Cầm Đế
Chương 129 : Tử Vi Cầm Tâm
Tiếng đàn bắt đầu biến hóa, trở nên gấp gáp mà hữu lực, âm thanh chói tai đinh đang không ngừng vang lên, âm luật ngày càng mạnh mẽ bưu hãn, hợp với 2 chữ " mai phục " như là binh khí của chiến trường va chạm với nhau tạo ra âm thanh, làm cho người nghe như bị mê hoặc trong làn đao quang kiếm ảnh. Theo hình ảnh từng bước phát triển, tâm tình cũng biến hóa không ngừng từ chiến trường cục bộ khuếch trương thành đại chiến toàn diện. Cao trào của khúc " Thập Diện Mai Phục " rốt cục đã tới rồi.
Nương theo tiếng đinh đang vang vọng, từ trên thân của Phi Bộc Liên Châu Cầm ma pháp nguyên tố phát ra cũng đã từ màu vàng nhạt chuyển thành màu tím, lúc này Cầm ma pháp của Diệp Âm Trúc rõ ràng đã phát sinh biến hóa. Ngay cả đấu khí trong cơ thể hắn cũng gần như đang dao động mạnh mẽ theo tần suất của tiếng đàn.
Lúc đầu Ny Na sở dĩ nói cho Diệp Âm Trúc biết ma pháp cùng vũ kỹ đồng thời tu luyện rất khó đạt tới cảnh giới cường đại, nguyên nhân chủ yếu nhất chính là ma vũ cực bích. Lúc vừa mới tu luyện, bởi vì có ma vũ song trọng năng lực, tất nhiên có thể áp đảo tu luyện giả khác 1 bậc. Nhưng cho dù là thiên tài cũng không thể tránh khỏi ma vũ cực bích trở ngại. Ma vũ cực bích trở ngại này chính là Tử cấp. Cho dù là tu luyện giả kiểu gì, khi đạt tới Tử cấp cũng gặp phải trở ngại cực lớn, lúc này bình cảnh so với tu luyện giả chỉ luyện 1 môn đột phá khó khăn gấp nhiều lần.
Diệp Âm Trúc vốn rất may mắn. Trúc đấu khí của hắn thông qua nguyên lực của Tây Đa Phu trợ giúp, tạm thời gia tăng lên tới Tử cấp, sắp sửa khôi phục trở lại cảnh giới nguyên bổn như lúc đầu. Nhưng nhờ hấp thu năng lượng nguyên tố khổng lồ dưới ám tháp đã chính thức đưa hắn lên cảnh giới Tử cấp. Không chỉ làm cho thực lực của Diệp Âm Trúc tăng vọt mà trọng yếu nhất là làm cho hắn xảo diệu đột phá bình cảnh ma vũ cực bích trở thành Tử cấp cường giả chân chính. Sau khi đột phá ma vũ cực bích, mọi chuyện trở nên đơn giản rất nhiều. Lúc này Diệp Âm Trúc không chỉ đột phá Tử Vi Cầm Tâm, ma pháp cùng vũ kỹ của hắn đang chính thức tiến hành dung hợp.
Tàn sát, điên cuồng sát khí tại nội tâm làn tràn. Đôi mắt đen của Diệp Âm Trúc đã bao phủ một quầng sáng mờ mịt. Âm thanh đinh đang ngày càng trở nên gấp rút cuồng bạo, nhanh chóng thăng lên một tầng nữa. " Giáp tảo ", " Cổn tấu ", " Tảo luân ", 3 đại kĩ xảo Cầm tông lần lượt thể hiện. Tiết tấu của tiếng đàn biến đổi phong phú như chưa từng có trước đó. Vừa sinh động lại vừa phân minh, miêu tả chân thật khí thế của đại chiến toàn diện. Hơn nữa trong khúc nhạc hùng tráng còn kèm theo vài phần thê lương.
Tiếng đàn lại thay đổi. " Thôi tịnh huyền ", " Vãn ", " Diêu chỉ ", " Trường cổn ", " Trường luân ", nhiều chủng loại kĩ pháp đều xuất hiện lần lượt dưới bát chỉ điêu luyện của Diệp Âm Trúc. Tiếng đàn dần dần biến hóa cao vút lên như tiếng quân xung sát giữa chiến trận, tạo ra cảnh tượng " trăm vạn hùng sư, thiết kỵ tung hoành ". Điên cuồng đẩy cao lên, khúc " Thập Diện Mai Phục " cũng đã đạt tới cao trào.
Khóe miệng nhếch lên nụ cười nhạt. Hàn ý như băng lạnh lan tràn. Đôi mắt đen của Diệp Âm Trúc cũng không hề chớp, toát ra sát khí thâm thúy lạnh như băng, từng đạo âm nhận sắc tím không ngừng từ ngón tay gảy đàn của hắn bắn ra. Một tiếng kêu oanh minh trong trẻo không ngừng rung động trong không khí, lúc này hắn đã đạt tới thời khắc mấu chốt đột phá cuối cùng.
Hơn trăm Băng Hùng đã tự tàn sát nhau chết hơn phân nửa. ngay lúc khúc Thập DIện Mai Phục đạt tới đỉnh cao, âm nhận sắc bén đã xuyên qua tim bọn chúng. Một đám Băng Hùng thực lực mạnh nhất còn đang sống sót ầm ầm ngã rạp xuống đất, máu tươi từ trong miệng phun ra, trái tim của bọn chúng rốt cục cũng không thể chịu nổi áp lực cực lớn như vậy, đã hoàn toàn tan nát.
-Tiểu tử, không nên trầm mê nữa, sát ý không thể không, giết chóc không thể có. Từ cảm giác điên cuồng này tỉnh táo lại đi, phá rồi tái lập, đó mới chính thức là ma pháp áo nghĩa.
Thanh âm già nua vang lên bất ngờ từ chỗ sâu nhất của linh hồn Diệp Âm Trúc, một tia khí lưu lạnh như băng từ ngón giữa tay phải nhanh chóng kéo dài đến tận não Diệp Âm Trúc, mang theo đó là một luồng khí mát lạnh, tất cả sát ý trong nháy mắt như tìm được chỗ bộc phát. Một tầng sát khí cùng mây tím phát ra dày đặc, ầm ầm bạo liệt. Tảng băng Diệp Âm Trúc đang ngồi lên dĩ nhiên cũng hoàn toàn biến thành bụi phấn.
Yên tĩnh, không biết có phải nguyên nhân là do khúc " Thập DIện Mai Phục " mang lại hay không, cả băng nguyên rộng lớn tràn đầy gió lạnh cùng tuyết bây giờ không còn nghe bất cứ tiếng động nào nữa, tất cả chìm trong yên lặng. 500 Tử Thần chiến sĩ đứng trên mặt đất thành một vòng tròn. Ở chính giữa vòng tròn là 2 người ngồi. 1 nam, 1 nữ, 1 cầm, 1 tranh. Cả 2 người đêu đang nhắm mắt. Chủ nhân cây cổ tranh trước ngực máu tươi nhuộm đỏ.
500 chiến sĩ Tử Thần trong mắt lóng lánh huyết quang tà dị. Mặc dù tầng huyết quang này đang từ từ lui bước nhưng trong sâu thẳm tâm hồn bọn họ đã gieo thêm một mầm mống giết chóc nữa.
Cầm khúc tấu đã đến đoạn cuối cùng, Diệp Âm Trúc cũng đã quên không khống chế khúc nhạc nên đoạn cao trào của " Thập Diện Mai Phục " cũng đã xâm nhập vào nội tâm của 500 Tử Thần chiến sĩ. Nếu không phải đoạn cuối của cầm khúc bị cắt đứt đột ngột như vậy, tàn sát lẫn nhau chắc chắn không chỉ có Băng Hùng mà rất có thể còn có thêm cả Tử Thần chiến sĩ cùng pháp sư tham dự. Cùng tấu đàn với Diệp Âm Trúc chính là khúc " Bồi Nguyên TĨnh Tâm " của Hải Dương gắn bó khăng khít không rời. Hải Dương vì trợ giúp Diệp Âm Trúc bảo vệ mọi người đã chịu tổn thương không nhẹ. Toàn thân không hề có ma pháp phụ trợ chịu ảnh hưởng của " Thập Diện Mai Phục " vẫn cố gắng tấu " Bồi Nguyên Tĩnh Tâm Khúc ". Bản thân tinh thần lực của nàng cũng chịu chấn động kịch liệt. May là cầm khúc không phải là phát ra nhắm vào nàng, nếu không lúc này nàng đã sớm hương tàn ngọc nát.
Ngay khi DIệp Âm Trúc mở mắt, liếc nhìn một cái đã thấy Nguyệt Thần pháp bào trước ngực Hải Dương đang từ từ tẩy đi vết máu đỏ lưu lại. Rõ ràng là do tự thanh khiết tác dụng của Nguyệt Thần pháp bào.
Lúc Diệp Âm Trúc mở mắt làm cho Tử Thần chiến sĩ xung quanh đồng thời giật mình kinh hãi, nhất là ma pháp sư, bọn họ đều cảm giác một tia tinh thần lực đặc thù kích thích chính bản thân mình. Ánh mắt Diệp Âm Trúc bắn ra tử quang trong suốt lạnh như băng, kẻ khác nhìn vào khó có thể chịu đựng lâu được.
-Hải Dương.
Diệp Âm Trúc kinh hãi kêu lên một tiếng, lúc này hắn đã hoàn toàn thoát khỏi cảm giác giết chóc. Từ nhỏ tu luyện Xích Tử Cầm Tâm, tâm trí Diệp Âm Trúc do vậy cực kì kiên định. Cho dù là không có thanh âm già nua kia đề tỉnh, ngay sau khi khúc " Thập Diện Mai Phục " chấm dứt hắn cũng có thể tự mình thoát khỏi cảm giác đó. Ngay sau khi khôi phục đột nhiên chứng kiến Hải Dương hai mắt nhắm nghiền. Diệp Âm Trúc lập tức thấy được tình huống bất diệu. Hồi tưởng hết thảy mọi chuyện diễn ra trong lòng thấy kinh hãi, thân hình di chuyển rất nhanh tới sau lưng Hải Dương, hai tay đặt lên lưng này, cẩn thận tìm hiểu tình huống thân thể Hải Dương lúc này.
Một hồi lâu sau đó, Diệp Âm Trúc mới thở phào nhẹ nhõm. cơ thể Hải Dương mặc dù pháp lực tiêu hao hầu như không còn, kinh mạch cũng chịu chấn động không nhỏ, nhưng may mắn là không nguy hiểm đến tánh mạng. Diệp Âm Trúc không khỏi tự trách mình, làm sao có thể quên được cầm khúc có thể gây nguy hiểm cho mọi người xung quanh. Nếu không có Hải Dương giúp đỡ, nếu không có thanh âm già nua nọ đột nhiên nhắc nhở thì sợ rằng bây giờ cho dù hắn có hối hận cũng không cách nào sửa chữa sai lầm được nữa.
Không còn biện pháp nào khác, Diệp Âm Trúc thu Hải Dương vào trong sinh mạng bảo thạch. Nàng quả thật cần phải nghỉ ngơi, trường Thất quốc thất long bài vị chiến này, nàng đã không còn khả năng trợ giúp cho mình được nữa.
Trong mắt Tử Thần chiến sĩ, hồng quang đã hoàn toàn thu liễm, như vừa tỉnh mộng, trong miệng phát ra thanh âm bất đồng. Tiếng xôn xao tắt đi rất nhanh, bọn họ nhanh chóng tỉnh táo lại, bọn họ nhìn xung quanh thấy một vòng thi thể Băng Hùng xếp hàng nằm dài, máu nhuộm đỏ cả mặt tuyết, cảnh tượng thật sự làm người ta kinh hãi.
-Âm Trúc, rốt cục đã xảy ra chuyện gì? trong số Tử Thần chiến sĩ, đấu khí của Áo Lợi Duy Lạp mạnh nhất, cũng là người đầu tiên tỉnh lại.
Diệp Âm Trúc đứng hẳn dậy, bình thản nói:
-Vừa rồi ta dùng cầm khúc diệt Băng Hùng, bản thân thực lực không đủ không cách nào khống chế chuẩn xác hoàn toàn, ảnh hưởng mọi người không nhỏ. May mắn có Hải Dương tấu " Bồi Nguyên Tĩnh Tâm Khúc " giúp các ngươi ngăn cản ảnh hưởng tiếng đàn, ma pháp lực của nàng bây giờ hoàn toàn tiêu hao, ta đã đưa nàng vào trong sinh mạng bảo thạch nghỉ ngơi rồi.
Diệp Hồng Nhạn bên kia cũng đã tỉnh táo lại, thực lực của hắn mặc dù thua kém Áo Lợi Duy Lạp, nhưng quan sát lực thì hơn Áo Lợi Duy Lạp nhiều. Hắn rất nhanh phát hiện trên người Diệp Âm Trúc phát sinh biến hóa, bề ngoài quan sát thì thấy có vẻ vẫn y như cũ nhưng nhìn vào ánh mắt phảng phát đã thấy sự thay đổi rất lớn. Trong một khoảng thời gian ngắn cả người đã toát ra khí chất thành thục hơn trước rất nhiều, hơn nữa khí thế lúc này Diệp Âm Trúc tản mác ra mang theo một cảm giác thâm bất khả trắc.
Ngay cả Diệp Âm Trúc cũng không chú ý đến sự thay đổi của bản thân, khí lực trong cơ thể giờ đã thuần một sắc tím. Kiếm Đảm Cầm Tâm đã thăng lên thành Tử Vi Cầm Tâm, Tử trúc đấu khí cũng đã hoàn toàn ổn định, hơn nữa đã cùng dung hợp với Tử Vi Cầm Tâm thành một loại khí lực đặc thù. Gần như đó là một loại tiết tấu kì lạ, ngay cả tinh thần chi hải của hắn giờ cũng đã chuyển hóa thành một mảnh đại dương sắc tím.
Vùng núi Bố Luân Nạp.
Một chùm mây tím lan tràn từ trên người Tử ra, Tử đế lúc tu luyện đã mở choàng hai mắt, đôi mắt vốn luôn luôn bình tĩnh trầm ổn giờ hiện rõ vẻ hoảng sợ bất an.
Cúi đầu nhìn Tử tinh hoa văn hiện trên thân thể mình, Tử hoảng sợ thì thầm:
-Âm Trúc, ngươi rốt cục đang làm gì, tại sao lực lượng của ngươi lại tăng mạnh như thế. Ta vốn tưởng đồng đẳng bổn mạng khế ước với ngươi có thể mang lại cho ngươi đôi chút lợi ích. Có thể cho ngươi mượn chút ít lực lượng của ta, nhưng bây giờ xem lại, hẳn là ta đang từ sự tiến bộ của ngươi thu lấy lợi ích cho mình rồi. Ai, sát ý nồng hậu quá, Âm Trúc, chẳng lẽ ngươi là từ chiến trường giết chóc mà phát triển hay sao?
Một vẻ lo lắng hiện sâu trong đôi mắt của Tử, phát triển lực lượng quá nhanh như vậy vị tất đã là chuyện tốt.
Diệp Âm Trúc bây giờ toàn thân tràn ngập lực lượng mạnh mẽ, chẳng những khôi phục toàn bộ tiêu hao trước đó mà thực lực của chính mình cũng đạt tới một cảnh giới mà bản thân cũng không rõ ràng lắm. Thân thể phảng phất như đã trở nên càng thêm cứng cáp, bất luận là đấu khí hay ma pháp, chỉ cần vừa phát động ý niệm, không cần thúc giục thì cũng đã tự nhiên xuất hiện. Da của hắn tựa hồ như trắng thêm vài phần nhưng mà ngoài da có cảm giác như có thêm một tầng sáng sắc tím nhạt bao phủ.
Một lần nữa triệu hồi A Đại, ánh mắt của Băng cực ma viên nhìn Diệp Âm Trúc càng trở nên tôn kính, hay nói cách khác là kính sợ. Thông qua hiến tế linh hồn chi hỏa, mặc dù lợi ích mà nó thu được khi Diệp Âm Trúc biến hóa còn lâu mới bằng được Tử hay Thiểm Lôi nhưng đối với cửu giai ma thú đã đạt tới bình cảnh như hắn quả là có điểm tốt rất lớn.
500 Tử Thần chiến sĩ theo mệnh lệnh của Diệp Âm Trúc tiếp tục nghỉ ngơi tại chỗ, Diệp Âm Trúc vẫn sử dụng Phi Bộc Liên Châu Cầm nhưng lúc này hắn tấu cũng là " Bồi Nguyên Tĩnh Tâm Khúc ", hắn cũng hoàn toàn không hy vọng 500 Tử Thần chiến sĩ bởi vì nghe qua khúc "Thập Diện Mai Phục" mà có tác dụng tiêu cực.
Cầm khúc thanh thoát dễ nghe tự nhiên theo bát chỉ tiêu sái của Diệp Âm Trúc tràn khắp không gian. Làm cho Diệp Âm Trúc không khỏi có chút kinh ngạc. Mặc dù hiệu quả của cầm khúc so với trước kia rõ ràng tăng cường rất nhiều nhưng chính bản thân mình đàn khúc nhạc này mới thấy rõ, trước kia hoàn toàn không có cảm giác ưu nhã tĩnh lặng như bây giờ. Tinh thần không cần cố gắng cũng có thể dung nhập hoàn toàn vào khúc nhạc, tựa hồ có thể phát huy tùy ý hiệu quả của cầm khúc. Nhưng có điều lại mang đến cho cầm khúc vốn hòa hoãn ưu nhã này thêm vài phần bá đạo.
Dưới sự đánh giá của Áo Lợi Duy Lạp cùng Diệp Hồng Nhạn, khí chất của Diệp Âm Trúc xảy ra biến hóa rất lớn. Nguyên bản khí chất ưu nhã thuần khiết đã hoàn toàn không thấy, cảm giác cao quý vẫn tồn tại nhưng vô hình trung tán phát một loại cao quý lãnh ngạo như băng, phảng phất như có khí thế của bậc đế vương cao cao tại thựơng.
Cầm huyền luôn luôn cùng tâm ý tương thông, đã đạt tới Tử Vi Cầm Tâm nhưng DIệp Âm Trúc vẫn chưa thích ứng hoàn toàn với ý nghĩa sâu xa của nó, cho nên bản thân khí thế của hắn cũng bị sát khí mạnh mẽ của Tử Vi Cầm Tâm ảnh hưởng. Đương nhiên bây giờ hắn không có thời gian lĩnh hội điều đó. Đối với Diệp Âm Trúc bây giờ, trọng yếu nhất là hắn phải dẫn dắt 500 Tử Thần giành được thắng lợi cuối cùng của kì Thất quốc thất long bài vị chiến lần này.
Trên băng nguyên, cũng không thấy một đội quân của quốc gia nào xuất hiện, thời hạn 3 giờ lại tới, khung cảnh chung quanh lại co rút vặn vẹo, nhưng thanh âm của Quang Minh tháp chủ Áo Bố Lai Ân lại vang vọng từ trong không trung.
-Ba Lợi vương quốc, Ba Lặc Mạc vương quốc, A Tư Kha Lợi vương quốc cùng minh hữu Long thành rút lui khỏi chiến trương. Để đảm bảo công bằng cho trường Thất quốc thất long bài vị chiến, kể từ bây giờ, thời gian mỗi lần chuyển đổi hoàn cảnh là 5 giờ. 4 quốc gia còn lại có thể sẽ là mỗi quốc gia một hoàn cảnh, cũng có thể là 2, 3 quốc gia cùng một hoàn cảnh, thậm chí có thể là cả 4 cùng tồn tại một hoàn cảnh. Xin các quốc gia chuẩn bị lưu ý tất cả sẵn sàng.
Nghe thanh âm của Áo Bố Lai Ân, Diệp Âm Trúc không khỏi ngấm ngầm kinh hãi, Ba Lợi quốc cùng Ba Lặc Mạc quốc rời khỏi chiến trường hắn tất nhiên biết rõ, nhưng không nghĩ tới là A Tư Kha Lợi quốc gia cũng phải rút lui khỏi trận chiến lần này. Minh hữu của A Tư Kha Lợi quốc là Thổ hệ cự long, hơn nữa còn có trịch mâu chiến sĩ tham chiến từ Sở La Môn yếu tắc quay lại trợ giúp, bất luận là công kích hay phòng ngự năng lực cũng đều tương đối cường hãn, vậy mà bây giờ toàn quân phúc không. Chẳng lẽ bọn họ đụng độ với Lam Địch Á Tư? Lam Địch Á Tư giữa sa mạc mơ hồ có vẻ đã chịu tổn thương, cho dù có khả năng đánh bại A Tư Kha Lợi cũng sẽ chịu thêm tổn thất không ít. Bây giờ cũng chỉ có thể hy vọng A Tư Kha Lợi quốc trước khi rời khỏi chiến trương đã đồng thời tiêu hao lực lượng của Lam Địch Á Tư đế quốc hoặc là Ba Yểm vương quốc. Nếu theo tình thế quân bình mà xét thực lực hiện giờ, bên mình còn có minh hữu là Phật La quốc, Lam Địch Á Tư đế quốc thì có Ba Yểm. Rõ ràng xét thực lực thì đối phương chiếm ưu thế rõ rệt. Nhưng dù sao 500 Tử Thần chiến sĩ ngoại trừ chỉ có 7 ma pháp sư bị thương ngoài da thì tất cả vẫn còn nguyên chiến lực. Đội hình chiến sĩ về cơ bản là hoàn hảo.
Trong khi Diệp Âm Trúc đang trầm ngâm tự hỏi thì hoàn cảnh xung quanh một lần nữa xảy ra biến hóa, quang mang lại lóe ra, trước mắt một màu tối sầm bao phủ, cảnh sắc hiện ra trước mặt vẫn là bình nguyên, có điều lúc này không hề còn băng tuyết. Trở thành một vùng thảo nguyên rộng lớn. Diệp Âm Trúc cảm giác vùng thảo nguyên này không khí có vẻ nặng nề ngưng trọng, bầu trời cuồn cuộn mây đen, cũng là nguyên nhân làm cho cảnh vật xung quanh trở nên u ám. Tiếng sấm ầm ì vang vọng giữa không trung, tựa hồ sắp có một hồi cuồng phong bạo vũ xuất hiện. Bão tuyết rồi đến mưa to, tình hình khí hậu quả thật là tuần tự tiệm tiến.
- Ha ha, xem ra lần này chúng ta có thể đoạt được quán quân.
Áo Lợi Duy Lạp mừng rỡ hô to, hấp dẫn sự chú ý của Diệp Âm Trúc, hắn lập tức nhìn lại, ngay lúc này, thậm chí cả Diệp Âm Trúc cũng không nén nổi nụ cười trên mặt.
Bọn họ hưng phấn không phải vì trên thảo nguyên không thấy một quốc gia nào mà là đồng thời nhìn thấy đội quân của cả 2 quốc gia xuất hiện. Đúng vậy, đội quân của 2 quốc gia đang tạo thành 2 góc của hình tam giác, mỗi nơi đều tụ tập khoảng hơn mấy trăm chiến sĩ. Góc bên trái là bộ binh giáp nặng, thân thể vô cùng cường tráng, giáp trụ sáng lòe bao phủ toàn thân. Lang nha bổng to lớn tràn ngập huyết khí. Đội quân này số lượng ước chừng gần 400 người. Cầm đầu là 4 người, trong đó có 2 người trọc đầu, đầu bóng lưỡng ánh lên ánh sáng vàng lấp lánh dưới ánh mặt trời. Chính là quốc gia kết minh hữu cùng Kim chúc long, chiến đội của Ba Yểm vương quốc. Trải qua mấy lần biến hóa hoàn cảnh, đụng độ nhiều địch nhân, bọn họ cũng chỉ tổn thất mất hơn trăm nhân mạng, có thể còn ít hơn cả Lam Địch Á Tư đế quốc, thực lực hiển lộ rõ ràng là không tầm thường chút nào.
Bên phải của Tử Thần chiến sĩ là một đội quân mặc giáp đỏ như máu. Áo giáp đỏ, trọng kiếm đỏ, thậm chí ở trung ương của đoàn quân này còn có 30 ma pháp sư mặc pháp bào màu đỏ, Huyết Sắc vệ đội, chính là Huyết Sắc vệ đội của Phật La quốc. Hơn nữa, số lượng thành viên của Huyết Sắc vệ đội này cũng vượt hơn 400 người, thậm chí so với Ba Yểm vương quốc thì nhân số còn nhiều hơn một chút. Đúng là vì có sự xuất hiện của bọn họ trên chiến trường mới làm cho Áo Lợi Duy Lạp cùng Diệp Âm Trúc hưng phấn đến như vậy.
Lúc này đây tình thế là 2 đối 1, đừng nói là Ba Yểm vương quốc chiến đội thực lực hoàn toàn không đủ chống lại 500 Tử Thần, cho dù là bọn họ có mạnh hơn nữa thì ngay trên địa hình thảo nguyên, làm sao có thể chống đỡ với xung kích của cả Mễ Lan đế quốc cùng Phật La vương quốc đồng thời. 2 đánh, hoàn toàn có thể tưởng tượng kết quả. Tử Thần 500 chắc chắn sẽ giảm con số thương vong đến mức thấp nhất.
Từ đầu cuộc chiến Thất quốc thất long, Diệp Hồng Nhạn vốn không hề nói một lời nào đột nhiên thì thào tự nhủ:
-Phật La vương quốc này vận khí thật may mắn a! Qua nhiều lần chuyển cảnh như vậy, bọn họ lại còn có nhiều người, chẳng lẽ thực lực của bọn họ so với Ba Yểm vương quốc còn mạnh hơn hay sao?
Bị cảm giác thắng lợi trước mắt làm cho hưng phấn, Diệp Âm Trúc cùng Áo Lợi Duy Lạp cũng không hề chú ý lời nói của Diệp Hồng Nhạn. Lúc này, bầu trời thảo nguyên đã thêm tiếng sấm ì ầm. Từng giọt mưa to bằng hạt đậu đã từ từ rơi xuống, nhất thời làm cho toàn bộ thảo nguyên một cảnh tượng cực kì mỹ diệu.
Ở phía trong Phật La chiến đội, một tia đấu khí màu xanh phát xuất, tại không trung vẽ nên một mũi tên, phương hướng mũi tên chỉ tới chính là phía Ba Yểm vương quốc chiến đội.
Áo Lợi Duy Lạp nói:
- Bằng hữu bên Phật La nói cho chúng ta, 2 mặt cùng lúc giáp công, đồng thời tiến ra hủy diệt Ba Yểm.
Diệp Âm Trúc gật đầu, hắn đương nhiên biết tận dụng thời cơ đúng lúc quan trọng như thế nào. Tiếng sấm trong không trung vang vọng càng lúc càng lớn, một trận mưa to đang từ từ xuất hiện. Càng chậm trễ phát động công kích thì rõ ràng sẽ rơi vào tình thế bất lợi không ít.
-Tử Thần chiến sĩ, nghe lệnh của ta. Tam giác chiến trận. Xung phong. Ma pháp sư phía sau. Liệt Hỏa Liêu Nguyên chuẩn bị.
Theo mệnh lệnh ngắn ngủi của Diệp Âm Trúc, 500 Tử Thần toàn bộ đứng lên, 43 ma pháp sư còn lại cũng được những chiến sĩ cường tráng nhất cõng lên lưng. Trọng kiếm chiến sĩ hàng đầu, trường mâu chiến sĩ sau lưng. Tam giác trận không biết đã luyện tập đến bao nhiêu lần trong nháy mắt triển khai. Băng Cực ma viên A Đại cũng đi lên phía trước đứng đầu hàng ngũ. Áo Lợi Duy Lạp cùng Diệp Hồng Nhạn phân chia đứng 2 bên phải trái của hắn.
Từ khi bắt đầu trường Thất quốc thất long bài vi chiến đến giờ, Tử Thần chiến sĩ không ngừng biến hóa theo hoàn cảnh, đấu tranh với thiên tai. Chiến ý trong lòng bọn họ thủy chung vẫn chưa tìm được chỗ phát tiết. Rốt cục cũng đã đến thời khắc mà bọn họ mong chờ, chiến trận ở địa hình yêu thích nhật, trực diện đối đầu cùng địch nhân. Sát khí cuồng bạo mênh mông phát xuất, ánh mắt mỗi một chiến sĩ ẩn sau mũ giáp cũng đều phóng thích huyết quang tràn ngập. Trầm ổn hô hấp ngày càng trở nên gắt gao, binh khí siết chặt trong tay, thời khắc xung phong sắp đến. Cho dù địch thủ là Bàng Bối cự hán siêu cường binh chủng như vậy, 500 Tử Thần chiến sĩ trong lòng cũng không hề sợ hãi chút nào.
-Áo Lợi Duy Lạp, chỉ huy chiến trận. Xung phong.
Theo tiếng hô của Diệp Âm Trúc, mũi nhọn của tam giác trận là Băng cực ma viên A đại ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng rống mãnh liệt. Bước chân giẫm rung chuyển mặt đất, sầm sầm băng thẳng đến hướng chiến đội của Ba Yểm vương quốc. 500 Tử Thần chiến sĩ bám sát phía sau. Tiếng chân chạy rầm rập cho dù tiếng sấm ầm ì trên trời cũng không cách nào át đi nổi. Cả tam giác chiến trận giống như mũi dao không gì không phá nổi trong nháy mắt tăng tốc.
Theo chân 500 Tử Thần chiến sĩ phát động xung phong. Huyết Sắc vệ đội của Phật La quốc cũng bắt đầu động. 2 cự long màu xanh to lớn từ chiến trận của họ bay thẳng lên trời. Dựa theo sức gió mà bay thẳng lên cao hơn nữa. Đúng là 2 phong hệ cự long bát cấp. Chúng cũng hoàn toàn không vội vàng xung phong đến mà chậm rãi lơ lửng phía trên Huyết Sắc vệ đội. Không khí bên cạnh thân hình của 2 cự long hóa thành một vòng xanh biếc. Diệp Âm Trúc có thể cảm giác rõ ràng 2 phong hệ cự long này đang ngâm xướng chú ngữ, tích súc ma pháp năng lượng.
Bên kia, đối diện với 500 Tử Thần chiến sĩ cùng với Huyết Sắc vệ đội đồng thời xung phong, kinh ngạc nhất chính là Bàng Bối chiến đội của Ba Yểm vương quốc cũng không hề e sợ hay rối loạn trận thế. 300 Bàng Bối cự hán lập tức tạo thành một trận thế hình tròn, thích hợp nhất cho phòng thủ, hai hàng đầu tiên thậm chí còn dám bảo trì tư thế nửa ngồi nửa quì trên mặt đất.
Diệp Âm Trúc chứng kiến động tác của đám Bàng Bối cự hán như vậy cũng sững người ra một chút, bọn họ muốn phòng thủ thật sao? Thủ kiểu này quả thật là muốn nạp mạng a! Nếu lúc này 300 Bàng Bối cự hán đối mặt với 1000 chiến sĩ bình thường thì quả là có thể dễ dàng giành chiến thắng. Nhưng lúc này bọn họ đối mặt chính là 500 Tử Thần tinh nhuệ nhất của Mễ Lan đế quốc cùng tinh nhuệ nhất của Phật La vương quốc Huyết Sắc vệ đội. Dưới tình huống số lượng chênh lệch rất lớn thế này, đấu khí của cá nhân chiến sĩ không quá trọng yếu. Cho dù đám Bàng Bối cự hán này khôi giáp cùng lực lượng phòng ngự thân thể cực kì cường hãn cũng hòan toàn không có khả năng ngăn trở thế xung phong như sấm sét lôi đình. Lục cấp chiến sĩ xung phong thì tốc độ phối hợp đấu khí công kích là đủ gây cho bọn họ thương tổn không nhẹ chút nào.
Đang lúc Diệp Âm Trúc băn khoăn tự hỏi thì trong trận doanh của Ba Yểm vương quốc rốt cục phát sinh một chút biến hóa. Theo 2 tiếng long ngâm bá đạo vang lên, 2 đạo kim quang thật lớn hiện nguyên hình phóng thẳng lên trời, hóa thân thành 2 Kim chúc long bay lơ lửng phía trên Ba Yểm chiến đội.
Diệp Âm Trúc rốt cục cũng đã chứng kiến hình dáng của Kim chúc long, đồng đẳng cao giai long tộc như Ngân long, Hắc long. Không thể nghi ngờ, thân thể Kim chúc long cực kì cường hãn, mặc dù chỉ mới liếc mắt nhìn qua đã lưu lại ấn tượng cực kì sâu đậm trong đầu Diệp Âm Trúc. Hai Kim chúc long nọ thân thể ít nhất phải to lớn gấp đôi hai Phong hệ cự long. Toàn thân toát ra một lớp ánh sáng vàng lộng lẫy, từ lân phiến trên người. Cho dù từ mặt đất nhìn lên cũng có thể thấy cặp móng vuốt của hai Kim chúc long này ghê gớm cỡ nào, Long thành của Kim chúc long không có khí chất cao quý như Ngân long thành cũng không âm hiểm như Hắc long thành mà lại có một loại khí chất đặc thù rất bá đạo, khí thế cường hãn toát ra dễ dàng làm cho kẻ khác phải sợ hãi tuân phục.
Quả nhiên đúng lúc khi hai Kim chúc long vừa hiện thân, hai Phong hệ cự long trên không trung khí thế nhất thời bị kìm hãm lại. Thượng vị cự long đối với hạ vị cự long sinh ra uy áp nhất định làm cho bọn chúng không phát huy được uy lực vốn có.
-Hai quốc gia hợp lực thì sao, các người nhất định cũng sẽ giống như đám người A Tư Khoa, nháy mắt sẽ bị chúng ta nghiền thành từng mảnh.
Một Kim chúc long điên cuồng rống to, tựa hồ như không hề để 500 Tử Thần cùng Huyết Sắc vệ đội trong mắt.
Diệp Âm Trúc biết rõ, khi động thủ thì Kim chúc long với công kích vật lý và phòng ngự năng lực cực kì cường hãn. Bên mình mặc dù có Băng cực ma viên cùng 2 Phong long nhưng nếu trực diện giao chiến thì hoàn toàn không có khả năng là đối thủ ngang sức của hai thượng vị cửu cấp Kim chúc long này. Một khi để bọn chúng gia nhập chiến trường của 3 quốc gia nhân loại chiến đấu, kết quả sẽ rất thê thảm.
Lúc này không có Hải Dương bên cạnh trợ giúp, Diệp Âm Trúc chỉ có thể dựa vào tự thân năng lực của mình, khoanh chân xếp bằng ngồi xuống tại chỗ, Tu di thần giới quang mang chợt lóe, một cây cầm màu sắc dáng vẻ cổ kính xuất hiện trên đùi hắn.
Tay nhẹ lướt trên dây đàn, ánh mắt Diệp Âm Trúc nhất thời trở nên chăm chú. Phảng phất lúc này trong mắt hắn chỉ có duy nhất một cây cổ cầm, không hề có cảnh tượng chiến tranh bên cạnh mình. Trên người hắn phát ra khí phách cao quý cùng lãnh ngạo vô tình, một tia sát khí cũng chầm chậm từ trên người toát ra.
Mưa trên trời ngày càng nặng hạt, đã gần như giăng thành một tầng hơi nước mờ mờ trước mặt. Mưa dù càng ngày càng lớn nhưng cũng không biết tại sao, ngay khi nước mưa này rơi xuống khoảng cách 3, 4 phân trên đầu Diệp Âm Trúc thì cũng tự động tán ra, không cách nào làm ướt thân thể hắn, cũng không cách nào rơi xuống cây cổ cầm trước mặt hắn được.
Hai tay giữ dây đàn, bát chỉ của Diệp Âm Trúc chậm rãi chuyển động, trong cơn mưa cực lớn trên thảo nguyên, một cầm khúc nhẹ nhàng triển khai. Tiếng đàn này tựa như hồng nhạn từ phương xa lại, bay trên tầng mây cao ngất mờ mịt. Bóng nhạn hòa cùng bóng mây, thoắt ẩn thoắt hiện. Tiếng đàn cũng dìu dặt chợt lớn chợt nhỏ, nhịp điệu nhẹ nhàng mà êm đềm. Miên man như mây kéo dài không ngớt, càng nghe càng thấm. Trong tĩnh có động lại có ôn nhu uyển chuyển cùng với cảm giác thư giãn thoải mái.
Tiếng đàn cũng không khuếch tán ra xa, chỉ tạo thành một vòng sáng màu tím ngưng tụ xung quanh thân thể Diệp Âm Trúc, Diệp Âm Trúc chậm rãi ngẩng đầu lên, không hề nhìn dây đàn mà nhìn thẳng hướng hai Kim chúc long toàn thân sáng loáng màu vàng đang lơ lửng giữa không trung. Thanh âm của hắn xa xa văng vẳng:
-Thu cao khí sảng. Phong tĩnh sa bình. Vân trình vạn lý. Tá hồng cô nhi viễn chí. Trữ dật sĩ chi tâm hung. Tính tình các ngươi quá kiêu căng cuồng ngạo. Để ta dùng cầm khúc này cho các ngươi bình tĩnh lại một chút, cho nội tâm các ngươi hòa hoãn lại.
Vừa dứt lời, tiếng đàn vừa nãy ngưng kết bên người hắn cơ hồ trong nháy mắt chuyển hóa thành hai vòng sáng màu tím bay thẳng lên không trung, mang theo tàn ảnh hư ảo, trong nháy mắt đã tới trời cao. Phân biệt chia thành hai vòng sáng nhanh như chớp đã bao trùm lên thân thể đồ sộ của 2 Kim chúc long, màu sắc tím nhạt này có thể nhìn rõ ràng, cho dù trong hoàn cảnh thời tiết u ám như vậy. Không chỉ có 2 Kim chúc long phải đối mặt với 2 vòng sáng này tỏ ra hoảng sợ mà ngay cả 2 Phong long đang ở trên không, mặc dù đang ở khá xa cũng phải hoảng sợ thân thể co rúm lại.
Thần Âm Quang Hoàn lại một lần nữa lại xuất hiện trên chiến trường. Kinh nghiệm thực chiến cực kì phong phú của Diệp Âm Trúc đúng vào lúc mấu chốt nhất, phát huy trọn vẹn hiệu quả của Thần Âm Quang Hoàn. Ngay lúc 2 vòng sáng cực lớn bao phủ thân thể hai Kim chúc long cũng là lúc tam giác trận do 500 Tử Thần chiến sĩ tạo thành va chạm với phòng tuyến của Bàng Bối chiến đội.
500 Tử Thần chiến sĩ phối hợp đều tăm tắp, hơn nữa thực lực đều đạt đến lục cấp. Cho nên bọn họ chạy nhanh hơn Huyết Sắc vệ đội hơn trăm thước, trước hết chạm trán với Bàng Bối chiến đội.
Một tầng băng khí màu lam như sương mù trong mắt bộc phát từ trên người A Đại, một đám Bàng Bối cự hán đứng đầu ngay tức khắc hoàn toàn bị bao phủ trong tầng sương mù này.
Cửu cấp ma thú xuất hiện trên chiến trường, chính là lực sát thương kinh khủng. Mặc dù A Đại chỉ mới là cửu cấp hạ vị ma thú, hắn đối mặt với các chiến sĩ nhân loại thực lực xuất chúng cũng vẫn là quá mạnh mẽ. Bàng Bối cự hán lực lượng tất nhiên không kém, khôi giáp trên người cũng rất cứng cáp, nhưng thân thể của bọn họ làm sao có thể so sánh với trọng lượng chừng ba ngàn cân của Băng cực ma viên được?
Lúc này A Đại khí thế như một tảng tuyết lở từ trên đỉnh núi lăn xuống, mang theo khí thế hủy thiên diệt địa, ầm ầm đánh sâu vào trận doanh phòng ngự của Bàng Bối cự hán.
Sự việc diễn ra chỉ trong nháy mắt. Tiếng va chạm ầm ầm trong nháy mắt bộc phát. Đám Bàng Bối cự hán bị tầng băng sương màu lam bao phủ đã bị tan thành bụi. Thân thể bọn họ ngay lúc A Đại phóng thích băng hệ yểm pháp cực đông thuật đã bị đông thành tượng băng, chí ít cũng phải hơn mười Bàng Bối cự hán trong nháy mắt bị lực va chạm làm cho tan xác, hóa thành tro bụi. Số còn lại thì bị chấn lực hất bay lên không.
" Chém – giết. " Diệp Hồng Nhạn ngửa mặt lên trời hét lớn. Hắn cùng Áo Lợi Duy Lạp tựa như hai giao long xộc thẳng vào trận doanh của đối phương. Đấu khí màu xanh thẫm của Diệp Hồng Nhạn chém ngang thân một gã Bàng Bối cự hán, đấu khí màu lam của Áo Lợi Duy Lạp trực tiếp chém một gã Bàng Bối cự hán khác thành 2 nửa. 500 Tử Thần chiến sĩ mang theo khí thế cường hãn không gì so sánh nổi rốt cục đã xông thẳng vào trận doanh đối phương. Trọng kiếm đồng thời vung lên. Đồng thời phía sau lưng bọn họ, một dải quang mang màu đỏ trong nháy mắt bùng lên rồi lan rộng. Chính là trung cấp Hỏa hệ ma pháp: Liệt hỏa liêu nguyên.
Phía dưới đã động thủ, nhưng trong không trung hai Kim chúc đồng dạng gặp phải rắc rối không nhỏ. Mắt thấy Thần Âm Quang Hoàn trong nháy mắt bay tới, bọn chúng chỉ vừa nhìn thoáng qua màu sắc là biết rõ thứ này hoàn toàn không phải dễ đối phó, có thể bay đến độ cao như vậy, hiển nhiên không phải đấu khí, cho dù là ma pháp, chắc chắn cũng là Tử cấp ma pháp. Mặc dù thân thể Kim chúc long đặc tính kháng ma pháp rất cường ngạnh, cũng tuyệt đối không muốn thử dây dưa với loại ma pháp này.
Hai Kim chúc long nhanh chóng chuyển động, Long dực ngay tức khắc chớp động, thân thể nhanh như tia chớp đã bay xa ra hơn 30 thước. Trong ý nghĩ của chúng, khoảng cách này đã là đủ để né tránh Thần Âm Quang Hoàn công kích, ở đây cách xa mặt đất như vậy, cho dù là tên ma pháp sư kia muốn khống chế Quang Hoàn chuyển hướng cũng tuyệt không phải dễ dàng. Nhưng bọn chúng làm sao ngờ được, so sánh về khả năng khống chế ma pháp, cho dù là pháp sư Tử cấp ngũ giai hiện giờ cũng không cách nào bằng được Diệp Âm Trúc.
Bát chỉ 2 tay vẫn gảy đàn như trước, tiết tấu đều đều không nhanh không chậm. tiếng đàn chính là bổ sung tốt nhất cho 2 Thần Âm Quang Hoàn trên không trung. Ánh mắt Diệp Âm Trúc đột nhiên sát khí bạo tăng. Hai Thần Âm Quang Hoàn đang ở phía dưới 2 Kim chúc long đột nhiên khuếch trương trong nháy mắt. Không để cho bọn chúng kịp phản ứng, thân thể 2 Kim chúc long đã bị ánh sáng tím bao phủ toàn bộ.
Trong phút chốc, 2 Kim chúc long đồng thời sửng sốt. Bởi vì bọn chúng phát hiện bị ma pháp màu tím này bao phủ không hề mang tới cảm giác đau đớn thống khổ, ngược lại là cảm giác cực kì dễ chịu. Tiếng đàn nghe cực kì thoải máu, thân là thượng vị Long tộc, trí tuệ ma thú, bọn họ đối với ma pháp sư chức nghiệp hoàn toàn là có kiến thức rõ ràng. Một Kim chúc long không nhịn được, điên cuồng cười lớn:
-Thần âm sư. Chỉ là một tên Thần âm sư ăn hại, vậy mà cũng là Tử cấp, buồn cười thật, buồn cười … " Chữ cuối cùng còn chưa nói dứt, hắn đã có cảm giác không ổn.
Hai Kim chúc long đồng thời phát hiện, thân thể chính mình mặc dù cảm thấy vô cùng thoải mái nhưng hình như càng ngày càng trở nên nặng nề. Làm cho bọn chúng kinh hãi nhất chính la khi nghe thấy cầm khúc êm ái động lòng người nọ, bọn chúng cảm giác hình như bản thân quên mất làm sao để phi hành trên không.
Thân thể Kim chúc long khổng lồ như vậy, hơn nữa cấu tạo cơ thể cũng không đòng dạng như các thành viên Long tộc khác. Một khi siêu cấp thể trọng nặng mấy ngàn cân của Kim chúc long mà quên đi năng lực phi hành thì có chuyện gì xảy ra? Rất đơn giản, kết quả giống như Hỏa tinh rớt xuống địa cầu.
Hai thân ảnh cực lớn màu vàng tựa như bị mưa càng ngày càng lớn từ trên trời quét trôi xuống, mang theo khí thế mãnh liệt không cách nào ngăn cản ầm ầm đâm thẳng xuống mặt đất.
Hai tiếng ầm ầm vang lên cơ hồ cùng lúc, làm cho mặt đất rung động nảy lên, bạo phát ngay phía sau lưng chiến trường của 500 Tử Thần chiến sĩ cùng với đám Bàng Bối cự hán.
Ngay lúc 2 thân hình cực lớn nọ rơi xuống đất, chiến đấu vốn đang vô cùng kịch liệt tức khắc bị đình chỉ lại, theo mặt đất nảy lên rầm rập, không có bất cứ ai có thể đứng vũng được. Chấn động mãnh liệt không chỉ làm ngã 500 Tử Thần chiến sĩ hay Bàng Bối cự hán. Ngay cả Huyết Sắc vệ đội Phật La quốc đang chạy tới gần cũng bủn rủn chân, toàn bộ ngã sấp trên mặt đất.
Bàng Bối chiến đội kì thực vẫn còn may mắn. Mưa thật lớn trên thảo nguyên đã hạn chế không ít hiệu quả của ma pháp Liệt Hỏa Liêu Nguyên. Ánh lửa cũng không thể kéo dài quá lâu được. Hơn 40 ma pháp sư đồng thời phát uy nhưng chỉ làm cho hai mươi mấy Bàng Bối cự hán mất đi năng lực chiến đấu. Nhưng khi nước mưa rơi ngày càng nặng hạt, chiến đấu lực của bọn họ rất nhanh chóng được khôi phục lại.
Áo giáp của 500 Tử Thần chiến sĩ cũng không nặng nề như áo giáp của Bàng Bối cự hán, cho nên sau khi cùng ngã trên mặt đất tốc độ đứng lên của bọn họ cũng nhanh hơn chút ít. Trải qua thời gian giao chiến ngắn ngủi. Diệp Hồng Nhạn cùng Áo Lợi Duy Lạp lãnh đội đã cảm nhận được sự đáng sợ của đám Bàng Bối cự hán này. Ngoại trừ Áo Lợi Duy Lạp là Lam cấp đấu khí, dùng toàn lực chém xuống mới có thể lấy mạng đối thủ, ngay cả Thanh cấp cao giai đấu khi như Diệp Hồng Nhạn cũng phải chém cùng một vị trí mấy lần vào nhược điểm của đối phương mới tạo thành thương tổn trí mạng nổi. Phòng ngự năng lực của đám Bàng Bối cự hán này thật sự kinh khủng. Đương nhiên loại kinh khủng này đối với Băng cực ma viên A Đại mà nói thì không hề có ý nghĩa gì cả. Trước mặt hắn, thân thể Bàng Bối cự hán tựa như làm bằng bông gòn, từ khi bắt đầu chiến đấu tới giờ toàn bộ đều bị ném tan tác. Số lượng đối phương tử vong dưới tay A Đại đã vượt qua hơn 40 người. So với toàn bộ số lượng bị 500 Tử Thần giết thì quả thật còn nhiều hơn một ít.
Truyện khác cùng thể loại
164 chương
156 chương
170 chương
574 chương
30 chương
408 chương
131 chương
462 chương