Boss độc sủng vợ yêu
Chương 25
Một căn phòng vip tại quán bar nào đó hai thân hình đều không ai nói gì, mỗi người đi theo một suy nghĩ riêng của mình. Alan vò tóc loạn lên anh chán nản không biết mình lên làm gì cho tốt. Anh nhìn sang Julie nói
_ Anh xin lỗi
_ Không phải lỗi của anh, là em tự nguyện. Em biết anh yêu Thiên Thiên rất nhiều nhưng anh có thể cho em một cơ hội bên anh không? Anh biết em yêu anh rất rất nhiều mà Julie nhìn Alan cầu xin nói
_ Xin lỗi! Anh không làm được
_ Tại sao anh biết anh không làm được chứ, anh cho em và anh một cơ hội được không anh? Thiên Thiên cô ấy không thích anh mà...
_ Anh sẽ làm cho cô ấy thích anh Alan nghe cô chạm vào lỗi đau của mình anh phản đối nói
_ Anh đừng tự lừa dối bản thân nữa được không? Nếu Thiên Thiên yêu anh thì cậu ấy sẽ không về lại đây, cậu ấy muốn trốn tránh tình yêu của anh mới dẫn hai đứa bé trở lại nơi này
_ Không phải Alan thì thầm nói
_ Alan, hãy coi như em hèn mọn xin tình yêu của anh đi. Cùng cho nhau cơ hội để đỡ khổ và tổn thương được không? Anh hãy quên Thiên Thiên đi em sẽ cùng anh đi hết quãng đường còn lại của kiếp này
_ Tại sao em lại chọn anh? Alan nhìn Julie hỏi
_ Trong tình yêu không có vì sao cả, chỉ đơn giản vì con tim của mình rung động vì một ai đó. Từ ngày em nhìn thấy anh trong một lần họp mặt tất cả nhân viên trong công ty lúc đó em cảm thấy mình thích anh rồi.
_ Ngoài kia có rất nhiều người đàn ông tốt hơn anh
_ Đối với em anh là người tốt nhất. Cả thế giới này tất cả không ai có thể tốt hơn anh
_ Anh không tốt như em nghĩ đâu, nếu anh tốt thì cô ấy đã yêu anh Alan đắng cay nói
_ Hãy quên tất cả mọi chuyện cũ và bắt đầu lại được không Alan
_ Em đi tắm đi anh cần thời gian để suy nghĩ lại tất cả mọi đang diễn ra
_ Tốt, em đợi câu trả lời của anh Julie nói xong cô đi vào nhà tắm.
Alan nghe thấy tiếng nước chảy anh mệt mỏi xoa xoa thái dương. Anh không nghĩ sự việc lại diễn ra như thế này, anh lại có thể ngủ với Julie. Giờ anh cũng không biết lên làm sao mới được, từ bỏ Thiên Thiên điều đó anh không thể làm được mà đối với Julie anh lại không có bất cứ một chút tình cảm giữa nam nữ gì nhưng bây giờ anh và cô lại xảy ra chuyện giữa nam nữ. Anh nghĩ mình lên quay lại Paris một thời gian rồi sẽ suy nghĩ quyết định về một việc.
_______đường phân cách_____________
_Á....Anh làm gì vậy, buông tôi ra
_ Im miệng ngay nếu không tôi sẽ cho em ba ngày không xuống được giường
_ Anh... đồ thần kinh
_ Em nói thêm câu nữa xem?
_ Đồ thần kinh, biến thái. Anh mau buông tôi ra, tôi vẫn đang đói đừng động vào tôi
_ Tôi cũng đang đói
_ Vậy anh đi ăn cơm đi thả tôi xuống
_ tôi đói nhưng tôi lại muốn ăn em
_ Cút.... buông tôi ra....a.
Thiên Thiên nhờ lại chuyện đêm qua cô hoảng sợ muốn thoát khỏi cái ôm của Mặc Thời Khiêm.
Thời Khiêm biết ý đồ của cô, anh ném cô xuống giường rồi đè cô dưới thân mình. Thiên Thiên bị ném đến hoa mắt chóng mặt lúc cô vừa nhìn rõ thì đã bị bóng đen to đùng đè xuống. Cô sợ hãi nói
_ Anh tránh ra đi, đêm qua anh hành tôi chưa đủ sao?
_ Em thử nói xem, năm năm tôi không biết mùi vị đàn bà liệu một đêm qua đã đủ chưa?
_ Không phải anh có vị hôn thê sao? Anh nói không có chỉ có quỷ mới tin thôi
_ Em không tin cũng không sao, hiện tại tôi sẽ cho em thấy nói xong không để cô trả lời anh đã cúi đầu hôn cô. Mới đầu Thiên Thiên kháng cự điên cuồng nhưng với kĩ thuật của người đàn ông nằm trên người mình cô đã bị anh cuốn vào trận chiến. Cô không biết cô ngất bao nhiêu lần tỉnh lại bao nhiêu lần chỉ nhớ lúc cô tỉnh dậy nhìn đồng hồ là sáng ngày hôm sau.
Cả một buổi chiều cùng buổi tối người đàn ông điên kia đòi hỏi cô vô số lần, mặc dù cô khóc hay van xin anh ta tha cho mà anh ta không những không tha lại còn kịch liệt hơn nữa. Mặc Thời Khiêm tắm xong ra nhìn người phụ nữ đang nhìn mình chằm chằm như muốn ăn tươi nuốt sống vậy, anh tiến lên xoa đầu cô cưng chiều nói
_ Đói sao? Dậy đi tắm đi tôi đã bảo phòng bếp làm xong bức sáng rồi
_ Cút đi, đừng động vào tôi Thiên Thiên hất tay ai đó ra, tức giận nói
_ Giận sao?
_...... không ai trả lời
_ Hử.
_.....
_ Nói chuyện Thời Khiêm nâng mặt cô lên hỏi
_ Anh là ngựa đực bị cấm dục lâu năm sao? Đòi hỏi vô độ có ngày thận hư không hoạt động được nữa.
_ Em muốn thử nữa sao? Em yên tâm tôi rất sẵn lòng cho em biết thận tôi rất khỏe
_ Anh...
_ Nhanh đi tắm rồi xuống dùng bữa
Thiên Thiên vịn giường mới xuống được dưới đất nhưng vừa di chuyển chân cô đã mềm nhũn ra muốn ngã rồi. Thời Khiêm thấy cô yếu ớt như vậy anh đến gần bế ngang cô lên đi vào phòng tắm. Đặt cô vào bồn tắm anh nói
_ Tôi massage cho em không để cô từ chối anh cho nước lên người cô rồi lấy ít sữa tắm thoa đều lên làn da trắng mịn của cô. Nhìn cô nằm trong bồn tắm anh lại thấy hạ bộ của mình đang rục rịch, chửi tục bản thân một tiếng anh đứng lên nói
_ Tôi ra ngoài trước, em tự tắm đi nói xong anh phi luôn ra ngoài
_ Đúng là đồ ngựa đực thấy anh ta chạy nhanh hơn thỏ Thiên Thiên mắng phía sau.
Truyện khác cùng thể loại
13 chương
28 chương
126 chương
11 chương
48 chương
170 chương
156 chương