Reng ... Reng ... Reng , Chiếc điện thoại đổ chuông . - Alô, Thơ hả mày ở đâu vậy , xuống tầng một để mua đồ dùng rồi về luôn mày , nhanh nhé ! _ Hằng nói - Ừ , đợi tao tí để mua vài quyển sách đã nhé , tao sẽ xuống sớm , bye ! Nói rồi Thơ cúp máy và tìm thêm vài quyển sách , bỗng nhiên có thấy một quyển sách rất cao , đang đứng với thì bỗng có một người lại giúp cô lấy cuốn sách ấy . Người con trai ấy tóc có mái tóc màu xám trông rất đẹp . - Đây , cuốn sách của cô đây ! - Hắn nói - Cảm ơn anh ! - Sao trông cô trầm lặng thế , khác hẳn với những nguời con gái khác , ai cũng thây tôi là bao vây vậy mà cô lại .... _ Hắn nói - Vâỵ à , tôi nghĩ tôi cũng chẳng có gì nói với anh cả và thực sự tôi cũng chẳng muốn dây dưa vào mấy nguời như anh . Vả lại tôi cũng chẳng phải loại hám giai như các anh nghĩ đâu . _ Thơ nói rồi nó lại trả tiền và để lại một khuôn mặt đỏ như trái ớt đứng đó làm bao người phải chú ý đến . Sau 5 phút bon nó xuống với một khuôn mặt thất thần , ai cũng như thểu não . - Sao mày ủ rũ vậy hả , con kia ? _ Ngọc hỏi - Thì mày có khá gì hơn chúng tao mà nói ! _ Phương nói - Tự nhiên gặp một tên âm binh , hỏi tại sao không sao cơ chứ ! Hằng tiếp lời . - Ủa vậy là mày giống tao . tự nhiên gặp một tên dở người , bực bội nãy giờ .- Phương nói . - Me too ! - Ngọc nói - Thôi vào mua đồ dùng đi rồi về đánh một giấc đi mọi người . Đang đi thì bọn nó gặp 4 con người cũng đang bước vào cùng với 2 cô gái ưỡn ẹo , lòe loẹt , nhìn mà phát ớn . - Ặc , bay ơi hình như tao bị ngộ độc phải , tự nhiên gặp mấy cái người này bỗng có cảm giác y như tao gặp thằng âm binh lúc nãy zậy ? _ Hằng nói Vừa dứt lời thì bỗng 4 khuôn mặt điển trai quay lại . - Hảaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa .... là cô sao sao trùng hợp zậy nè - Mày quen đứa con gái này hả Khánh ? _ Một tên con trai hỏi . - Rất quen là đằng khác , nhỉ ? Khánh nói - Ừa , đúng rồi đó thưa bạn . _ Hằng nói Rồi hai người này cãi nhau inh ỏi , cộng thêm với mấy đôi kia thì chẳng hơn là bao , chỉ trừ 2 con người đó là Kiệt và Thơ. - Này , sao cô/anh lại ở đây hả ? _ Ngọc và Khải cùng đồng thanh . - Sao cô /anh lại nói theo tôi . - Tự nhiên đang yêu đời tự nhiên gặp một thằng dở người , dở ngợm . Ngừơi cũng không ra người , ngợm cũng không ra ngợm , chẳng bt đường nào mà lần . _ Ngọc nói - Bộ tưởng tôi thích gặp cô lắm hả ? _ Khải nói . Bên kia cũng chẳng vừa , vừa nói chuyện vừa có hành động và đó không ai khác chính là Phương và Thiên . - Trời ơi , tôi có làm gì sai đâu mà gặp phải cái thẳng biến thái này hả trời ? _ Phương nói và không quên phi chiếc dép vào mặt Thiên , may mà anh tránh được - Cô ............ _ Chưa kịp nói hết lời thì chiếc dép thứ hai bay vào mặt anh và lần này được gọi là trúng đích . - Ha ! Ha ! Ha ! Cho chừa , khuôn mặt đập choai của anh bị biến dạng kìa . Cặp cuối cùng là Thơ và Kiệt là cùng nhau đọc sách và trao đổi cùng nhau làm 6 con mắt trố ra nhìn thẳng. Thôi bay ơi , tao bỗng dưng chẳng muốn chọn nữa , về thôi không khóe bị ngộ độc mất , chúng nó đồng thanh . Trước khi về bỗng Khánh chạy lại gần Hằng và nói : - Cho xin số điện thoại để hôm sau dễ liên lạc . - Xin lỗi đây không rảnh và tôi cũng chẳng muốn dây dưa đến anh . _ Hằng nói - Cho xin số đi màaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa ,để hôm sau rủ đi đánh game có người chơi cùng chứ rủ mấy thằng bạn chẳng có đứa nào chịu đi cả _ Hắn nói - OK , hiểu ý , hiểu ý ._ Hằng nói - Bye nhé , Mấy tên âm binh . Chúng nó đồng thanh rồi vọt lẹ nếu không để mấy ổng bắt được thì coi như toi mạng , Về đến nhà bọn nó say vào giấc ngủ im lìm .