Tiêu Khả vừa tính đi vào xem tình hình ra sao, đi còn chưa tới, thì đôi vai đã bị người ta đẩy vào, một bóng người xông vào phòng tắm.  Tô Tố nguyên người toàn bọt xà phòng, cô trông thấy người đàn ông ập vào, trong đầu cô hoàn toàn trống rỗng.  Một giây!  Hai giây!  Ba giây……  “Á á á--- Đồ háo sắc, ra mau!”  Xấu xa! Đồ xấu xa!  Không ngờ một lần nữa lại nhìn sạch cả người cô.  Tô Tố mặt đỏ bừng lên, trong lúc rối loạn với lấy một khăn tắm lớn quấn người lại, thu nhỏ người, cố gắng không cho lớp da lộ ra.  Cô tức giận trừng mắt nhìn Tiêu Lăng, nhìn anh ta không những không đi ra ngoài, mà còn bước gần cô thêm, đôi mắt đỏ lờm hơn, cô quấn lấy khăn tắm bước lên phía trước, đẩy anh ta ra ngoài, “Lưu manh! Anh đi ra ngoài ngay, không được vào đây!”  Tiêu Lăng lạnh lùng nhìn cô, “Buông tay!”  Tô Tố bị ánh mắt của anh làm đóng băng cả người, theo phản xạ đã buông tay.  Cô đau khổ cúi đầu, cô tại sao lại quên, người đàn ông này không phải người tốt, cô không ngờ một lần nữa lại mắng anh ta.  Nhưng……  Cô cuộn chặt khăn tắm, tức giận mà nghĩ, ai đã cho phép anh ta nhân lúc cô đang tắm xông vào đây thế.  “Cởi ra!”  Cái gì?  Tô Tố ngạc nhiên ngẩng đầu, theo phản xạ lui về vài bước.  Trên người cô ấy chỉ còn duy nhất cái khăn tắm này, cởi? Cởi gì được nữa?  “Đừng để tôi nói thêm lần thứ ba, cởi hết!”  “Không!”  Tiêu Lăng không tốn lời nữa, trực tiếp nắm lấy cánh tay của cô, vác cả người cô lên vai anh.  “Á---“ Tô Tố hét lên, gắng sức đánh vào lưng của Tiêu Lăng, “Anh mau thả tôi xuống, Tiêu Lăng anh là một kẻ cầm thú xấu xa.”  Tiêu Lăng mặt tối sầm lại, một cái tát vút mạnh vào mông của cô.  “Câm miệng!”  Tô Tố che lấy cái mông, một tiếng la thất thanh kẹt ngay giữa họng, mặt nhỏ nhắn của cô đỏ bừng lên.   Không ngờ rằng anh, anh, anh lại dám đánh mông cô!  Biến thái!  Đồ biến thái!  Nét mặt Tiêu Lăng vẫn bình thường, anh khiêng Tô Tố từ trong phòng tắm bước ra, lúc đi ngang qua cửa liếc mắt nhìn Tiêu Khả khi cô vẫn đang theo dõi thước phim hay giữa hai người, không chút khách sáo dặn dò cô, “Đem thuốc ra đây!”  “Được!” Tiêu Khả trả lời anh cũng rất nhanh gọn.  Uhm…… Đây cũng năm năm rồi, lần đầu mới thấy người em họ thân yêu của mình lại quan tâm tới người phụ nữ này đến thế. Và cũng là lần đầu tiên trông thấy một người con gái không ngờ lại dám mắng anh ta là cầm thú xấu xa lẫn háo sắc.  Cô bé này không mấy là quan tâm Tiểu Lăng.  Xem ra tình hình thực tế này so với trí tưởng tượng của cô khác xa rất nhiều.  Có ý nghĩa.  Hi hi, sau này sẽ có một thước phim hay đây.  ……  Tiêu Lăng thuần nhuyễn vác Tô Tố lên lầu.  Biệt thự này tuy không phải là dạng biệt thự kiểu hình cuộc sống, nhưng trên lầu vẫn có mấy phòng ngủ, đá cửa bước vào, mở chiếc đèn thủy tinh, anh lạnh lùng thẳng thừng thả cô xuống chiếc giường lớn trong phòng.  Tô Tố lăn một cái, trốn vào phía góc. Trên người cô hiện giờ vẫn đang nhỏ giọt từng giọt nước, đầu tóc cũng ướt đẫm dính vào mặt, khăn tắm vừa lúc nãy với động tác mạnh bạo lắc lư qua lại khoác trên vai anh, kiểu như bất cứ lúc nào cũng có thể rớt xuống.  Giọt nước dọc theo chiếc cằm xinh xắn của cô từ từ trượt xuống ngực cô, dưới ánh đèn của đèn thủy tinh, hiện lên một chuỗi thủy quang năm màu lấp lánh.  Kiểu dạng che như không che, so với cởi sạch hết đứng kế bên anh vẫn còn có mấy phần hấp dẫn.  Tiêu Lăng không định lợi dụng cô, nhưng nhìn đến cảnh này, cũng nhịn không được nuốt nước miếng trong họng mấy hồi.  Yêu tinh!  Anh đã nói người phụ nữ sinh ra là để câu dẫn người khác!  Anh bực bội kéo cà vạt trên cổ áo, ngã người xuống.  Tô Tố tức thời xù lông lên, “Anh muốn làm gì? Tiêu Lăng, tôi nói anh nghe, Tiểu Hy biết được tôi đang ở cùng với anh, nếu như tôi xảy ra chuyện, cô ấy nhất định sẽ báo cảnh sát, đến lúc đó anh đừng mong thoát được tội.”  “Vậy sao?” Tiêu Lăng không quan tâm nhếch miệng.  Nếu như anh muốn làm gì cô thật, đừng nói là báo cảnh sát, cho dù có cảnh sát ở đây, cũng sẽ chẳng dám làm gì anh đâu.  Tiêu Lăng đưa tay kéo khăn tắm của cô xuống.  Tô Tố nắm chặt cái khăn, nhưng sức lực của cô thì làm sao bằng với Tiêu Lăng được, Tiêu Lăng không chút nương tay kéo khăn tắm xuống, tiện tay vứt ngay xuống tấm thảm phòng ngủ.  “Á á á---“  “Không im miệng nữa đừng trách tôi không khách sáo!”  Tô Tố lấy tay che phần thân dưới, cánh tay còn lại để ngang trước người, cố gắng che đi những điểm quan trọng. Cô đỏ cả mắt, miệng không lựa lời mắng mỏ anh, “Cầm thú, dâm ma!”  Thoạt nhiên, nằm ngoài dự đoán của cô, Tiêu Lăng không như con dã thú phát điên lao đến, anh chỉ dùng hai cánh tay dựng vào giường, ngã người qua, đôi mắt không nhìn vào những phần quan trọng của cô, mà là nhìn thẳng vào phần bụng nhỏ của cô.  Vết tích ma sát trên bụng nhỏ của cô có chút sữa tắm, bị kích thích đến vừa đỏ vừa sưng, một mảng lớn đều đỏ hồng đỏ hồng.  Anh chỉ vào vết thương, lạnh lùng nhìn cô, “Cô hãy giải thích cho tối, chuyện này là sao!”  Tô Tố nhân lúc Tiêu Lăng chất vấn, nhanh như cắt chớp lấy tầm mền chui ngay vào trong, mắt nhìn theo Tiêu Lăng vẫn còn mún kéo tấm mền ra, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô xanh lại, khẩn trương lộ ra miếng da ở phần bụng nhỏ trong chăn, như vậy chỉ lộ ra phần da ở bụng.  “Giải thích!”  Giải thích, giải thích cái đầu anh à!  Đây là thân thể của cô, cô bị thương thì chả tí tẹo nào liên quan đến anh.  Trong lòng nghĩ như thế, nhưng cô lại chẳng dám nói.  Tô Tố buồn rười rượi cúi thấp đầu:”Hôm nay đóng phim dùng sợi dây thép treo ma sát trúng.”  Trước đó cô không phải tốt nghiệp khoa này, hoàn toàn là kẻ đi dạo bên ngoài, ở trong ngành này chịu không ít khổ cực. Sau khi đóng được nhiều phim rồi thì cũng từ từ kiếm được chút kinh nghiệm, lúc mà cần phải đóng cảnh phải dùng dây thép treo cô đều lót thêm miếng vải mềm để bảo vệ phần eo và mép đùi, phòng khi ma sát quá nhiều bị thương.  Nhưng hôm nay cô không nghĩ rằng phân cảnh đầu tiên lại là phần dây thép treo, cho nên hoàn toàn không có chuẩn bị, kết quả làm thành như thế.  Cô vừa ngẩng đầu nhìn thấy khuôn mặt tối sầm của Tiêu Lăng, ánh mắt sâu thẵm ấy gần như có thể nuốt trọn cô.  Tô Tố đầu tóc tê cứng, “Tôi không gạt anh……”  “Cô ngốc à! Phần dây thép treo không biết chuẩn bị trước sao!”  Cô nhỏ giọng thủ thỉ, “Tôi cũng đâu có biết hôm nay là phần dây thép treo…… “  Đóng phim đâu như những thứ mà truyền hình chiếu đâu, không phải tập nào tập nấy cũng đóng theo trình tự, có thể hôm nay là đóng phần cuối cùng, ngày mai đóng phần thứ nhất, đây là việc không nói trước được.  Lúc nói chuyện, Tiêu Khả đã đem thuốc bôi vào đây rồi.  Cô ấy bê cái khay đựng, đá đá vào mép giường của Tiêu Lăng, cười tít mắt nhìn anh, “Tiểu Lăng, tôi đến thoa thuốc cho Tố Tố, em là đàn ông cũng không tiện cho lắm.”  Tiêu Lăng giật qua cái khay trên tay cô, lạnh băng nhìn chằm chằm vào cô, “Ra ngoài!”  Tiêu Khả nhích nhích đôi vai, nhìn Tô Tố với ánh mắt không giúp được, liền rời khỏi phòng.  Thật ra là, cô chỉ hỏi vậy, để thử xem thái độ Tiêu Lăng mà thôi.  Bây giờ, cô đối với kết quả như vậy cũng khá là hài lòng.  Thuốc đơn giản chỉ là thuốc khử trùng và bột thuốc trắng Vân Nam.  Tiêu Lăng nhìn vào cô, “Có chút đau, nhịn nhé!”  “Oh!”  Tô Tố có chút kinh ngạc không ngờ, đây có chút…… không ổn nhỉ.  Tiêu Lăng nhanh như chớp xử lý vết thương phần bụng nhỏ của cô, sau đó đưa tay muốn vén lấy cái mền của cô.  Tô Tố giật bắn người, hoang mang ghì chặt tay của anh, vô cùng cảnh giác.  “Anh lại muốn làm gì?”  “Trên đùi còn có vết thương kìa!” Anh ta nói sao cũng là tổng tài của một công ty truyền thông, phần dây cáp treo thì làm gì chỉ có vết thương ở phần bụng.  Tô Tố lắc đầu như cái trống lắc tay vậy, “Không cần không cần, đùi của tôi bản thân tôi biết xử lý.”  Đó là phần đùi mà!  Cô chưa phóng khoáng đến mức độ như thế.  Tiêu Lăng giật mạnh tấm mền ra, lạnh lùng nói, “Cô không có quyền lựa chọn!”