Bốn Người Sáng Lập Đời Hai
Chương 73
//
<img alt="" data-cfsrc="https://static.8cache.com/chapter-image/21318/2019-09-45d55c1eb5794f6e8a1bbb304dce5446.jpg" style="display:none;visibility:hidden;"/><img alt="" src="https://static.8cache.com/chapter-image/21318/2019-09-45d55c1eb5794f6e8a1bbb304dce5446.jpg" data-pagespeed-url-hash=4177465733 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/>
Phù thủy Hắc ám nguy hiểm thứ hai của mọi thời đại dẫn bốn đứa ra vùng ngoại ô thành phố. Trong một tòa tháp cao cổ kính, Gellert Grindelwald đang nheo mắt nhấm nháp hồng trà.
Lão cất tiếng lạnh lùng:
_ Ta không muốn quan tâm tụi oắt con ngu xuẩn chút nào hết. Sống lâu cũng chẳng phải chuyện hay ho.
Trên đời này đã chẳng còn ai có thể hiểu được trong lòng vị phù thủy Hắc ám đang tính toán điều gì. Mấy chục năm qua lão vẫn giam mình trong pháo đài Nurmengard, đoạn tuyệt hoàn toàn với thế giới bên ngoài. Người ta nói rằng Grindelwald có thể vẫn còn chút lương tri sau sự sụp đổ của mình – Rõ ràng là lão đã thể hiện sự hối hận về những tội ác của mình vào những năm cuối đời.
Nhưng mà, hỡi ôi, tất thối Merlin, Grindelwald giống một vị thánh đến thế ư?
Nếu bàn về sự máu lạnh thì có lẽ Voldemort cũng chẳng thể so sánh được với Grindelwald. Lão có thể bỏ rơi những Thánh Đồ trung thành với lão bao nhiêu năm qua, phớt lờ mọi lời cầu xin và năn nỉ, tự tống mình vô ngục giam mà không buồn ngoái đầu lại, thì hôm nay lão làm sao thể đứng lên vì thứ gọi là “chính nghĩa” dối trá ấy chứ?
Trước khi con phượng hoàng Fawkes xuất hiện, điều duy nhất mà Gellert Grindelwald muốn làm là đi gặp Merlin. Nhưng con phượng hoàng ngu ngốc kia lại đến và ép buộc vị phù thủy Hắc ám lừng danh này phải làm cái chuyện mà lão ghét cay ghét đắng – Chuẩn bị tang lễ cho Dumbledore.
Grindelwald bình luận:
_ Lý tưởng của Voldemort thì chẳng đến nỗi nào. Nhưng hình như đầu óc bị hư rớt làm cho tầm nhìn của hắn càng ngày càng kém.
Ở thời điểm còn đi học, Tom Riddle đã là một người đầy tham vọng. Những trải nghiệm thơ ấu và dòng dõi đặc thù khiến hắn khát khao quyền lực đến mức bệnh hoạn. Voldemort đã lợi dụng sự ám ảnh của mấy con rắn Slytherin với dòng máu và gia tộc để nhanh chóng mở rộng thế lực của mình. Đáng tiếc là hắn lại rẽ nhầm đường.
Cho dù là Harry cũng không thể phủ nhận Tom Riddle đã từng là một nhà lãnh đạo kiệt xuất. Từ một Máu Lai không danh tiếng, phải chật vật kiếm ăn ở cô nhi viện trở thành một Chúa tể Hắc ám thống trị toàn bộ giới pháp thuật nước Anh, trí tuệ của Voldemort thật đúng là không thể khinh thường. Nếu như hắn không đánh mất lý trí thì đoán chừng việc phục hưng của nhà Slytherin chẳng còn là giấc mộng nữa.
_ Con nhỏ này.
Grindelwald đặt một cuốn tạp chí Nhật báo Tiên tri để mở sẵn lên mặt bàn, ngay trước mặt bốn đứa.
_ Hôm trước nó có tới tìm ta. Nếu là ta của mấy năm trước thì đoán chừng cái đầu xinh đẹp của nó đã bị cắt ra ném cho chó ăn rồi.
Khi nói những lời này, gương mặt vị phù thủy Hắc ám lộ rõ vẻ u ám ghê gớm, dọa cho Morgan le Fay trong cuốn tạp chí phải hoảng hốt. Ả ta mặc một chiếc váy dài thướt tha và đeo một viên thạch anh lấp lánh đằng trước ngực. Harry ngờ ngợ nhìn viên thạch anh, cậu cứ thấy quen mắt sao á. Bài báo về Morgan le Fay được viết bởi ký giả Rita Skeeter. Mụ chau chuốt từng từ từng chữ một để giới thiệu và ca tụng cô ả Morgan le Fay với vai trò là Thứ trưởng Bộ Pháp thuật mới nhậm chức.
Lại nói tới người phụ nữ tóc bạc này, Hermione khẽ chau mày.
_ Theo tin tình báo từ nước Đức thì trước năm Mười lăm tuổi, Morgan le Fay Avalon chưa từng biểu hiện ra tài năng pháp thuật bẩm sinh. Mãi cho tới một lần năng lượng pháp thuật bị rối loạn, Morgan le Fay không chỉ thức tỉnh huyết thống Yêu nữ mà còn thể hiện trực giác chính trị khác thường. Từ đó trở đi, tính tình Morgan le Fay thay đổi hoàn toàn. Ả tiến hành đảo chính trong nội bộ gia tộc Avalon, biến nhánh thứ thành nhánh chính. Men theo đó ả trở thành chủ nhân dòng họ Avalon chân chính.
Mấy năm nay dòng họ Avalon đã dùng một tay che nửa bầu trời giới pháp thuật nước Đức. Bọn họ vừa lợi dụng nguồn tài chính kiếm được từ thế giới Muggle để đút lót tầng lớp thống trị, mua chức mua quyền cho con em trong dòng họ; vừa tuyên truyền huyết thống của Morgan le Fay để hấp dẫn rất nhiều pháp sư trẻ tuổi, thậm chí còn ca tụng ả như Yêu nữ Hồ nước Vivian tái sinh khiến những kẻ kia hiến dâng lòng trung thành cuồng nhiệt. Grindelwald đã già, nhưng lão còn chưa chết. Cho nên khi Morgan le Fay chĩa đũa phép vào mũi lão, ép lão khai ra bí mật về Bảo bối Tử thần, thậm chí còn khoe mẽ ả mới là người lãnh đạo của giới pháp thuật nước Đức, thì cái vị phù thủy Hắc ám vốn chỉ muốn ăn ngon ngủ yên chờ chết – Cụt hứng.
Oắt con tự yêu mình!
Lão già có cái lưng còng nằm trên ghế dài cáu kỉnh liếc nhìn bốn đứa trẻ. Ngón tay nhăn nheo như cành cây khô của lão run bắn lên, trên trần nhà hiện lên những hình ảnh mơ hồ.
Ngày xửa ngày xưa có ba anh em đang đi trên một con đường ngoằn ngoèo vắng vẻ vào lúc chiều hôm và gặp phải một dòng sông quá sâu không lội qua được và quá nguy hiểm không bơi ngang được. Trong khi ba anh em đi tới đi lui bên bờ sông thì bị một cái bóng trùm đầu kín mít ngăn cản.
Thần Chết nói với họ: Thời gian sống của ba anh em đã gần hết, giờđãđến lúc ba anh em bị Thần Chết thu hồi linh hồn. Người anh cả là một kẻ hiếu chiến, anh ta sở hữu một cây đũa nhiều quyền phép hơn mọi cây đũa phép trên đời: một cây đũa phép luôn luôn giúp chủ nhân chiến thắng trong những trận đấu tay đôi. Người anh cả dùng đũa phép đánh bại Thần Chết, khiến Thần Chết không thể cướp lấy tính mạng của anh cả. Người anh hai là một kẻ ngạo mạn, anh ta lợi dụng một viên đá có quyền năng gọi về những người chết và triệu tập một đội Âm binh bao vây lấy Thần Chết, để anh ta có thể chửi mắng, khinh rẻ Thần Chết cho thỏa lòng thỏa dạ. Còn người anh ba cũng là người em út lại chẳng làm cái gì cả, anh ta chỉ cau mày một cái rồi biến mất.
Sau đó, người anh cả tiếp tục hành trình thêm một tuần lễ nữa, vàđến một ngôi làng xa xôi. Người anh cả không biết rằng Thần Chết đã lén lút tiết lộ cho người dân ởđây biết về sức mạnh của cây đũa phép Cơm Nguội. Để cướp lấy thứ bảo bối thần kỳ này, những người dân đã lừa bịp người anh cả bằng cách chiêu đãi anh ta một bữa ngon lành. Đợi đến khi anh ta nằm say bét nhè trên giường thì cắt cổ họng người anh cả, cướp lấy cây đũa phép. Và thế là Thần Chết đã lấy xong mạng người anh cả.
Trong lúc đó người anh hai lên đường trở về nhà mình, nơi anh ta sống một mình. Có Viên đá Phục sinh trong tay, Thần Chết chẳng thể làm gì người anh hai. Nhưng rồi cô gái người anh hai yêu nhất bất hạnh chết sớm, thế là anh ta chủđộng từ bỏ tính mạng của mình. Và thế là Thần Chết đã lấy mạng người anh hai.
Chỉ còn lại người em út – Nhưng dù Thần Chết tìm kiếm người em út suốt nhiều năm trời, Thần vẫn không thể nào kiếm được anh ta.
Khác với “Chuyện kể về ba anh em” của nước Anh, câu chuyện cổ tích này của nước Đức u ám và đậm tính châm biếm. Nhưng nó cũng càng phù hợp với phán đoán của cụ Dumbledore về ba vị pháp sư cao tay và tham vọng. Nhất là Ignotus Peverell, một con người bí ẩn và nguy hiểm.
_ Các Thánh Đồ chưa bao giờ từ bỏ việc tìm kiếm ba món Bảo bối của Thần Chết, bao gồm một cây đũa phép vô địch, một hòn đá đem được người chết trở về dương gian, và một tấm Áo khoác Tàng hình tồn tại vĩnh viễn. Lẽ dĩ nhiên, chúng ta chưa bao giờ cho rằng Áo khoác Tàng hình có tác dụng đơn giản như vậy. Nó giống y như vị chủ nhân đã chế tạo ra nó.
Ánh mắt Grindelwald nhìn Harry như thể người tình và giọng điệu của lão thì dịu dàng hết mức:
_ Ta có thể cảm giác được thứ đang chảy trong cơ thể mi – Dòng máu của Yêu nữ Hồ nước và vị tổ tiên Ignotus Peverell đã bỡn cợt các Thánh Đồ suốt bao nhiêu năm qua.
Harry thấp thỏm nói:
_ Xin ngài thứ lỗi, nhưng liệu ngài có thể kể thêm về thời đại lịch sử kia được không ạ? Ví dụ như là lời nguyền rủa, hay là… cây quyền trượng của Merlin chẳng hạn?
Grindelwald khịt mũi, trong lồng ngực lão bắt đầu phỉ nhổ thằng oắt con không biết một vừa hai phải. Sự căng thẳng bắt đầu tràn ra trong không khí làm bốn đứa trẻ im bặt.
_ Con cháu của Yêu nữ Hồ nước có khác. Đến cả ta cũng chưa bao giờ nghĩ đến việc dòm ngó đồ vật của Merlin!
Nhưng nhớ đến lời cầu khẩn của người kia, Grindelwald nhịn xuống cảm giác quạu quọ. Lão vẫy tay biến ra một cái tẩu cũ nát.
_ Bọn bây biết đây là cái gì chứ hả? Khóa Cảng. Nó sẽ giúp bây tìm được người có thể nói cho tụi bây biết đáp án.
Thế rồi Grindelwald ra lệnh đuổi khách ngay lập tức, như thể chỉ cần ngồi chung với mấy đứa trẻ này thêm một giây thôi là lão có chết nghẹn rồi. Một ông cụ mặc bộ đồ của quản gia gọn gàng và đẹp đẽ, nhanh nhẹn đưa chúng rời khỏi tòa tháp cao. Lúc đi ngang qua những ô cửa sổ, bọn chúng dễ dàng nhìn thấy vô số bụi gai bao vây lấy tòa tháp. Dưới ánh trăng lạnh lẽo, những bụi gai ấy chẳng khác nào những con quỷ đang xòe móng vuốt. Tòa tháp này mang phong cách kiến trúc đặc trưng của thế kỷ Mười Bốn, và nói toẹt ra thì là cái ổ của ma cà rồng. Vào ngày đầu tiên đặt chân tới nước Anh, vị phù thủy Hắc ám vĩ đại của nước Đức đã cướp đoạt địa bàn của một ma cà rồng quý tộc. Ông cụ quản gia đáng thương đang ngủ ngon trong quan tài thì bị ném văng ra ngoài.
Và đây là chuyện duy nhất bốn đứa nghe ngóng được từ vị quản gia lịch thiệp, khôn khéo – và cũng là người duy nhất chúng có thể thám thính được chút tin tức. Gellert Grindelwald bỗng dưng đi tới nước Anh là chuyện nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người. Nhưng dựa theo mối quan hệ cá nhân của người kia với vị hiệu trưởng cũ – Harry siết chặt Khóa Cảng – Cậu tin chắc rằng dù ở đời nào thì cụ Dumbledore vẫn sẽ nỗ lực hết mình giúp đỡ cậu dọn sẵn con đường tương lai.
_ Đúng thật là tác phong của anh nha Albus.
Ở trong tòa tháp cao, lão già bật cười giễu cợt. Bàn tay lão hãy còn nắm chặt một tấm giấy da dê cũ kỹ. Từng chữ từng chữ được viết trên đó, lão có chết cũng không nhận lầm
Xin hãy tha thứ cho việc làm tồi tệ cuối cùng của tôi, Gellert. Tôi khẩn cầu sự trợ giúp của cậu. Đây là yêu cầu cuối cùng của tôi.
Truyện khác cùng thể loại
43 chương
30 chương
138 chương
63 chương
78 chương
7 chương