Chiếc xe tải Phong ca bọn họ ngồi lúc này đang cháy hừng hực, ngọn lửa cháy hừng hực kia đốt cả chiếc xe tải thành đống phế liệu, bởi vì chiếc xe tải kia trong nháy mắt nổ tung, bởi vậy xuất hiện những mảnh vỡ nhỏ bắn nhanh ra ngoài làm bị thương mấy vị du khách ở xung quanh, trong đó có một người đàn ông bị một mảnh thủy tinh thật lớn sắc bắn của cửa sổ xe bay đến cắt vào bắp đùi, bởi vậy xụi lơ trên mặt đất, máu chảy đầy đất. Hiện trường trở nên hỗn loạn, phụ nữ trẻ con chạy trốn la hét chói tai và tiếng quát của đàn ông vô cùng hỗn loạn, mọi người đều kinh hoảng không ngớt, cho rằng đã phát sinh khủng bố tập kích, hoặc là đánh bom liều chết gì đó, mười mấy người bảo vệc của cao ốc Trung Hoàn nhanh chóng chạy tới duy trì trật tự của hiện trường, đã có người báo cảnh sát, gọi 120 gọi xe cứu thương rồi. Trong nháy mắt, quảng trường cao ốc Trung Hoàn vốn dòng người như mắc cửi mọi người đều giải tán, chẳng qua bốn phía kéo đến rất nhiều người hiếu kỳ đến xem sự việc, bọn họ đều bàn tán sôi nổi, cũng không biết đã phát sinh việc gì. Bảo vệ của cao ốc Trung Hoàn mang theo bình chữa cháy phun lên chiếc xe tải đang cháy hừng hực kia, những người khác vội vàng đỡ những người bị thương do những mảnh vỡ của vụ nổ sang một bên, làm một ít thao tác sơ cứu đơn giản, chờ đợi xe cứu thương đến. Sở Phàm đỡ nhị tiểu thư dậy, nhị tiểu thư sau khi nhìn thấy chiếc xe tải bị cháy gần như chỉ còn lại khung xe ngạc nhiên hỏi:   - Trong xe những người đó. Sở Phàm buông tiếng thở dài, trong mắt hiện lên một tia khổ sở vẻ áy náy, dù sao việc này cũng có liên quan với hắn. Hắn ngẩng đầu nhìn tầng thượng của Trung Hoàn building một chút, hai mắt trở nên sắc bén dị thường, hắn nói:   - Nhị tiểu thư, cô về nhà trước, tôi muốn đuổi theo tên hành hung kia. - A? Chính là người làm nổ tung xe tải kia sao? Tôi không thể đi cùng với anh à?   Nhị tiểu thư hỏi. - Không thể, hắn trên người mang súng, hơn nữa là một người có huấn luyện cơ bản, cô cùng đi rất nguy hiểm, tôi hành động cũng không thuận tiện, cho nên nhị tiểu thư cô về nhà trước!   Sở Phàm trầm giọng nói. Trong giọng nói của Sở Phàm dường như có một cỗ ma lực không cho chống cự, nhị tiểu thư đáp ứng, nói:   - Ách, tôi đây lái xe trở về trước. - Không được, nhị tiểu thư, chiếc xe kia của cô quá nổi bật, trước tiên tạm thời đừng lái đi.   Sở Phàm nói. - Vậy… vậy xe của tôi làm sao bây giờ? Vẫn vứt ở nơi này?   Nhị tiểu thư kinh ngạc hỏi. - Cô đưa chìa khóa cho tôi, tóm lại, tôisẽ giúp cô lái xe về.   Sở Phàm nói xong liền lôi kéo nhị tiểu thư đi về phía bãi đỗ xe taxi ở phía trước quảng trường Trung Hoàn. - Anh, anh không phải không biết lái xe sao?   Nhị tiểu thư nghi ngờ hỏi. - Ai nói hả?   Sở Phàm trả lời. - Tỷ tỷ nói, người nói anh không biết lái xe, đi ra ngoài đều là người lái xe đưa anh đi, tôi cũng vậy.   Nhị tiểu thư nói. - Lúc trước đúng là không biết lái, nhưng hiện tại đã nhìn nhiều rồi biết được không sai biết lắm.   Sở Phàm nói xong liền ngăn một chiếc taxi, tài xế của chiếc taxi này là một cô gái, sau khi nhị tiểu thư lên xe Sở Phàm nói với cô gái kia:   - Đi khu biệt thự Lam Hải trên đại lộ Tân Hải. Nói xong lại quay đầu nói với nhị tiểu thư:   - Nhị tiểu thư, trên đường đi có chuyện gì thì gọi điện cho tôi, sau khi về đến nhà cũng nói với tôi một tiếng, được không? - Uhm!   Nhị tiểu thư đáp lời. Sở Phàm nhìn nhị tiểu thư một chút, liền xoay người đang định đi về phía cao ốc Trung Hoàn. - Sở… Sở Phàm…   Phía sau đã vang lên thanh âm của nhị tiểu thư, đây cũng là lần đầu tiên nhị tiểu thư gọi tên của Sở Phàm, Sở Phàm sau khi nghe thấy có chút nao nao, quay đầu lại nhìn về phía nhị tiểu thư. - Anh phải cẩn thận chút!   Nhị tiểu thư khuôn mặt xinh đẹp hơi đỏ, quan tâm nói. Sở Phàm khóe miệng khe khẽ nhếch lên, sau đó liền bước nhanh về phía cao ốc Trung Hoàn. Khi Sở Phàm đi vào cao ốc Trung Hoàn thì liếc mắt nhìn lại chiếc xe tải đã bị tiêu hủy kia, lúc này cảnh sát còn có xe cứu thương 120 đã tới rồi, đang làm công tác giải quyết hậu quả, trong lòng Sở Phàm có chút buồn bã, chẳng qua việc này cũng đã khơi dậy lửa giận vô tận trong lòng hắn, trong lòng hắn âm thầm nhắc đến, Phong ca, lần này là ta không bảo vệ được các ngươi, chẳng qua các ngươi yên tâm, ta sẽ tóm hung thủ ra, lão bản phía sau màn kia ta cũng tóm ra, các ngươi yên nghỉ đi! Bên trong cao ốc Trung Hoàn đã loạn thành một đám, người ở bên trong ào ào chạy ra bên ngoài, tiếng nổ thật lớn kia có thể làm tiếng cảnh báo cho cao ốc Trung Hoàn, khách hàng bên trong Trung Hoàn building sau khi thình lình nghe được tiếng nổ "Ầm ầm" thật lớn bên ngoài tòa nhà đều bị chấn động hồ đồ, sau khi phục hồi tinh thần đều ào ào chạy ra ngoài, chạy ra khỏi tòa nhà. Bởi vậy bên trong cao ốc Trung Hoàn trong lúc nhất thời hỗn loạn không ngừng, trên mặt nam nhân cũng như nữ nhân đều là vẻ mặt hoảng loạn, đều chen chúc thang máy, thang cuốn ào ào chạy ra, trong bọn họ rất nhiều người đều cho rằng đã xảy ra loại sự tình tập kích khủng bố gì đó, dù sao nhiều năm qua việc giống như vậy vẫn là lần đầu tiên phát sinh. Cao ốc Trung Hoàn số khách hàng của mỗi một tầng đều rất nhiều, có tầng thậm chí là hơn một nghìn khách hàng, mà mỗi một tầng lắp đặt tám thang máy thật sự là thiếu dùng, bởi vậy hiện tại trên mỗi tầng số khách hàng xếp hàng đợi đi thang máy xuống còn rất nhiều. Sở Phàm suy đoán thân ảnh chợt lóe lên trên tầng thượng của cao ốc Trung Hoàn chính là dùng súng ngắm bắn nổ van ga của xe tải, nghi phạm có thể làm xe tải trong nháy mắt nổ tung, nghi phạm này chính là một xạ thủ có huấn luyện cơ bản, một kích là trúng, nhanh chóng lui lại, chẳng qua hắn nếu muốn từ tầng thượng lui lại sau đó thừa dịp hỗn loạn chạy trốn, việc này cần một khoảng thời gian, mà Sở Phàm cần phải làm chính là trong lúc đám người hỗn loạn này chạy ra ngoài bắt lấy nghi phạm. Nếu muốn ở giữa hơn một nghìn người bên trong Trung Hoàn building tìm ra một xạ thủ súng ngắm, việc này nói dễ vậy sao? Đối với một người bình thường mà nói, đây căn bản chính là chuyện không có khả năng, thế nhưng đối với một số ít người có năng lực đặc biệt mà nói, viêc này nói khó cũng không khó. Sở Phàm xem như là một người trong đó! Trong lòng Sở Phàm đã phân tích qua, có thể ở trên đỉnh bốn mươi tám tầng lầu dùng súng ngắm chuẩn xác bắn nổ một chiếc xe ô tô, uy lực lớn như vậy, súng ngắm có tầm bắn xa như vậy cũng chỉ có vài loại, trong đó công ty chế tạo hỏa khí Ba Lôi Đặc của nước Mỹ sản xuất ra súng ngắm "Trọng hình thư kích thương chi vương" Bối Thụy Tháp (BARRETT)M82A1 xem như là một trong số đó, chẳng qua bắn nổ một chiếc ô tô phải vận dụng súng ngắm M82A1 có loại cảm giác giết gà dùng dao mổ trâu, bởi vậy nghi phạm cũng có khả năng dùng súng trường M99, bởi vì súng trường M99 so với M82A1 mà nói kết cấu đơn giản hơn nhiều, hơn nữa rất dễ tháo dời, chỉ cần tháo ba chân đỡ rất đơn giản liền có thể hoàn thành tháo dời không hoàn toàn, sau đó đặt vào trong vali xách tay. Hơn nữa, một tay súng bắn tỉa có huấn luyện cơ bản so với người bình thường càng thêm trầm ổn, lãnh huyết, biểu tình trên mặt của hắn khẳng định không giống với những người hoảng loạn bên trong tòa nhà, người khác sắc mặt hoảng loạn là bởi vì bọn họ không biết bên ngoài xáy ra chuyện gì, mà nghi phạm trong lòng biết rõ ràng vụ nổ bên ngoài chính là sự kiện một tay hắn tạo thành, bởi vậy sắc mặt của hắn đương nhiên không có chút hoảng loạn nào. Tổng hợp lại với mấy điểm trên, chỉ cần trinh sát ý thức mạnh chút, người có năng lực quan sát xuất sắc nếu muốn tìm ra nghi phạm này không khó, điều kiện trước tiên là nghi phạm này còn ở bên trong Trung Hoàn building. Sở Phàm sau khi đi vào bên trong kéo một gã bảo vệ đang duy trì trật tự hiện trường, hỏi:   - Xin hỏi tầng thượng của tòa nhà các anh đi lên bằng cách nào? Là trực tiếp lên thẳng tầng thượng đó! - Anh nói là mái nhà của tòa nhà này? Nói đùa, còn không có ai có thể lên tới tầng thượng đâu.   Gã bảo vệ kia không kiên nhẫn nói. - Tôi nói là, vạn nhất thực sự có người ở tầng thượng, như vậy hắn làm sao xuống?   Sở Phàm ánh mắt phát lạnh, nói. - Đó là chuyện không có khả năng, làm sao lại có người lên tầng thượng chứ?   Gã bảo vệ liếc mắt nhìn Sở Phàm nói, trong đầu bốc lên lãnh khí, tiếp tục nói:   - Từ tòa nhà lên tầng thượng chỉ có từ thang cuốn của tầng 48 đi lên, nhưng cái thang cuốn kia không phải người bình thường có thể mở ra, đi lên muốn xuống cũng chỉ có đi thang máy. Sở Phàm nghe xong thì trầm tư hồi lâu rồ đi về phía vị trị thang máy của tầng một.