng mất hiệu lực, vậy ngươi định vào học viện nào?
Ngô Thân biết Cảnh Ngôn không thể nào vào Thần Phong học viện, nhưng hắn sẽ chọn một trong hai Đạo Nhất học viện, Hồng Liên học viện.
Cảnh Ngôn lắc đầu nói:
- Không biết, bây giờ chưa suy nghĩ nhiều, chưa chắc ta sẽ vào ba học viện lớn. Ưm, Thần Phong học viện và Hồng Liên học viện thì ta tuyệt đối sẽ không vào.
Cảnh Ngôn nói rồi cười khẽ.
Trên đài cao, mặt Hoàng Lạc đen thui, lúc này đã hối hận thắt ruột. Sớm biết Cảnh Ngôn yêu nghiệt như vậy sao Hoàng Lạc đi hạ lệnh phong sát đắc tội hắn làm chi? Nếu kéo Cảnh Ngôn vào Hồng Liên học viện sẽ có ích lợi rất lớn cho Hoàng Lạc.
Hối hận đã muộn.
Hoàng Lạc nghe Cảnh Ngôn nói sẽ không suy xét đến Thần Phong học viện, Hồng Liên học viện thì biểu tình cực kỳ khó xem. Cảnh Ngôn biểu hiện quá yêu nghiệt, hình dung hắn là võ giả trẻ xuất sắc nhất trong ba mươi năm cũng đáng. Hoàng Lạc còn đang nghĩ tìm cơ hội lôi kéo làm quen, nhưng Cảnh Ngôn nói thẳng trước công chúng là không suy xét Hồng Liên học viện.
Ngô Thân cười nói:
- Nói vậy là Cảnh Ngôn có thể sẽ vào Đạo Nhất học viện? Ha ha, vậy ta cũng chọn Đạo Nhất học viện đi.
Trước đó Ngô Thân không suy nghĩ kỹ sẽ vào học viện nào, giờ nghe Cảnh Ngôn nói vậy, gã hiểu hắn có thể sẽ đi Đạo Nhất học viện.
Tuy theo quy định Ngô Thân xông trận thất bại, không có tư cách vào ba học viện lớn. Nhưng Ngô Thân thất bại khi xông Thiên Trận, gã sống sót trong Thiên Trận, ba học viện lớn sẽ giành giật gã, không cần gã kiếm tư cách vào học viện, ba học viện lớn sẽ đặc cách cho gã.
Truyện khác cùng thể loại
114 chương
22 chương
110 chương
363 chương