HỌ không VỀ KỊP TỚI TÀU.
Nửa đường qua bến tàu, ba con đại bàng khổng lồ đáp xuống trước mặt họ. Mỗi con chở theo một biệt kích La Mã mặc áo tím quần bò với giáp vàng lấp lánh, gươm và khiên. Lũ đại bàng bay đi và tên La Mã đứng giữa, kẻ trông nhẳng nheo hơn hai gã kia nâng tấm giáp che mặt của mình lên.
“Hãy đầu hàng trước Rome!” Octavian rít lên.
Hazel rút thanh gươm kỵ sĩ của mình ra gầm gừ, “Cơ hội béo bở nhỉ, Octavian.”
Annabeth rủa thầm. một mình gã, tên thầy bói giơ xương thì cô chả phiền, nhưng hai tên kia trông như những chiến binh dày dạn – to hơn, khỏe hơn nhiều loại mà Annabeth muốn vướng vô, đặc biệt do bởi Piper và cô chỉ được trang bị dao găm mà thôi.
Piper giương tay lên ra dấu xoa dịu. “Octavian, việc xảy ra ở trại đã bị sắp đặt. Chúng tôi có thể giải thích.”
“Chả nghe thấy cô nói gì cả!” Octavian la. “Sáp trong tai tụi này – đạt tiêu chuẩn để đấu với lũ Siren[1]. Giờ thì vứt vũ khí xuống và quay người lại từ từ để tôi còn trói tay mấy cô lại được.”
“Để em xiên gã một nhát,” Hazel lẩm bẩm. “đi mà.”
Con tàu chỉ cách đó năm mươi b,ộ nhưng Annabeth chả thấy dấu hiệu gì của HLV Hedge trên boong. Chắc ông đang ở khoang dưới xem mấy cái chương trình võ thuật tổng hợp ngu ngốc của mình. Nhóm Jason sẽ chưa về cho tới lúc hoàng hôn và Percy chắc đang ở dưới nước, chẳng biết gì về cuộc xâm lăng. Nếu Annabeth lên được tàu, cô có thể dùng mấy cỗ nỏ phóng tiễn, nhưng chả có cách nào vượt qua được ba kẻ La Mã này cả. cô đang cạn dần thời gian. Lũ đại bàng lượn vòng trên đầu, kêu lên như đang báo với anh em của chúng: Này, có mấy đứa á thần Hy Lạp tươi ngon đàng này này!Annabeth không thấy cỗ phi xa[2] đâu nữa nhưng cô nghĩ nó cũng đâu đó gần đấy thôi. cô phải nghĩ ra cái gì đó trước khi có thêm người La Mã tới. cô cần giúp đỡ…một kiểu tín hiệu báo nguy với HLV Hedge hay tốt hơn là – Percy.
“Này?” Octavian cao giọng. Hai tên bạn của gã vung gươm.
Rất chậm, chỉ dùng hai ngón tay, Annabeth rút con dao của mình ra. Thay vì thả rơi nó, cô ném nó ra xa hết mức có thể, xuống nước.
Octavian kêu lên the thé. “Làm thế làm quái gì hả? Tao có bảo ném đi đâu! Nó có thể làm bằng chứng. Hay chiến lợi phẩm nữa!”
Annabeth ngượng ngịu toét một nụ cười tóc-vàng-ngớ-ngẩn kiểu: Ối, ngu thật. Chả ai biết cô lại nghĩ côcó lúc ngu cả. Những Octavian có vẻ trúng kế rồi. Gã bực tức thở hắt ra.
“Hai cô còn lại …” Gã chĩa gươm vô Hazel và Piper. “Đặt vũ khí của các người xuống sàn bến. không đùa đâ__”
Quanh mấy kẻ La Mã, Cảng Chaleston bắn tung như một đài phun nước Las Vegas trong giờ diễn. Khi tường nước biển hạ xuống, ba tên La Mã đã bay ra vịnh, lắp ba lắp bắp và cố gắng điên cuồng để nổi lên trong bộ áo giáp. Percy đứng trên bến tàu, cầm con dao của Annabeth.
“Cậu đánh rơi này,” cậu nói, mặt tỉnh bơ như không.
Annabeth quàng tay ôm cậu. “Mình yêu cậu!”
“Mọi người,” Hazel ngắt ngang. cô nở một nụ cười trên mặt. “Bọn mình phải nhanh lên.”
Ở dưới nước, Octavian hét to, “Cho tao lên khỏi đây! Tao sẽ giết mày!”
“Trông thích thật,” Percy gọi với xuống.
“Gì hả?” Octavian thét lớn. Gã đang bám vô một trong hai cận vệ của mình, người đang gặp rắc rối với việc giữ cho cả hai nổi được.
“Chả gì cả!” Percy thét trả. “đi thôi mọi người.”
Hazel nhăn mặt. “Bọn ta có thể không dìm họ chết chìm được không?”
“không chìm đâu,” Percy hứa. “anh đã khiến nước chảy quanh chân họ rồi. Ngay khi ta thoát khỏi vòng nguy hiểm anh sẽ cho họ vô bờ.”
Piper nhếch mép. “Hay đấy.”
Họ trèo lên boong tàu Argo II và Annabeth chạy ngay tới chỗ bánh lái. “Piper, xuống dưới. Dùng cái bồn trong bếp gửi thông điệp Iris[3]. Cảnh báo Jason về đây ngay!”
Piper gật đầu rồi phóng đi.
“Hazel, đi tìm HLV Hedge và bảo thầy ấy vác cặp chân lông lá lên boong ngay!”
“Phải thế rồi!”
“Và Percy – cậu với mình cần đưa con tàu tới Đồn Sumter.”
Percy gật đầu và chạy tới chỗ cột buồm. Annabeth giữ bánh lái. Tay cô lướt trên bảng điều khiển. cômong mình biết đủ để vận hhng chúng.
Annabeth từng thấy Percy vận hành một thuyền buồm cỡ lớn trước kia chỉ bằng sức mạnh ý chí. Giờ đây, cậu không làm cô thất vọng. Dây thừng tự bay lên – tháo nút buộc khỏi bến, tự kéo neo. Buồm giương lên đón gió. Trong khi ấy, Annabeth nổ máy động cơ. Các mái chèo duỗi ra với tiếng kêu như súng máy và tàu Argo II rời khỏi bến, hướng tới hòn đào phía xa.
Ba con đại bàng vẫn lượn vòng trên đầu, nhưng chúng không cố gắng đậu lên tàu gì cả, có lẽ bởi đầu tàu Festus cứ phun lửa mỗi khi chúng tiến gần. Thêm nhiều con đại bàng nữa đang bay theo đội ngũ tiến tới đồn Sumter – ít nhất một tá. Nếu mỗi con mang theo một á thần La Mã … thì có nhiều kẻ thù lắm đây.
HLV Hedge thình thịch lên thang với Hazel theo sau guốc.
“Bọn chúng đâu hả?” ông hỏi. “Tôi giết ai đây?”
“không giết chóc gì hết!” Annabeth ra lệnh. “Chỉ phòng vệ cho con tàu mà thôi!”
“Những chúng phá ngang một bộ phim của Chuck Norris!”
Piper xuất hiện từ khoang dưới. “Gửi được một tin nhắn tới Jason rồi. Mờ mờ thôi, nhưng cậu ấy đã lên đường về rồi. Hẳn là phải__ ồ! Kia rồi!”
Nhô lên trên thành phố, đang hướng lại phía họ là một con đại bàng đầu trắng[4]khổng lồ, không giống lũ chim vàng La Mã.
“Frank!” Hazel nói.
Leo đang bám vô một chân đại bàng và dù là ngay từ trên thuyền, Annabeth cũng nghe thấy cậu đangla hét chửi rủa.
Phía sau họ là Jason đang cưỡi gió mà bay.
“Chưa bao giờ thấy Jason bay trước đây cả,” Percy càu nhàu. “Cậu ấy trông như Siêu nhân tóc vàng ấy.”
“không phải lúc đâu!” Piper la cậu. “Trông xem, họ đang gặp rắc rối đó!”
Chắc chắn rồi, cỗ phi xa La Mã đã hạ xuống từ một đám mây và đang đi xuống hướng tới phía họ. Jason với Frank trệch ra khỏi đường bay, bay vụt lên để tránh bị lũ Pegasus đạp phải. Những người đánh xe bắn cung. Mũi tên rít gió ngay dưới chân Leo khiến cậu lại chửi rủa la hét lắm thêm. Jason với Frank buộc phải vượt tàu Argo II và bay tới đồn Sumter.
“Ta sẽ xử chúng!” HLV Hedge hét to.
Ông quay cỗ nỏ phóng tiễn bên mạn trái. Trước khi Annabeth có thể thét, “Đừng ngốc thế!” Hedge đãkhai hỏa. một mũi hỏa tiễn phóng vụt về phía cỗ phi xa.
Nó phát nổ trên đầu những con Pegasus và khiến chúng hoảng loạn. không may là nó cũng làm xém cánh của Frank và khiến cậu mất kiểm soát. Leo tuột khỏi vuốt cậu. Cỗ phi xa bắn về phía đồn Sumter, nã đạn vào Jason.
Annabeth kinh hãi nhìn Jason – rõ ràng đang choáng váng và đau đớn – lao về phía Leo, chộp được cậu và vật lộn mãi để đạt được độ cao thích hợp. Cậu chỉ xoay sở làm chậm cú rơi của họ được thôi. Họ biến mất sau bức tường pháo đài. Frank nhào xuống ngay sau họ. Sau đó, cỗ chiến xa rớt xuống đâu đó chỗ đấy luôn với một tiếng RẮC! ghê người. một bánh xe bắn vào khoảng không.
“Huấn Luyện Viên!” Piper hét toáng.
“Gì chứ?” Hedge cao giọng. “Chỉ là một cú bắn cảnh cáo đấy thôi!”
Annabeth rồ máy động cơ. Thân tàu rung lên khi họ tăng tốc. Các bến tàu trên đảo giờ chỉ cách có vài trăm thước nữa thôi, nhưng một tá đại bàng nữa đang vọt tới trên không, mỗi con quắp một á thần La Mã đằng móng.
Đoàn người tàu Argo II sẽ bị áp đảo số lượng ba đánh một.
“Percy,” Annabeth nói, “bọn mình sắp gặp khó khăn lắm lắm đấy. Mình cần cậu điều khiển nước để chúng không tràn vào boong. một khi đến được đó rồi, cậu sẽ phải cầm chân những kẻ tấn công. Những người còn lại giúp cậu ấy giữ thuyền nhé.”
“Nhưng – Jason!” Piper nói.
“Frank và Leo nữa!” Hazel thêm vô.
“Chị sẽ tìm bọn họ,” Annabeth hứa. “Mình phải tìm ra tấm bản đồ ở đâu. Và mình chắc là chỉ mình mới tìm được nó thôi.”
“Trong đồn toàn người La Mã,” Percy cảnh báo. “Cậu sẽ phải phá vây xông vào, tìm bạn tụi mình – đảm bảo cho họ ổn – tìm tấm bản đồ và đưa mọi người sống sót trở về. Mình cậu làm tất ư?”
“Ngày báo thù mà.” Annabeth hôn cậu. “Dù cậu có làm gì thì cũng đừng để họ chiếm con tàu này nhé!”
[1] Siren, những sinh vật xinh đẹp và nguy hiểm sống trên biển, thường ngồi trên các mỏm đá, dùng giọng ca mê hoặc các thủy thủ để họ đâm vào bãi đá ngầm khiến tàu chìm. Hình dạng có thể là mình chim đầu người hay thân người đuôi cá
[2] flying chariot: xe ngựa bay, loại chiến xa có ngựa bay kéo
[3] Iris, nữa thần cầu vồng và người đưa tin của các vị thần trong thần thoại Hy Lạp
[4] bald eagle, 1 loại đại bàng dũng mãnh, biểu tượng nước mỹ, cũng là biểu tượng của thần Zeus.
Truyện khác cùng thể loại
29 chương
19 chương
522 chương
1 chương
14 chương
95 chương