(bts)(vkook) heart attack.
Chương 20
[Chap20]
Au: Mèoo Aka Não Sữa.
__________
- Gì đây? Cô là ai?- Taehyung giật mình đẩy nhanh cô ả ra.
- Anh quên em rồi sao? Chẳng phải đêm đó chúng mình rất vui vẻ còn gì?- Mắt cô ươn ướt, một mực cầm tay Taehyung lắc lắc.
- Sướng con cu mà không biết người giúp mình sướng là ai sao? Anh quả đúng là độc nhất luôn rồi đó...- JungKook nhếch môi.
- Không phải chuyện của cậu...- Cô quắc mắt lườm JungKook, nhất quyết cầm tinh con đỉa bám thật chắc vào người Taehyung.
- Whatever....- JungKook nhún vai lướt vào trong nhà.
- Ngày nào cũng một cô hầu nếu như tôi nhớ thì đầu tôi đã không mọc nổi tóc...- Taehyung quay lại nhìn JungKook đang khoanh tay ngồi ở ghế nhìn anh không cảm xúc, đôi mắt thuỷ tinh mờ mịt, mây phủ đầy đầu. Anh nuốt nước miếng, JungKook quá đáng sợ đi... Kim Taehyung, anh xác định rồi.
- Anh... Thôi được rồi. Tối hôm nọ có cả cậu ta... Đã đập cửa phá rối.- Cô ta chỉ thẳng JungKook, trên mặt cô còn hằn nỗi bực tức chưa về nguôi ngoai.
- Tôi... Tôi á?- JungKook ngoác mồm tự chỉ vào mình.- À,.. Con đàn bà đẩy ông đây xuống hồ nước...- JungKook ngợ ra gật đầu như búa bổ.
- Thế nào cũng được, cô có chuyện gì... Giờ tôi hết nhu cầu rồi.- Taehyung phũ phàng hất tay cô ta ra khỏi người, lách người mở cửa mời cô đi về.
- Em muốn vào nhà...- Cô ta chỉ vào ghế sofa rồi như Tây ngồi xuống ghế.
- Trước hết cô phải cởi giày ra đã, tôi lại phải lau nhà một lần nữa vì cô đấy...- Taehyung chẹp miệng, cầm cây chổi quét theo dấu giày của cô.
- Cái gì?...- Cô ngạc nhiên. Chủ tịch Kim thị phải lau nhà sao? Ôi shock.
.
.
.
*Rầm* JungKook thấy cô ta bước vào nhà liền nổi cáu đi lên tầng đóng cửa phòng mạnh đến nỗi bên dưới còn nghe thấy.
Taehyung liếc mắt lên tầng căng thẳng, anh biết cậu không muốn cho cô ta vào ngôi nhà dành riêng cho anh và cậu. Nhưng cô ấy là phụ nữ chẳng lẽ đuổi ra, mà thế loại mặt dày thế này đuổi cũng chẳng đi nữa cơ... Khó quá chứ.
.
.
.
- Taehyung... Anh thật lòng yêu cậu ta à?- Cô nhìn anh đang hồi hộp dán mắt lên trên tầng, liền vắt chéo chân dựa đầu ra ghế nhếch môi hỏi.
- Ừ, vợ tôi mà... Cô đến chỉ để hỏi vấn đề này à? Hỏi xong rồi mời cô về cho.- Taehyung nhấc mông khỏi ghế toan đi mất.
- Kim Taehyung, nếu tôi nói tôi mang trong mình cốt nhục nhà họ Kim thì anh tính như thế nào?- Cô điềm đạm cười.
- Cô nói nhảm gì thế?- Taehyung giật mình.
- Anh tự xem đi, 2 tháng rồi... Trùng với ngày tôi và anh quan hệ luôn.- Cô ta đặt một xấp giấy lên bàn trơ tráo nhìn anh.
- Cái này...- Taehyung lúng túng gãi đầu.
- Để tôi vào thẳng vấn đề luôn, đứa trẻ trong bụng tôi là của anh, anh phải chịu trách nhiệm với nó khi nó được sinh ra, tôi không cần làm dâu nhà họ Kim, chỉ cần con chúng ta được anh nuôi dạy tử tế là tôi an tâm rồi.- Cô ta đứng dậy ôm lấy eo Taehyung thì thầm vào tai anh.
Taehyung như bị sét đánh, đứng lặng người, thả rơi tờ giấy xuống đất, mặc cô ta ôm ấp, hiện tại đầu anh ong như bị búa bổ... Con sao? Anh được làm bố sao?
.
- Tránh xa chồng tôi ra...- JungKook từ khi nào đã xuống nhà, cầm cổ tay cô ả kéo ra khỏi người Taehyung.
- Cậu...- Cô trợn mắt, cắn môi đăm đăm lườm cậu.- Cô là gái làm hàng, một ngày đi bao nhiêu người làm sao cô chắc chắn cái thai đó là của chồng tôi chứ?- JungKook nhặt tờ giấy khám thai đáp vào mặt ả
-...- Cô không còn gì để nói, khoé môi giật giật, đôi lông mày cau lại, nắm chặt hai bàn tay tức giận.
- Loại con gái như cô tôi không phải là chưa bao giờ gặp, chỉ có điều mặt dày như cô tôi chưa từng thấy bao giờ. Nói cho mà biết, đừng có đến đây mà vét tiền nhà họ Kim. Cút về...- Hệ hô hấp của cậu vì quá ức chế mà hơi thở dần nặng nề, cậu chỉ tay ra ngoài cửa... Loại đàn bà này, không cần đến lịch sự, mệt.
- Cậu muốn đuổi tôi??? Ok... Tôi đi, tôi sẽ ra ngoài kia và nói chủ tịch Taehyung chơi gái có chửa xong phủi mông chạy trốn. Cậu muốn thế hả?..- Cô sửa lại trang phục, cầm túi xách bước ra ngoài.
- Đứng lại...- JungKook cúi gằm mặt, tóm lấy cổ tay cô kéo lại.
- Sao? Hối hận rồi sao... tôi biết mà hahaaaa....- Cô ưỡn ngực cười vang.
JungKook ngẩng đầu, xoay xoay chiếc cổ khởi động. Cậu đã bảo loại đàn bà này cậu gặp không ít, như đàn bà với nhau thì con này không xong rồi, nhưng cậu là con trai và cậu xử lí con đàn bà này bằng cách của cậu...
- Đã ngoại tình với chồng tôi, tôi đã không nói gì rồi. Cô còn muốn ăn vạ à? Được rồi thế này đi, đứa trẻ được sinh ra nếu là con của Taehyung... Ok, tôi nuôi. Nếu không phải con của chồng tôi á, lúc đấy thì cả hai mẹ con cô liệu mà chạy nhanh, đừng trách tôi ác. Còn nữa, thử ra đường ẳng bậy đi... Cô biết thế lực của nhà họ Kim rồi chứ? Khôn hồn biến nhanh trong im lặng, nếu không chiếc hòm đựng tro cốt của cô sẽ bay thẳng về quê nhà mà không cần đến sử dụng phương tiện giao thông...- JungKook bóp cằm của cô ả, nhếch mép gằn từng chữ... Móng tay của cậu ghì vào má của cô xuyên mấy lớp phấn chọc vào má đến ứa cả máu. Gân xanh, gân đỏ lấp ló đằng sau nước da trắng ngần của cậu đủ thấy cậu tức giận và kìm nén đến độ nào.
Cô nàng kia ngay khi được Jungkook thả tay ra liền chạy vội quên cả giày... Hốt hoảng bò ra khỏi nhà TaeKook.
JungKook thất thểu, thở gấp đáp đôi guốc ra khỏi cửa rồi khoá trong. Đi đến chỗ Taehyung đang thẫn thờ ngồi trên ghế ôm lấy hai vai anh thì thầm..:Có em ở đây rồi, anh chỉ cần rửa bát, dọn nhà và đi làm... Việc còn lại để em lo..
Kim Taehyung, em sẽ bảo vệ anh khỏi móng vuốt con hồ li này.. Nó có móng còn em có nanh... Anh yên tâm, rằng chỉ có riêng mình em mới có thể bắt nạt được anh..
________
- Anh xin lỗi...- Taehyung nằm trên giường, một tay gối dưới đầu một tay buông xuống giường nằm dưới đầu của cục bông đáng yêu đang nghịch điện thoại.
- Đồ điên...- JungKook thả chiếc điện thoại xuống dưới giường, ngóc đầu dậy chống tay trên ngực Taehyung, bẹo hai má của anh.- Đây là quá khứ của anh nên em sẽ bỏ qua, nếu bây giờ trở đi mà có một bóng dáng người khác chen vào gia đình mình thì...
- Thì sao?.- Taehyung đưa tay vuốt ve lại mái tóc của cậu nghịch ngợm từng lọn xuyên qua kẽ tay.
- Thì CẮT GIỐNG. Mai sau cháu đích tôn họ Kim em sẽ tự đẻ.-JungKook túm quần của Taehyung cảnh báo.
- Tự đẻ? Một mình...- Taehyung bĩu môi.
- Ờ. Em cái gì cũng giỏi mà..-JungKook tự hào.
- Em đẻ bao giờ chưa mà tự tin thế?- Taehyung bật cười, nhéo yêu mũi JungKook.
-....- JungKook đỏ mặt không nói được câu nào nữa, cậu cúi đầu xuống cổ Taehyung như chạy con thỏ đáng yêu chạy trốn.
- Hôm nọ vừa vào được một lúc đã ngoạc cái mồm ra. Đòi đẻ. Hư cấu.- Taehyung đùa dai, vỗ vỗ mông JungKook bật cười dâm ô.
-...- JungKook ghì đầu Taehyung lại, cắn vào má anh hằn nốt.- Ai dạy thói trêu vợ thế hả?
- Đau.-Taehyung rít lên.- Không liên quan nhưng xin lỗi... Vì tất cả.-Anh vòng tay qua eo ôm lấy cậu.
-....- JungKook không nói gì, chỉ lẳng lặng ôm lại Taehyung.
- Nhỡ đứa con trong bụng cô ta là của anh thật thì sao?- Taehyung buột miệng hỏi.
- Thì em nuôi, không phải đẻ con cực lắm sao? Nếu là con anh thì em sẽ nuôi...- Jungkook đẩy Taehyung ra, hôn vào trán anh một cái thật kêu rồi lại xiết anh vào lòng.
- Em muốn thế thật sao?- Taehyung đẩy JungKook ra hỏi lại.
- Hay để cho cân thì em đi chơi xong vác con về cho anh nuôi nhé. Em nuôi con anh, anh nuôi con em...- JungKook ngoác mồm cười.
- Em điên thật đấy à? - Taehyung trợn mắt.
- Đùa thôi.-Thái độ của Taehyung thật đáng yêu, giống hệt trẻ con bị cướp kẹo vậy. Cậu không nỡ trêu đùa anh nữa, nhẹ nhàng chui gọn vào vòng tay của anh đợi anh ôm lấy.
- JungKook... Anh muốn ngủ với em....
Truyện khác cùng thể loại
7 chương
9 chương
71 chương
51 chương
7 chương
11 chương