Cám Ơn Em Vẫn Cười
Chương 18
Ngày khai giảng hiểm nguy tứ phía
Người gởi tin: Ironman (Người Sắt? Rốt cuộc khai giảng, nhớ căn tin hai), khu gửi: Homo***ual
Tiêu đề: có ai cùng đăng kí đón tân sinh viên không?
Trạm gởi tin: BBS đại học Yên Sơn trăm năm trồng người
Năm nào đàn anh đi đón tân sinh viên cũng chỉ để ý mấy em gái, các em trai đành phải tự thân vận động, có ai cùng đi cho các em trai cảm thụ sự ấm áp của Yên Đại không?
——————————————————————————-
Người gởi tin: Antelope (Tiểu Linh Dương không muốn không muốn khai giảng), khu gửi: Homo***ual
Tiêu đề: Re: có ai cùng đăng kí đón tân sinh viên không?
Trạm gởi tin: BBS đại học Yên Sơn trăm năm trồng người
Tui cũng muốn đi lắm, nhưng mà… Haizz, một lời khó nói hết!
——————————————————————————-
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: chúng ta gặp mặt đi!
【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang: đầu cậu bị nước vào?
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: có được không, anh cứ mặc bộ đồ hiện giờ… hay phong cách giống vậy cũng được!
【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang: được thôi, chỉ cần cậu chịu mặc bộ đồ hiện giờ, hay phong cách giống vậy cũng được.
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: ông xã khi dễ người ta (TДT)
Lăng Dương biết gặp mặt vô vọng, đành phải lấy lui để tiến.
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: ông xã, dạo bản đồ chụp hình đi.
【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang: hôm nay cậu trúng gió à?
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: ông xã mặc đồ mới, phải chụp hình kỷ niệm chứ!
【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang: không được si mê tôi.
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: anh xem em là Tiểu Long Nữ nè~
【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang: chưa từng thấy Tiểu Long Nữ nào to mồm như cậu.
Lăng Dương nghĩ hừ, không ép tui ra đòn sát thủ không được, đúng là biệt nữu công.
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: tối nay là Thất Tịch, nếu tui không ở bên anh thì anh đoán người ta sẽ nghĩ thế nào?
【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang: … Đi thôi.
Dạ Lang bị Lăng Dương kéo chạy tới mấy bản đồ, chụp hết tất cả những thắng cảnh nổi tiếng trong game, đi ngang qua bản đồ hồ Thệ Vấn, Lăng Dương trực tiếp bỏ luôn đi đến điểm tiếp theo.
【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang: sao không đến bên hồ chụp?
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: chỗ đó có gì hay mà chụp?
【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang: không phải ai cũng nói nơi đó là thắng địa hẹn hò trứ danh à?
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: là thắng địa chia tay thì có, nghe tên đã biết là điềm xấu. (thệ: qua đời)
Lăng Dương một mực quấn lấy Dạ Lang chụp hình đến nửa đêm, nếu không phải hôm sau Dạ Lang còn đi làm thêm thì cậu đã không thả đối phương logout.
Thất Tịch qua đi, Lạc Minh Phong lấy lý do trang bị của Linh Đang Nhi quá kém, mỗi ngày áp bức cậu tham gia đủ các loại phó bản to to nhỏ nhỏ, đi phó bản xong còn phải đi chiến trường kiếm điểm đổi trang bị, đi nhiều đến mức Lăng Dương muốn hộc máu.
Khi đi phó bản Bạo Bạo Long cũng thường đi theo, hai người này đã từ phòng ngủ dọn về nhà, nhưng nghe đồn không phải ai về nhà nấy, còn về nhà ai thì không quan trọng.
Đến tối Dạ Lang đăng nhập, Lăng Dương sau một ngày mệt mỏi lập tức phấn chấn như uống máu gà, hận không thể thời thời khắc khắc dán cùng một chỗ với đối phương. Sau khi quân phục 7 ngày của Dạ Lang hết hạn, Lăng Dương lại nhõng nhẽo cưỡng ép đòi hắn phải gia hạn thêm một tuần.
Kết quả của những việc này chính là Dạ Lang, Linh Đang Nhi, Lạc Minh Phong và Hạ Đại Gia, quan hệ tình tay tư của bốn người bị đồn thổi phức tạp hơn bao giờ hết, đủ kiểu phiên bản được truyền lưu trong server.
Kể từ khi Bạo Bạo Long biết Linh Đang Nhi là bạn học rồi thì không còn mang địch ý với cậu nữa, thậm chí còn ba lần bốn lượt chủ động làm thân, ngay cả bị Lăng Dương gọi là Bạo Bạo Long cũng không tức giận, điều này khiến Lăng Dương chẳng hiểu chi hết, mãi đến một hôm…
Chuyện kể hôm nay ba người họ lại tổ đội đi liền năm phó bản, trên thế giới gọi đại một T và DPS (t: tank, dps: mấy nghề công cao), T là tân thủ không biết kéo quái, thường xảy ra chuyện ngoài ý muốn liên tục, cực kỳ nguy hiểm, người xui xẻo đứng mũi chịu sào chính là Linh Đang Nhi đảm nhận trị liệu.
Lại sai lầm thêm một lần nữa, tiểu quái dời mục tiêu chạy về phía Linh Đang Nhi, Bạo Bạo Long đuổi theo giơ một búa đánh ngã quái, cướp lại thù hận.
【 đội ngũ 】 Hạ Đại Gia: T mày rốt cuộc có biết kéo không vậy? Không thấy quái đuổi theo trị liệu hết rồi à?
【 đội ngũ 】 Linh Đang Nhi: không sao không sao, có ai mà chưa từng là tân thủ.
【 đội ngũ 】 Hạ Đại Gia: lần sau chú ý chút, Linh Đang Nhi mà chết ông cho mày chôn theo!
【 đội ngũ 】 Linh Đang Nhi: …
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: ờm, Bạo Bạo Long…
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: cậu đột nhiên rất kỳ lạ
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: là do tôi đã làm gì sao?
Đối diện im lặng một chốc.
【 nói chuyện riêng 】 Hạ Đại Gia: không, vấn đề nằm ở tôi.
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: hả?
【 nói chuyện riêng 】 Hạ Đại Gia: kỳ thật tôi… ai da nói ra rất giựt mình.
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: … cậu nói đi tôi tiếp thu được.
【 nói chuyện riêng 】 Hạ Đại Gia: kỳ thật tôi là fan hâm mộ nhu đạo nữ!
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: gì??????
Bạo Bạo Long cuối cùng đã nói được lời tận đáy lòng nên rất kích động, đến tốc độ viết chữ cũng tăng rõ rệt.
【 nói chuyện riêng 】 Hạ Đại Gia: kỳ thật hạng mục thể thao tôi thích nhất là nhu đạo nữ!
【 nói chuyện riêng 】 Hạ Đại Gia: nhưng tôi sợ nói ra người khác sẽ cười mình, cho nên trước giờ không dám nói cho ai biết!
【 nói chuyện riêng 】 Hạ Đại Gia: từ khi nghe nói cô là sinh viên chuyên đấu vật nhu đạo, tôi rất kích động!!
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: từ từ, chuyện tôi học đấu vật nhu đạo cậu nghe ai nói?
【 nói chuyện riêng 】 Hạ Đại Gia: Thích Phong nói, hổng lẽ không phải?
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: … phải! Đương nhiên là phải! Tôi trời sinh đã dành để học nhu đạo!
【 nói chuyện riêng 】 Hạ Đại Gia: nói thật, tôi có thể đến đạo trường của các cô xem không? Tôi muốn đi từ lâu rồi!
【 nói chuyện riêng 】 Hạ Đại Gia: ai da, nhưng bị người khác thấy thì sao đây?
【 nói chuyện riêng 】 Hạ Đại Gia: nói tôi là bạn trai của cô có được không?
【 nói chuyện riêng 】 Hạ Đại Gia: hay là tôi trốn vào xem?
【 nói chuyện riêng 】 Hạ Đại Gia: tôi thề sẽ không trốn vào phòng thay đồ!
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: cậu có muốn trốn cũng không trốn vào được!!!
【 nói chuyện riêng 】 Hạ Đại Gia: tôi thật sự rất muốn gặp cô, gặp mặt trao đổi chút tâm đắc về nhu đạo, nhưng Thích Phong nói không được.
【 nói chuyện riêng 】 Hạ Đại Gia: hắn nói đến khai giảng cô sẽ đi tham gia giải đấu toàn quốc, không ở trường học.
【 nói chuyện riêng 】 Hạ Đại Gia: tuy rất đáng tiếc, nhưng tôi vẫn chúc cô giành được thành tích cao! Tôi sẽ xem truyền hình! Với điều kiện không bị phát hiện!
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: ừm, cho tôi chen ngang một câu, tôi tham gia giải gì?
【 nói chuyện riêng 】 Hạ Đại Gia: Thích Phong nói, cô tham gia giải nhu đạo sinh viên Trung Quốc cúp Hồ Suất 20XX dành cho nữ ở hạng mục 48kg!
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: … Cậu ta nói không sai, tôi đúng là tham gia giải nhu đạo sinh viên Trung Quốc cúp Hồ Suất 20XX dành cho nữ ở hạng mục 48kg, tôi nhất định sẽ cố gắng đạt được thành tích cao, không để cậu thất vọng!
【 nói chuyện riêng 】 Hạ Đại Gia: tôi tin chắc cô sẽ thành công! Cố lên!!
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: tui không thể đi khai hoang với mấy người!
【 nói chuyện riêng 】 Lạc Minh Phong: ủa? tại sao?
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: bởi vì tui phải đi tham gia giải nhu đạo sinh viên Trung Quốc cúp Hồ Suất 20XX dành cho nữ ở hạng mục 48kg!
【 nói chuyện riêng 】 Lạc Minh Phong: lý do này không tốt à? Đây là giải đấu đi khắp cả nước, ban ngày thi đấu, buổi tối có thể đăng nhập, là chứng cứ không ở trường hoàn mỹ biết bao nhiêu, nếu cậu may mắn vào được đến chung kết, ít nhất phải thêm tới mấy tháng.
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: em cám ơn bác đã lo lắng chu đáo như vậy! Còn phải cảm tạ bác đã không để em tham gia thi đấu hạng mục 84kg! Em nhất định sẽ cố gắng đánh vào chung kết!
【 nói chuyện riêng 】 Lạc Minh Phong: bởi vì hạng mục cao nhất là 78kg trở lên, thể trọng 48kg không dễ duy trì đâu, em nhất thiết không được phát phì, bác chúc em thành công đoạt giải quán quân, mang vinh quang về cho trường ta <img alt="" src="http://tonghopdammy.com/wp-includes/images/smilies/simple-smile.png" data-pagespeed-url-hash=216005877 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/>
Tuy Lăng Dương nãy giờ luôn bận đánh chữ tán gẫu, nhưng động tác trị liệu trước sau không ngừng, tân thủ T trang bị nát thao tác tồi dưới sự bơm máu của cậu chưa từng chết một lần.
【 nói chuyện riêng 】 Lạc Minh Phong: tay cậu khỏi rồi à?
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: chưa, bây giờ vẫn còn thuần xài chuột, thứ phó bản con con này một con chuột đủ đối phó rồi.
【 nói chuyện riêng 】 Lạc Minh Phong: với điều kiện là phải dùng con chuột đẳng cấp biến thái như của cậu.
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: ha ha, cậu còn nhớ rõ.
【 nói chuyện riêng 】 Lạc Minh Phong: xem rồi là khó quên, tôi cũng có ý mua một cái.
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: mua đi, tuy hơi mắc nhưng xài ngon lắm.
【 nói chuyện riêng 】 Lạc Minh Phong: con chuột của cậu thì tốt nhưng máy tính thì tàn quá, mỗi lần chuyển bản đồ đều bị lag rất lâu.
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: cái này cũng bị cậu nhìn thấu, chịu thôi, tui là dân nghèo mà ╮(╯▽╰)╭
【 nói chuyện riêng 】 Lạc Minh Phong: cậu nghèo thì có sao, không phải có người tình nguyện mua chuột bốn số cho cậu à? Mà nói tới thì hắn cũng chịu bỏ tiền cho cậu ghê. (trị giá con chuột tới 4 chữ số)
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: =.= toàn nhắc chuyện không nên, đã nói rồi, đây là của công.
Đến tối.
【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang: nghe nói cậu phải tham gia giải nhu đạo sinh viên Trung Quốc cúp Hồ Suất 20XX dành cho nữ ở hạng mục 48kg?
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: mịa, đến anh cũng vậy?
【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang: chẳng qua thấy buồn cười quá thôi.
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: đây là do ai làm hại hả hả hả? Anh có biết tung một lời nói dối phải bịa một trăm lời nói dối để chắp vá không? Tôi bây giờ bịa nhiều quá đến cả mình cũng không nhớ nổi, phải ghi nhớ bằng memo đây a a a!
【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang: vậy chân thành xin lỗi, chuyện đến nước này rồi tôi cũng không thu tay được, nhưng có thể hữu nghị cung cấp memo cho cậu.
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: ông xã vào học rồi đâu cần đi làm thuê nữa phải hông? Vậy ban ngày cũng vào game được đúng hông? Em đi phó bản với Lạc Minh Phong muốn hộc máu rồi, người ta muốn đi với ông xã ~~
【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang: thật đáng tiếc, cậu không thi đấu, nhưng tôi phải thi, ban ngày không lên lớp thì phải đi huấn luyện.
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: a! Thi cái gì? Thi đấu ở trường các anh hả? Tui muốn xem!
【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang: bơi lội.
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: … không đi.
【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang: tại sao?
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: sợ nước.
【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang: nước có gì mà sợ?
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: có nói anh cũng không hiểu.
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: nhưng những người học bơi có vóc dáng rất được, quần bơi tam giác cũng rất đáng yêu, nếu ông xã mặc đồ bơi ở nơi không phải hồ bơi em nhất định đi xem!
【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang: một ngày không YY tôi cậu sẽ chết à?
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: chứ anh nghĩ sức mạnh nào đã một mực thầm chống đỡ tui tinh thần phân liệt đến giờ!
Thời gian nháy mắt chạy tới đêm trước khai giảng, các sinh viên về nhà đều dần trở lại trường, sân trường trở nên náo nhiệt hơn.
Mỗi năm một lần lại đến ngày tân sinh viên báo danh, Lăng Dương vốn cũng muốn đăng ký làm tình nguyện viên tiếp đón các em trai, thuận tiện tìm tòi niên hạ công chất lượng tốt, nhưng hễ nghĩ tới đi là chắc chắn sẽ gặp đồ phu biến thái làm trong hội sinh viên thì cậu chỉ đành từ bỏ.
【 nói chuyện riêng 】 Tướng Công, Xin Hãy Dịu Dàng: sư phụ ~~~ người ta hôm nay nhìn thấy tân sinh viên văn tân, ai nấy cũng đều non mềm như nước ~~
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: !!!! Sao con nhìn thấy được!!
【 nói chuyện riêng 】 Tướng Công, Xin Hãy Dịu Dàng: í? Chả phải đã nói người ta ở học viện văn tân là gì~
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: … Là thật à???
【 nói chuyện riêng 】 Tướng Công, Xin Hãy Dịu Dàng: hì hì sư phụ dễ lừa ghê (*^__^*)
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: phắc!!!
【 nói chuyện riêng 】 Tướng Công, Xin Hãy Dịu Dàng: sư phụ giữ vững tinh thần, sắp phải đánh một trận ác liệt rồi!
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: con còn có mặt mũi để nói!
【 nói chuyện riêng 】 Tướng Công, Xin Hãy Dịu Dàng: con sẽ yên lặng đứng sau lưng làm trụ cột tinh thần cho sư phụ!
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: trụ cột tinh thần của ta đã mặc quần bơi tam giác chạy mất rồi!
【 nói chuyện riêng 】 Tướng Công, Xin Hãy Dịu Dàng: yên tâm đi sư phụ, sớm muộn gì cũng có một ngày ngài ấy đạp tường vân bảy màu, vung vẩy quần đùi bơi trở về đón sư phụ!
Từ Hiền kéo Lăng Dương làm tổng vệ sinh trước khi nhập học. Từ Hiền là một người rất yêu sạch sẽ, bình thường vệ sinh chung trong nhà đều do cậu bao hết, Lăng Dương đương nhiên cũng biết ngượng bản thân trước giờ luôn trốn việc, vì vậy lần này triệt để dọn dẹp ngăn nắp từ trong ra ngoài.
Nhưng có quét tước sạch sẽ thế nào thì cũng không thể thay đổi sự thật cậu là một nam sinh không để ý tiểu tiết, đồ đạc trong phòng ngủ của mình vẫn chất đống hỗn độn, dù gì nhà cũng không có ai đến, bừa thì cứ cho bừa đi.
Sau cùng Lăng Dương cảm thấy gian phòng của mình đã trắng sạch lắm rồi, bèn tìm một tấm poster bự dán lên tường, trên poster là nam diễn viên Ngô Quan Phong cậu thích nhất, ngồi trên một chiếc ghế chân cao, chân trái giơ lên, gót chân dẫm lên ghế dựa bên cạnh, hai tay giao nhau đặt lên đầu gối, chân phải thon dài thả tự nhiên, vẻ mặt lãnh khốc.
Lăng Dương thích tấm poster này, lý do lớn nhất là do trên poster Ngô Quan Phong mặc một bộ đồ da bó sát rất gợi cảm, cộng thêm một đôi giày punk siêu cấp khoa trương, chỉ đế giày thôi đã dày chừng 10cm.
Nhất là từ góc độ chụp này khiến cho đôi giày đặc biệt bắt mắt, làm người ta liếc mắt một cái đã chú ý, tựa hồ đã đoạt hết sự nổi bật của nhân vật chính.
Học kỳ mới, giờ học đầu tiên theo thường lệ là tình hình chính sách và giáo dục, tên gọi tắt rất ác liệt —— giờ hình giáo, mà nói trắng ra là phụ đạo viên của khoa đếm số người một lần, lặp lại kỷ luật lần nữa, tổng kết học kỳ trước, kỳ vọng học kỳ sau, đều là mấy thứ nhàm tai.
Đạo viên của Lăng Dương là một bà cô trung niên hơn bốn mươi tuổi, rất dài dòng, gây mê hiệu quả hơn cả thuốc ngủ.
Kỳ thật Lăng Dương sợ nhất không phải nghe bả lải nhải, bởi vì cậu phải lẩn trốn quá nhiều người, chỉ sức xác thương của một đạo viên thôi thì hoàn toàn không đáng kể. Mà phải nói cho đúng là đối với Lăng Dương toàn bộ sân trường đại học Yên Sơn đều là nguy hiểm tứ bề…
Lăng Dương đang đi, đột nhiên khóe mắt liếc thấy một bóng người quen thuộc từ xa xa, không nói hai câu đã xoay người bỏ chạy.
Người kia cũng nhìn thấy cậu, la lên: “Lăng Dương! Đứng lại! Cậu chạy đi đâu!”
Lăng Dương chạy càng nhanh hơn, người kia thấy vậy, bèn hả họng hét to: “Bớ người ta! Dê xồm! Bắt lấy cái thằng đang chạy đằng trước!”
___________________________ con super mouse của Lăng Dương từa tựa vầy còn đôi giày punk 10cm là đây, dây nhợ chắc chắn lằng nhằng hơn, nhưng độ dày của đế thì xêm xêm đó
Truyện khác cùng thể loại
30 chương
90 chương
52 chương
51 chương
21 chương