Từ lúc nãy tới giờ , nguời vẫn đang dán mắt vào chiếc máy tính rồi bắn súng y như thiện xạ đó không ai khác chính là bạn Hằng của chúng ta . Đang chơi găm , bỗng Hằng nhận được cuộc gọi điện của Ngọc và Phương chuẩn bị cùng nhau lại mua đồ và tập trung để về . Khi đi ra , nó bỗng vấp phải một thân hình cao to , mùi nước hoa nồng nặc , làm nó ngã bổ nhào và hôn đất mẹ . - Này , cái cô kia đi đứng kiểu gì thê hả bộ mắt cô bị cận hay sao mà vấp phải tôi thê . _ Anh ta nói . - Này , cái tên biến thái kia , tôi mới là người nói anh mới đúng , anh đi vấp phải tôi thì mới đúng , may cho anh là hôm nay bổn cô nương ăn chay nên mới hạ hỏa chứ không thì tôi cho anh về chầu diêm vương lâu rồi ! - Hằng nói - Ha ! Ha !Ha ! Cô chưa đủ trình độ để đấu với tôi đâu ! Quả thật nãy giờ là nó bịa ra chứ đâu có võ gì mà ói cơ chứ , chẳng qua là mây chiêu vớ vẩn mà nó học được trên tv thôi , nghĩ rồi nó bỗng để lại cho hắn một câu rồi bỏ đi vì hắn cũng chẳng phải tay vừa , thôi trong 36 kế chạy là thượng sách . - Anh là cái đồ trơ trẽn , cái bản mặt trơ như mặt thớt mà còn vênh váo , thôi chị đây không chấp , bye nhé , hẹn sẽ có ngày tái ngộ . _ Hằng nói - Được , nếu có lần sau thì ta sẽ không tha .