Cách Tán Vợ Của Diệp Thiếu
Chương 42
Edit: Dương Lam
Diệp Bộ Hàng nhìn điện thoại mới bị cắt ngang, trong bụng mờ mịt, trong mắt cậu, chẳng qua Dương Từ chỉ có tính tình hơi nóng nảy, bản tính không xấu, mà bây giờ cô nghệ sĩ vẫn luôn được cô cưng chiều trong lòng bàn tay, vì có thể đối mặt với nguy cơ bị hủy dung, cô lại lập tức vứt bỏ.
Tối qua, lúc tình sâu, sự dịu dàng nhiệt tình của cô và lời nói lạnh băng mới nãy hình thành sự so sánh đối lập lại đường đột.
Lúc Giang Thành chạy tới thấy Diệp Bộ Hàng đang chờ bên ngoài phòng giải phẫu, liền hỏi: "Vội vàng vàng bắt tôi qua đây, đã có chuyện gì"
"Ngựa của chú tôi hất một người xuống đất, sợ có chuyện, nên gọi anh tới xem sao." Diệp Bộ Hàng thành thật.
Giang Thành thấy dấu vết trên cổ Diệp Bộ Hàng, hơi cười: "Tiểu Hàng, cái điệu này của cậu là muốn cho ông cụ Diệp gia ôm chắt trai đấy à."
Diệp Bộ Hàng nói: "Đi xem nhanh đi."
Giang Thành hỏi vẻ mập mờ: "Cậu ở trong giới trí phát triển cũng không tệ, nhưng anh vẫn phải nhắc cậu rằng, Diệp gia tuyệt đối sẽ không để một nữ minh tinh trong giới giải trí làm con dâu đâu."
"Cô ấy không phải minh tinh."
"Vậy là ai? Từ khi cậu ra tù chúng ta chưa từng tụ họp, lần sau có cơ hội cùng ăn với các anh đây một bữa, mang cả em dâu qua cho mọi người nhìn một lần." Giang Thành nói.
Diệp Bộ Hàng nói thẳng một cái tên: "Dương Từ."
"Cô ấy á!" Giang Thành lắc đầu nói, "Vậy còn không bằng tìm một nữ minh tinh."
"Giang Thành, tôi tìm anh tới không phải để anh nói chuyện bát quái." Diệp Bộ Hàng đẩy anh ta vào phòng giải phẫu.
Còn cậu thì ở ngoài cửa chờ quân đội Diệp gia tới báo cáo, ngựa này là bị Dương Tư Tư động tay chân.
Một lượng lớn ký giả vọt vào trong bệnh viện, mọi người anh chen tôi tôi đẩy anh tranh nhau tới phỏng vấn Diệp Bộ Hàng: "Tề Hải, nghe trong lúc quay phim, trong cảnh diễn chung với anh Lưu Bối Mông bất ngờ ngã ngựa đúng không?"
"Vết thương có nghiêm trọng không? Theo tin chúng tôi thăm dò, có thể bị hủy dung?"
Đạo diễn đi theo vội đáp nhanh: "Các vị ký giả, Lưu Bối Mông hiện đang giải phẫu trong bệnh viện, hi vọng mọi người bình tĩnh, không nên quấy rầy đến hoạt động của bệnh viện.
--- ------ ----
Trong khách sạn, Dương Từ đã lăn lộn khiến chăn rối tinh rối mù, trước quyền thế Diệp gia cô còn có thể làm gì?
Chuyện Diệp Thúc(*) qua đời tuy nói không liên quan trực tiếp đến cô, nhưng cũng là chuyện cũ mà cô không muốn nhớ đến nhất, Diệp gia liệu có chịu bỏ qua cho cô?
(*) Diệp Thúc (叶束) là tên một người, họ Diệp tên Thúc. Chữ Thúc (束) ở trên nghĩa là trói buộc/gò bó chứ không phải Thúc (叔) trong thúc thúc/thúc bá.
Điện thoại đã bị phóng viên gọi sắp nổ máy, nữ minh tinh bị ngựa hất xuống không phải tin tức nhỏ.
Cô không muốn đi thăm, cũng không muốn nhận máy.
Đến khi có tiếng gõ cửa.
Cô cho là phục vụ khách sạn, nên ra mở cửa.
Không nghĩ lại thấy người tới là ông cụ Diệp gia.
Tuổi tác tuy lớn, khí thế vẫn không hề kém xưa, dù bản thân Dương Từ cũng có khí thế không tệ, nhưng trước mặt ông cụ Diệp gia vẫn thua kém không ít.
Ông cụ Diệp đánh giá Dương Từ, nói: "Dung mạo thế này, so với Tiểu Hàng thì kém rất nhiều."
"Cái gì?" Lời này của ông cụ, Dương Từ chẳng hiểu mô tê gì.
"Không có gì, chỉ là để cảnh cáo cô một lần, Diệp gia không phải nhà cô có thể tùy tiện trêu chọc, tai nạn bảy năm trước cũng không phải do Tiểu Hàng sai, bây giờ vất vả lắm Dương Tư mới trở về Diệp gia, tất nhiên tôi không muốn con bé xảy ra chuyện gì, về Lưu Bối Mông tôi đảm bảo cho cô bé có thể cả đời được kinh tế không lo, tiền đồ không bận." Tuổi ông cụ đã hơn bảy mươi, nhưng giọng nói vẫn uy nghiêm có lực.
Nói xong lời này, ông không ở lại giây nào đã vội rời đi.
Ý tứ lời ấy đã rất rõ ràng, thế nhưng, Dương Từ hiểu rõ rằng nếu thật liều mạng với Diệp gia, bảy năm trước là do may mắn, còn bảy năm sau cô đã không còn can đảm chống lại Diệp gia nữa rồi, vì cô còn phải lo cho tiền đồ của Tề Hải và Tề Đống.
Cô quay về thành phố Tam Tinh, phía đoàn phim bên này để Mễ Khả Nhi qua đây xem vậy.
Mấy tháng không gặp, cô mới chỉ thấy thay đổi của Tề Đống qua ti vi, nhìn được người thật cũng phải kinh ngạc một hồi, tên heo béo mập mạp ban đầu đã thành anh chàng đẹp trai rồi.
Tề Đống đùng đùng cầm báo ném vào mặt Dương Từ: "Đây là chuyện gì? Chỉ vì mặt Lưu Bối Mông bị hủy mà cô từ bỏ em ấy?"
Truyện khác cùng thể loại
32 chương
101 chương
20 chương
42 chương
40 chương
9 chương
70 chương