Alô, "ai gọi Phương đó có Phương nghe".Ừa mi hống, tau Thơ nè, tau muốn báo cho mi biết là chúng ta đã vô được trường Chen rùi đó,tau vừa nghe thông báo xong".Hả ... chúng ta vào được trường Chen rùi sao, quả là ông trời thật biết trả ơn những người chăm chỉ, không uổng công ta 2 tháng trời dùi mài sách vở, ha ha ha".Ah mà mi báo cho 2 con tê biết chưa-Phương tiếp lời. "Chưa,rứa mi gọi cho con Ngọc đi tau gọi cho Hằng cho". Reng..reng..reng, tiếng chuông điện thoại của chị Hằng vang lên, nó bắt máy nghe: "alô , ai vậy ". Thơ nói:" Bổn cô nương muốn báo cho bạn đây là chúng ta đã váo được ngôi trường mong mún rùi đó, zui hông?Ừa, vậy mà hông vui thì cấy chi vui , ah mà khi nào đi học mi-Hằng nói.2 ngày sau đi học đó mi, liệu hồn mà chuẩn bị đi, không kịp đâu, thôi vậy tau cúp máy đây_Thơ. À ! Ngày mốt đi học rồi nên có lẽ chúng ta nên gọi cho 2 đứa kia để cùng nhau đi mua sắm luôn cho tiện , khỏi mất công . - Hằng nói . - Ừ , để tui gọi cho , bà chuẩn bị rồi đến nhà Phương rồi đi luôn nhé , nhớ đến đúng giờ nhé ! - Um , biết rồi ! Trong 1 căn phòng bừa bộn, đồ đạc thì vứt lung tung, sách ra đằng sách, vở ra đằng vở,chăn thì vứt giữa nhà,..có 1 đứa con gái nằm trên chiếc giường bừa bộn vói tư thế nằm chéo hết cả giương.tóc thì rối bù xù, đồ ngủ thì xộc xệch-không ai khác,đó là con Ngọc.Bổng reng..reng..reng tiếng chuông điện thoại kêu, chị Ngọc nghe thì có nghe chuông đỏ nhưng lại không bắt máy, miệng thì chửi lầm rầm:Thằng cha nào giờ này gọi làm mất giấc ngủ ngon của chị, chị mà biết, chị róc xượng". Sau nhiều lần chuông điện thoại kêu, nó cũng phải bắt máy nó nói: alô, thằng trời đánh nào gọi giờ này vậy trời, có chuyện chi nói mau" . - Là đứa bạn hiền chí cốt của mày đấy . - Phương nói Ủa mi hả, cho tau xin lổi nghe, ah mà có chuyện chi vậy bạn hiền iu dấu ? - Lúc nãy Thơ có gọi cho tui , nói rằng cùng đi mua sắm một lần luôn cho tiện , mày có đi không ? - CÓ .- tiếng nói nhỏ nhẹ của nó phát ra - Hả ? Mày không đi sao ? Mọi hôm mày thích đi lắm mà ! - Mày có bị gì không , tao bảo là có mà . - Hả ! Vậy thì chuẩn bị rồi thì đi nhé ! - Ừ ! Bye !