Cảm giác khi hai ta gặp nhau
Chương 60 : Kí ức năm đó
Lúc đấy trời còn đang đổ mưa. Anh thì du học ở Mĩ còn cô lúc đấy đang đi chơi tụ tập với bạn bè. Cô đang ngồi chán thì lướt facebook bắt gặp hình ảnh của anh thân thiết bên cạnh một cô gái tây có lẽ chắc vì một lí do gì đó anh mới đăng chiếc ảnh này.
Lúc đây dù có là đang tụ tập thì cô cũng chửng thể vui nổi. Vì từ lúc biết anh đi du học cô đã chẳng thể vui rồi. Cô cảm thấy như muốn khóc nên xin phép mọi người rời khỏi cuộc vui về trước.
Ra khỏi cửa hàng cô cũng cảm thấy chán nản về việc anh đã có người yêu nhưng cũng không thể làm được gì. Thôi thì đi bộ cho khuây khỏa tâm trạng một chút vậy. Nhưng không may mắn khi cô vừa mới đi qua đường thì bỗng nhiễn lóe sáng một chiếc ô tô đang tiến thẳng về phía cô.
\*Rầm\* Do không để ý mà cô đã bị đâm\. Cô chỉ nhớ rằng đó là một người đàn ông nhìn trông cũng đã già rồi nhưng sự việc đó về sau cô cũng không còn nhớ nữa\. Cô chỉ nhớ rằng khi tỉnh dậy cô đã nằm trên giường bệnh xung quanh còn có Tịnh Tịnh và ba mẹ cô\, đều là những người thân thiết với cô cả\. Nhưng lúc đó cô không hiểu vì sao Tịnh Tịnh lại hỏi cô về Lục Khải Huy thì đến bây giờ cô đã hiểu vì sao?
Cô đã nhớ lại, nhớ lại hết rồi. Bây giờ cô phải làm sao? Đối mặt với anh hay là hận thù anh? Cô không biết nữa cô muốn rời khỏi căn nhà này. Cô không muốn sống trong căn nhà này nữa nhìn thấy nó như nhìn thấy tháng ngày hạnh phúc của anh và cô vậy.
Hạ Tiểu Mạt vào căn phòng ngủ của anh và cô thu dọn quần áo. Trước khi đi cô để lại chiếc nhẫn và một bức thư.
…
Lục Khải Huy cả ngày hôm nay gọi điện cho cô đều không được. Anh quyết định về nhà sớm xem xem cô đã về chưa. Nào ngờ vừa mới bước chân vào nhà đã thấy cô xách chiếc vali xuống. Anh thấy vậy liền chạy đến ngăn cản cô.
\-Mạt Mạt em đi đâu vậy?
\-… - Cô không trả lời cứ thế gạt tay anh ra rồi rời đi.
\-Mạt Mạt em nói cho em biết đi. Anh không chịu nổi khi em cứ yên lặng vậy đâu.
\-Anh muốn tôi phải nói cái gì đây? Hay là anh cứ nghe cái này đi rồi anh muốn trả lời thế nào cũng được.
Cô đưa anh đoạn ghi âm. Nghe xong anh cũng không hề phủ nhận cũng không nói lên một tiếng nào. Hai người cứ thế chìm trong vào khoảng lặng của riêng nhau không ai trộn lẫn với ai.
\-Anh đã biết rồi đúng không? Anh biết rồi mà tại sao anh không nói với tôi chứ? Làm tôi tưởng rằng anh là yêu tôi thật lòng nhưng mà tôi sai rồi anh không hề yêu tôi mà anh chỉ cảm thấy có lỗi với tôi khi người chú của anh gây ra tai nạn như vậy. Chúng ta tốt nhất là li hôn đi. Tờ giấy đặt trên phòng ngủ đó tôi đã kí anh chỉ cần kí vào nó thôi rồi chúng ta sẽ ra tòa. Hẹn gặp anh ở tòa. – Cô cảm thấy thật thất vọng. Thế giới mang hình bóng anh trong cô giờ đây đã sụp đổ thậ trồi.
Nói rồi cô bỏ đi để lại một mình anh đang suy sụp. Anh rất muốn bảo cô ở lại rất muốn nói với cô rằng anh yêu cô, yêu cô rất nhiều không đơn thuần là tiếp cận vì chuyện tai nạn mà chú anh gây ra. Chỉ yêu cô một cách chân thật nhất có thể từ trái tim của anh. Nhưng bây giờ thì anh không thể nói được câu nói muốn nói mà không thể mở miệng. Vì không biết bắt đầu từ đâu nên anh đã chọn cách im lặng. Thì ra đàn ông cũng có lúc trở nên nhu nhược vì người mình yêu.
…
Cô không biết mình đã quay về Hạ gia như lúc nào chỉ biết là ông bà Hạ đã rất lo cho cô. Nhưng những câu nói đó cô đều bỏ ngoài tai tự nhốt mình trong chính căn phòng mà cô đã lớn lên từ bé. Bây giờ cô phải lựa chọn giữa tình yêu và hận thù, yêu anh cô yêu rất nhiều còn hận thì cũng có hận nhưng nó không bằng việc là yêu anh nhiều hơn. Và rôi cả đêm đó cô ngồi khóc, khóc rất nhiều…
…
\-Chúc mừng cho bước đầu tiên thắng lợi.
\-Anh chị định làm gì tiếp theo? – Giongj nói vừa rồi không ai khác ngoài Lục Chí Viễn còn hai từ anh chị mà cậu ta nói đến là Giang Dư Chính và Diệp Hân Nghiên.
Phải đúng như Giang Dư Chính đoán cậu em trai của anh là tên ham tiền luôn muốn lật đổ chính anh trai mình để leo lên vị trí cầm đầu của Lục thị còn hắn, hắn cũng muốn nhưng để hợp tác được hắn đành thực hiện để hợp tác cùng cậu ta bước đầu là cứ làm một kiểu như không muốn chức vụ nhưng thật ra trong lòng lại có kế hoạch khác được vạch sẵn chỉ cần những con mồi này đi vào tròng là có thể thu gọn được cả lưới. Không những đánh bại được hai anh em Lục gia mà còn có thể lấy được cô.
\-Tôi nghĩ là cậu phải biết rồi chứ? Mấy ngày nữa sẽ là tin tức Lục thị đổi chủ.
\-Phải đã đến lúc rồi. Anh hai à anh ngồi lau quá rồi cũng nên trả lại cho tôi đi hahaaaaa…
Truyện khác cùng thể loại
100 chương
76 chương
10 chương
2 chương
23 chương
85 chương
50 chương
61 chương