Các cô cứ đợi đấy, các bổn thiếu gia sẽ không tha cho đâu
Chương 4 : Tttm ( 2)
4 đứa chúng nó vừa bước TTTM thì bỗng nhiên Phương hét toáng lên:
-Oa thích quá tụi bây ơi, bữa này phải chơi cho đã ha..ha..ha.
-Đúng đấy bữa này Hằng ta đây không chơi hết mk không về hê..hê..hê.-Hằng
-Thật tuyệt, lâu lắm mới có dịp trở lại đây bù cho những ngày ôn thi mệt mỏiha..ha..ha._Ngọc
Thơ:"thôi đi vào trong mua đồ.
Lúc này tụi nó đi vào trong mà không biết có bao nhiêu ánh mắt nhìn với vẻ khinh thường
-Trời, phí chưa kìa gái đẹp mà khùng.N1
-Đúng đấy, thật tội nghiệp.N2
-Không phải có lẽ chúng nó từ nhà quê mới lên đây nên mới có thái độ như thế, đúng là đũa mốc mà chòi mâm son.N3
............
Sau đó chúng nó tiến vào sâu trong TTTM thì Hằng hỏi:
-Giờ chúng mình đi đâu đây ta,theo tao nghĩ là nên đi chơi game để thoải mái đầu óc.
-Không, chúng ta nên đi ăn không thì mai mốt sẽ không đi được đâu_Ngọc.
-No, đi mua sắm cơ-Phương.
......bla.bla....Sau 1 hồi bàn cãi ầm ĩ, Thơ giờ mới lên tiếng:"Thôi giờ đứa nào thích đi đâu thì đi rồi hồi tập trung lại đây là được".
-OK.Chỉ có bạn Thơ là sáng suốt nhất- 3 đứa nó.
1: Ngọc tại khu ăn uống.
Nó tí tởn chạy lại chỗ chỉ phục vụ nói:chị ơi cho em 2 gà rán, 1pepsi,1 khoai môn lệ phố, 2 kem gelato và 1 mì ý nha chị.
-Vâng xin vui lòng đợi 1 chút ạ-Chị phục vụ.
15 phút sau toàn bộ mọi đồ ăn nó gọi đã được mang ra, nó ngồi ăn 1 cách ngon lành mà không biết có những ánh mắt đang nhìn mình với vẻ không mấy thiện cảm.
-woa, thhiên tài ăn uống kìa.N1
-Công nhận 1 mình nó mà ăn ghê thật quả là đỉnh cao.N2.
-Ghê quá mn ơi, không cẩn thận tí nữa bạn đó có lẽ bội thực mất.N3.
-Đỉnh cao của ăn uống, chà bái phục.N4
..tuy nói thì vậy thôi nhưng chả ai dám lại để nói thẳng trước mặt nó cả vì ai cũng biết không nên xía vào mặt người khác.
Bỗng nhiên từ trên tầng 2 bước xuông 1 cặp đôi rất trẻ và họ thu hut mọi sự chú ý của mn.Nhất là người con trai nhìn cực đẹp trai và cute và người con gái thì ăn mặc lòe loẹt.Họ đang đi đến chỗ ăn uống thì bỗng nhiên người con gái nói to:
-Anh ơi xem kìa hình như cô ta không biết mình là ai mà không thèm nhìn mặt chúng ta kìa, đúng là chảnh.
-Đúng vậy_Người con trai.
-Àh mà hình như cô ta còn ăn nhiều như heo ý!-đứa con gái.
-có lý.Đúng là bạn gái anh.Ng con trai.
.......bla.....bla..(toàn nhưng lời nói châm biếm nó của 2 con người)..
RẦMMMMMMMM.No đứng dậy với vẻ mặt rất bực bội nói:
-Đứng có tưởng nảy giờ tôi không nói gì là tôi không nghe đấy nhá.Xin lỗi tai tôi còn thính chán.Anh chị đứng nói tôi ăn như heo ah, hình như không liên quan đến hai người thì phải.NHưng mà tôi đây dễ tính muốn liên quan thì tôi chiều,tôi cũng sẽ liên quan trước tiên là cô- người không ra người đi đứng thì xiên bên này bên kia y như cọng hành muốn đổ lúc nào thì đổ, ăn mặc thì diêm dúa lòe loạt như đang ở thế kỉ XVIII vậy, còn anh nhìn cũng có đến nổi mà văn minh lại yếu kém đến vậy,chả trách bạn gái anh vô duyên đến vậy, liệu hồn cả 2 người về học lại môn GDCD đi ha.
-Ah nảy giờ nói quên mất, lúc nãy anh hỏi tôi anh là ai ư?Tôi nói cho mà biết, tôi chẳng liên quan, chẵng cần biết và cũng không muốn biết ha.Đối với 2 người tôi cho 2 chữ:TÔI KHINH.Thôi chào nhá tôi về.
Nó nói rồi về để lại sau lưng là bao nhiêu khuôn mặt ngơ ngác vì ai cũng biết đó là Khải, cậu ấm nhà có thế lực lớn, chưa hề 1 ai dám nói vói cậu ta như thế cả.Còn Khải giờ thì mặt đen thui tức giận:nếu còn gặp lại quyết không tha.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
66 chương
44 chương
33 chương
19 chương
40 chương