Cấm Kỵ Chi Luyến
Chương 60
Không biết có phải là vì nghe Anna nói chuyện hay không mà giữa đêm cô đột nhiên như trút bỏ được một gánh nặng trong lòng, giống như cái chủng loại kia lúc trước… Cấm kỵ khi yêu là rất ghê tởm, cảm giác cũng không có biến mất. Chỉ là, đối với đề nghị tranh thủ tình yêu của Anna, cô còn đang do dự, dù sao cô trước giờ vốn không phải là người dũng cảm, sau này chuyện cũng có thể thương thảo, dù sao hiện tại bên cạnh anh hai cũng có một mỹ nhân xinh đẹp, dù sao cô từng khiến cho anh hai thương tâm như vậy. . . . . .
Bây giờ, trở lại tranh thủ còn hữu dụng không? Nói cách khác, dễ dàng như vậy có thể có được tình yêu của anh hai sao?
Ảo não, phiền não, tức giận. . . . . .
Nằm trên giường, trong lòng trằn trọc, cô mơ mơ hồ hồ ngủ mất.
Nửa đêm, lúc mơ màng, cô tỉnh lại, cả người nóng lên một hồi.
Mở mắt, mơ hồ đúng lúc thấy trước mặt có một đôi mắt như phát sáng trong đêm, khiến cô không khỏi nghĩ tới một cụm từ —— lang tính hấp dẫn.
Chỉ là, cô không được phép say mê, nửa đêm trên giường xuất hiện một đôi mắt không rõ ràng, tuyệt đối không phải người lương thiện. Cô kinh hãi, cả người hoàn toàn tỉnh táo trở lại, có người, có người ở nơi đó dòm ngó cô!
Cô nửa ngồi dậy, lui về phía sau một bước, nhìn lên người trước mặt, lấy thêm can đảm hỏi: "Là ai? Sao lại vào đây?"
Trong bóng tối, người nọ không trả lời, dùng cặp mắt lấp lánh hữu thần không nhúc nhích kia nhìn chằm chằm cô. Giờ khắc này, cô đột nhiên giống như cảm thấy mình là một con Hôi Thái Lang trước mặt Lại Dương Dương, một loại cảm giác xâm chiếm mãnh liệt giống như bị săn đuổi từ trong nội tâm dâng lên, hàn khí vô hình bắt đầu xâm nhập vào thân thể ấm áp.
Cô sợ điếng người, giọng nói vì thế cũng bắt đầu run rẩy, "Ngươi. . . . . . Ngươi muốn làm gì, nếu không nói… Nếu không nói, tôi gọi người đó. . . . . . A. . . . . . Anh hai . . . . . . Ưm. . . . . . Ưm. . . . . ."
Người nọ thấy thế hung ác nhào tới cô, bàn tay tức thời ngăn chặn cô lên tiếng kêu cứu, thân thể áp chế hai chân đang giãy giụa của cô một cách nhẹ nhàng.
"Bây giờ mới kêu cứu, không phải đã quá muộn?" Trên đầu truyền đến một giọng nam hài hước.
Nghe thanh âm quen thuộc, cô ngưng giãy giụa, có chút ngơ ngác nhìn đôi mắt sáng trên đầu, ngạc nhiên nói: "Anh hai, anh làm gì vậy. . . . . . Đã trễ thế này!"
Anh hai thở nhẹ nhàng vào vành tai nhạy cảm của cô, thành công làm cô một thân rùng mình, "Đêm dài đằng đẵng, giấc ngủ vô tâm. . . . . . Rất nhớ em." Trong đêm tối, thanh âm anh hai đê mê khêu gợi quanh quẩn ở bên tai cô, tựa như muốn vọt vào cô, cắm rễ sinh doanh.
Cô không trả lời, chính là muốn che giấu, đỏ bừng cả mặt, trái tim càng thêm loạn nhịp sau một hồi ngọt ngào xâm tâm. Giây kế tiếp, lại nghe anh hai chôn ở bên tai cô nói: ". . . . . . Thân thể em!"
Ba chữ dịu dàng này giống như một thùng nước lạnh tạt vào người, dập tắt ngọt ngào trong lòng cô. Cả người cô cứng đờ, trong lòng hối hận không thôi. Cô đang làm gì, anh hai giờ đã có bạn gái, vậy mà cô còn ở trong lòng anh, nghe lời ngon tiếng ngọt.
Hơn nữa, những lời như vậy, là lời mà nam nhân yêu cô sẽ nói sao? Trong lúc nhất thời, cô cảm thấy lời Anna nói cũng không phải là có đạo lý, trong lòng cái loại đó không khỏi kháng cự lại bắt đầu rục rịch ngóc đầu dậy.
Trong lòng lạnh giá, cô đẩy người con trai một cái: "Anh hai, anh chẳng phải đã có chị dâu rồi sao, không nên nói những lời này nữa, người khác nghe được không hay!"
Anh hai lù lù bất động, nhẹ nhàng cười nói: "Có gì không hay, cô ấy là cô ấy, em là em!" Bàn tay cố ý lục lọi khuôn ngực đầy đặn mềm mại của cô, tà khí nói: "Còn nữa, anh phát hiện anh đối với thân thể em không có chán nản, thân thể của em còn có rất nhiều tiềm lực anh còn chưa khai phá." Anh hai giọng nói bình tĩnh, nhưng bàn tay lại vững vàng chiếm cứ bộ ngực nhô ra, không thèm để ý rằng đó không phải vật riêng tư của anh.
Cô bị anh hai ép tới gắt gao, vô lực nhúc nhích, trong lòng vừa xấu hổ, từ khi nào mà anh hai vô lại như vậy rồi, làm càn như vậy rồi ! Đêm hôm chạy đến phòng cô, chính là tới nói cho cô biết: thân thể của cô, anh còn chưa hài lòng sao?
"Anh hai , anh buông em ra, anh buông em ra!" Nam nhân này, rõ ràng đã có một bạn gái xinh đẹp, còn cố tình trêu chọc cô. Vừa nghĩ tới, có lẽ anh hai trước khi tới đây còn đè trên người người phụ nữ kia, cô liền không kiềm được cảm giác chua chát khổ sở…
Anh hai mắt điếc tai ngơ, bàn tay vô cùng ma lực bắt đầu ở trên người cô thiêu đốt, môi mỏng cũng bắt đầu hôn lên mặt của cô.
Cô ra sức chống cự. Cô không muốn, cô không muốn anh hai đã có những nữ nhân khác còn tới trêu chọc cô, cô cũng không muốn anh từng chạm qua những nữ nhân khác mà giờ tay lại tới hết sức nhu tình vuốt ve cô, thương yêu cô, cô lại càng không muốn anh hai chẳng qua là mê luyến thân thể của cô mới đụng chạm cô…
Không, cô không muốn, đây không phải là điều cô cần, điều cô muốn chính là hai người đồng tâm đồng lòng, linh hồn yêu nhau, mới có thể thân thể tương dung… Cô không muốn, cô tuyệt đối không muốn, như vậy là không thanh không sở, không minh bạch trên giường giao dung…
Anh hai thấy thế, dẫn tay của cô tới hạ thân bộc phát dục vọng của hắn. Cô bị lửa nhiệt nóng bỏng của vật cứng trong tay làm sợ hết hồn, cả người cứng còng, cũng không dám lộn xộn nữa, chỉ sợ lau súng cướp cò.
Anh hai thấy cô ngoan ngoãn mà nghe lời, càng thêm không chút kiêng kỵ bắt đầu lục lọi nâng thân thể của cô, môi mỏng còn ghé vào khóe miệng cô, nhẹ giọng nói: "Rất lâu không có chạm vào em, không muốn anh sao?" Vừa nói xong, bắt được tay của cô ở chỗ Thiết thượng nóng rực, nhẹ nhàng nắm chặt, mở miệng cười trêu nói: "Mỗi lần khiến em dục tiên dục tử, rên rỉ liên tiếp là nó đấy…" Cảm giác được cô lắc đầu, anh hai vừa cười ha ha, linh lưỡi xâm phạm muốn tách hàm răng trắng ra, "Nhưng mà nó muốn em thật chặt đấy. Mỗi lần nhìn thấy mông nhỏ của em ở trước mặt nó từ từ qua lại, nó không nhịn được liền cứng rắn, thân thể thậm chí có lúc là lệ rơi đầy mặt, chỉ muốn chui vào trong miệng tiểu muội muội hương vị ngọt ngào, cắm vào, tìm kiếm an ủi… Mật huyệt đầy chất dịch, bối thịt màu mỡ hồng nộn, còn có viên ngọc châu kia nhẹ nhàng đụng chạm liền cứng rắn… Chậc chậc… Em đẹp như vậy, làm người ta mất hồn… Ha ha, bảo bối, em vĩnh viễn không biết thân thể của em hấp dẫn thế nào, quả thực là cá Mê Hồn, khiến cho anh không thể tự kềm chế muốn chìm vào thật sâu…"
Anh hai không thèm che giấu lời nói bộc trực vừa rồi làm cô đỏ mặt, hạ thân càng thêm kích thích, chất dịch chảy ra nhiều hơn.
"Anh hai" Cô nghiêng đầu, không muốn cho anh hai biết cô bị lời nói tà khí kia ảnh hưởng, đồng thời tránh khỏi môi mỏng kia đang hướng cô thăm dò hương thơm, “Anh hai, anh đã có người phụ nữ khác rồi, đừng gặp mặt em." Thấy anh hai không ngừng động tác đắc ý, cô cắn răng, hung ác nói: "Anh hai —— anh đã nói để cho em chọn, đến bây giờ, em vẫn còn là em gái của anh!"
Lời cô vừa nói, chỉ nói bây giờ là em gái của hắn, nhưng không có nhận định tương lai cũng thế, nhưng anh hai dường như không cảm thấy được ý vị trong lời nói của cô.
Anh hai nghe vậy, động tác cứng đờ, thật lâu không động đậy, sau đó buông tay. Anh hai đột nhiên tà mị cười một tiếng : "Vậy thì sao? Lúc anh giải quyết dục vọng của mình không quan tâm đối phương là nữ nhân hay là em gái!"
Trong lòng có linh tính xấu, cảm giác vẽ hổ không thành ra vẽ chó, vì vậy cô lãnh thanh mở miệng nói: "Anh hai, anh có ý gì?"
"Có ý gì?" Anh hai nắm vai cô cười ra tiếng : "Anh chỉ là ngươi xuất giá trước để cho em đáng giá mà thôi. Hơn nữa, em ở đây không hiểu phong tình trên giường, anh chính là thay chồng tương lai của em dạy dỗ em thật tốt!"
"Không hiểu phong tình trên giường?" Cô tức giận.
Anh hai dường như biết trong lòng cô nghĩ gì, thật thấp cười ra tiếng, tiếp một bộ chịu nhục giọng điệu thở dài nói: "Phật nói: “ta không xuống Địa Ngục, người nào xuống Địa ngục”. Em còn chưa hiểu sao, không dạy dỗ em thật tốt làm sao em nắm bắt được chồng tương lai của em, em gái tốt của anh, nhiệm vụ này không giao cho anh hai tốt này còn có thể giao cho ai đây?"
"Em không cần ——" Bây giờ anh hai đã tháo mặt nạ ra, tà nịnh như vậy, tàn khốc như thế, máu lạnh như vậy! Đã vậy… Lại muốn gả cô cho gia tộc buôn bán khác… Còn nói là muốn giúp cô!
Thật sự là thật là quá đáng, khiến người ta thương tâm! Cô cắn răng nghiến lợi, trong lòng tức giận, sau cùng lại biến thành tuyệt vọng hờ hững.
Anh hai không có cho cô thêm cơ hội mở miệng, trực tiếp nhào tới, hung hăng hôn lên môi anh đào của cô, liếm láp, mút vào, trằn trọc không ngừng, nước miếng giao dung càng thêm hưng phấn vang dội. . . . . .
Cô toàn thân mềm nhũn, trong miệng không tự chủ tràn ra một tiếng “ưm”, tay nhỏ bé cũng không kìm hãm được ôm lấy anh hai, nhiệt tình bắt đầu đáp lại.
Lần này không hề chống cự vừa chọc cho anh hai một hồi buồn cười.
Cô tác phong não không dứt, nhưng là không thể làm gì. Rõ ràng ngoài miệng dùng ngôn từ chính nghĩa vừa nói cự tuyệt, nhưng khi anh hai chỉ vừa đụng nhẹ nhàng, thân thể lại không tự chủ tới gần hắn. Đang sờ đến thân thể quen thuộc kia thì cô đột nhiên có loại cảm giác muốn khóc, bởi vì cô phát hiện cô là muốn như vậy, muốn đến gần anh như vậy, khi anh nói lời nói máu lạnh tuyệt tình như vậy.
Nghĩ đi nghĩ lại, cô bất ngờ bật khóc thành tiếng, trong miệng nức nở nghẹn ngào không ngừng, nước mắt cũng ào ào chảy ra, thấm ướt cả gối.
Anh hai cũng cảm thấy lạ, toàn thân chấn động, ngừng động tác. Thật lâu, mới lấy tay sờ lên mặt cô, sau đó cũng không nói gì, rời khỏi người cô, sải bước xuống giường, đi ra ngoài cửa.
Cô cảm giác trên người chợt nhẹ nhõm, thân thể trở nên tự do, nhưng trong nội tâm lại trở nên vạn phần trầm trọng, đau đớn thật sâu. . . . . .
Đêm hôm đó, anh hai không trở lại. Cô nằm ở trên giường, hơn nửa đêm, cảm giác buồn ngủ hoàn toàn bị trận biến cố này làm cho tan thành mây khói, trằn trọc trở mình, cuối cùng trắng đêm khó ngủ.
Truyện khác cùng thể loại
74 chương
22 chương
3 chương
10 chương
10 chương
12 chương