Bố Y Quan Đạo
Chương 1299
Thủ đô mưa thu, những hạt mưa rơi xuống, cảm giác mát mẻ, trai gái đều mặc áo dày hơn một chút.
Một buổi sớm ở nhà Trương Thanh Vân, ở nhà ăn Triệu Giai Ngọc đã chuẩn bị xong bữa sáng. Không biết từ khi nào mà bây giờ nàng đã có thói quen tự chuẩn bị bữa sáng, ít đi hương vị hầu hạ, hương vị gia đình nồng đậm.
- Ăn thêm một miếng nữa.
Triệu Giai Ngọc gắp thêm cho Trương Thanh Vân một món, nàng dừng lại rồi nói:
- Mạn Mạn đến nước Anh du học, đây là lựa chọn của nó, anh không thể cố chấp ở phương diện này. Con gái có cách nghĩ của riêng mình là tốt, chúng ta không nên quá o ép.
Trương Thanh Vân khẽ thở dài một hơi, hắn nói:
- Người ta nói con gái lớn không nghe lời mẹ, anh thấy nhà mình phải là con gái lớn không nghe lời cha. Tương lai chúng ta còn một đứa nữa, cũng là phiền toái lớn.
Triệu Giai Ngọc cười cười không nói, trên mặt tràn đầy hạnh phúc.
Triệu Giai Ngọc là mẹ của hai người con, bây giờ con gái lớn đã học đại học, nàng vẫn có phong tư tuyệt vời như xưa, thậm chí ngay cả hai khóe mắt cũng không có nếp nhăn, giống như nàng không thể già đi.
- Đại ca về thủ đô, tối nay sẽ cùng anh qua dùng cơm, trước tiên em phải đi giúp chị dâu.
Triệu Giai Ngọc thản nhiên nói.
Trương Thanh Vân gật đầu cười, hắn nói:
- Được, được, anh thấy em bây giờ càng giống như một bà già, suốt ngày lải nhải.
Triệu Giai Ngọc có chút sững sốt, nàng cũng không tức giận, trên mặt vẫn là nụ cười. Nhưng ngay sau đó Trương Thanh Vân đã đứng lên kháng nghị:
- Đã hơn hai mươi năm rồi, bây giờ em còn dùng chiêu này sao? Em...Ôi...
Trương Thanh Vân vuốt chân của mình, tên mặt lộ ra nụ cười bất đắc dĩ. Đường đường là bí thư thị ủy thủ đô, là một nhân vật chạm tay có thể bỏng nhưng về nhà bị vợ giẫm chân, thật sự làm người ta mở rộng tầm mắt.
Trương Thanh Vân cười ha hả, trong lòng cảm thấy rất thích ý, đây là cuộc sống, không giống như cuộc sống của người bình thường, lại giống như cuộc sống của người thường, chân lý bên trong khó thể miêu tả bằng lời.
Sau khi ăn xong bữa sáng thì xe đã chờ sẵn bên ngoài, Trương Thanh Vân đi ra khỏi cửa, cửa xe mở sẵn, hắn ngồi vào, vươn tay lấy báo.
Vài năm nói ra cũng chẳng dài nhưng cũng chẳng ngắn, Trương Thanh Vân làm bí thư thủ đô từng ấy năm, nếu đánh giá cục diện trước mắt thì cực kỳ tích cực.Ít nhất thì cục diện cải cách ở thủ đô cũng cực kỳ hiệu quả, diện mạo chính trị ở thủ đô có biến đổi lớn, đảng ủy, chính quyền, đại biểu quốc hội, hiệp thương chính trị đều được cải biến quyết sách và quá trình thi hành biện pháp chính trị.
Nhân dân thủ đô cũng cảm nhận được sự thay đổi này.
Những quan viên chính quyền trước kia cao cao tại thượng đã không còn thần bí, tất cả vấn đề về thu chi, nhân sự của các ban ngành chính quyền, của tất cả đơn vị đều được trở nên minh bạch, chính quyền đề cao hiệu suất để tiện cho dân, trước kia thủ đô có hành chính khó khăn, bây giờ đã cực kỳ dễ dàng.
Ngoài vấn đề cải cách thì một việc làm có ý nghĩa nhất của Trương Thanh Vân chính là chải chuốt lại các phe phái ở thủ đô, giảm bớt mâu thuẫn giữa phái Kinh Tân, Hải phái và những thế lực khác. Trương Thanh Vân thuận lợi khống chế lực lượng phái Kinh Tân, đồng thời hắn lại để cho phái này dần có thêm tính bao dung. Bây giờ trong ban ngành thủ đô có tất cả thành viên các hệ phái, nhưng những người này đều coi Trương Thanh Vân là hạch tâm, ai cũng đoàn kết một lòng, cố gắng phấn đấu.
Trương Thanh Vân có thể làm được điều này thì cho rằng có thể đáng kiêu ngạo, hắn căn bản làm tốt nhiệm vụ mà tổ chức giao phó. Lúc đó trung ương điều hắn về thủ đô đảm nhiệm chức vụ bí thư thị ủy, mục đích chính là muốn hắn cải cách chính trị, ổn định cục diện và thay đổi diện mạo thủ đô.
Bây giờ trải qua cố gắng thì diên mạo thủ đô đã biến đổi, từ thị ủy đến quận huyện, đến phường thị trấn, diện mạo dần bừng sáng.
Lúc này cơ chế khảo hạch quan viên rõ ràng tốt đẹp và chặt chẽ hơn trước kia rất nhiều, có nhiều cán bộ trẻ vĩ đại và tài hoa được đưa vào hàng ngũ nhân viên nhà nước. Lớp cán bộ trẻ sẽ được bồi dưỡng mạnh, có điều kiện bộc lộ năng lực và vượt qua thử thách, se tạo nên lớp kế tục mới."Tân Hoa Nhật Báo", trang đầu đưa tin về vấn đề giải phóng tư tưởng, phát triển ý nghĩ, đẩy mạnh tri thức của các sản nghiệp trong tỉnh Lĩnh Nam.
Trương Thanh Vân đọc nhanh như gió qua bản tin, hắn thầm lắc đầu.
Bây giờ báo chí thật sự "nói phét", thiếu sự cầu thị và thực chất, đua tin luôn có mục đích khác. Thường thì mỗi bản tin hay thông tin nào đó đều có mục đích thổi phồng một đơn vị một tổ chức, làm nổi bật hình tượng anh hùng cá nhân, càng tạo nên tính truyền kỳ. Nếu cứ tiếp tục đưa tin như vậy thì không tránh khỏi làm người ta sinh ghét.
- Lĩnh Nam sao?
Trương Thanh Vân thở dài một hơi, hắn lắc đầu có chút bất đắc dĩ. Đã gần đến hội nghị hai mươi của đảng, không biết từ khi nào mà cả nước đều có tin đồn về đại hội lần này, nghe nói nhiệm kỳ năm năm sau thì lãnh đạo nòng cốt trung ương sẽ không đổi.
Nhưng trong danh sách thường ủy bộ chính trị trung ương sẽ có sự đổi mới, quan trọng nhất là chức vụ phó bí thư nước và phó thủ tướng thường vụ.
Chiêm Giang Huy giữ chức phó chủ tịch nước, năm nay lão sẽ về hưu, sẽ phải có người tiếp nhận vị trí này. Vì vậy bây giờ tuy cách đại hội hai mươi một năm nhưng nhiều thế lực đã chú ý cao độ.
Ban ngành thay đổi, đặc biệt là ban ngành trung ương có độ nặng như nguyên thủ quốc gia, mức độ chú ý sẽ cực cao.
Cũng vì như vậy mà trong nước bắt đầu có một quá trình liệt kê các nhân vật có thể được đề bạt, hầu như chắc chắn một trăm phần trăm các chức vụ trung ương sẽ không thoát khỏi tay những người này.
Trong nhóm nhân vật này tất nhiên sẽ có Trương Thanh Vân, ngoài Trương Thanh Vân còn có ủy viên bộ chính trị trung ương, trưởng phòng cục tổ chức trung ương La Thanh Viễn, có ủy viên bộ chính trị trung ương, bí thư ban bí thư trung ương Lâm Trí Huy, có ủy viên bộ chính trị trung ương, bí thư thị ủy Hoàng Hải Diệp Minh, có ủy viên bộ chính trị trung ương kiêm bí thư tỉnh ủy Lĩnh Nam Cung Chi Sách, bí thư tỉnh ủy Tây Nam Túc Nhất Tiêu, bí thư tỉnh ủy Giang Bắc Trần Kiệt...
Phần danh sách này cực kỳ xa hoa, bên trong có ủy viên bộ chính trị trung ương, có lãnh đạo quốc gia, cũng có những lãnh đạo đầu sỏ như Trương Thanh Vân và Túc Nhất Tiêu, hơn nữa còn có những lãnh đạo có thành tích lớn.
Trong danh sách như vậy, muốn tìm một người thích hợp tiến vào bộ chính trị, có thể đảm nhiệm chứ vụ phó bí thư nước và trở thành lãnh đạo hạch tâm trung ương, đây là khó khăn rất lớn.
Nhưng vì có nhiều vấn đề khó thấy rõ mà giống như gia tăng thêm cảm giác nghị luận của mọi người, tất cả lực lượng và thế lực đều cho rằng những gì mình nói là phải, có thể nói là lén phân tranh cao thấp trên phương diện mồm mép.
Tất nhiên quá trình phân tranh cao thấp này phải có hành động thực tế, liên quan đến vấn đề thay đổi nhân sự lãnh đạo cao cấp, ai dám đưa ra hành động thiếu suy nghĩ? Nếu không làm tốt thì biến hay thành dở, đã ngã xuống thì đầu rơi máu chảy, chôn vùi tương lai chính trị của nhiều người.
Hơn nữa những lời nghị luận thế này chỉ lén diễn ra trong bóng tối, không thể công khai. Vì vấn đề thay đổi lãnh đạo trung ương liên quan đến chính sách và cục điện chính trị toàn quốc, nếu tùy ý nghị luận và làm cho cục diện rung chuyển, ai cũng không thể gánh trách nhiệm.
Nhưng dù bí mật thế nào cũng để lại dấu vết, ví dụ như bản tin nói về tỉnh Lĩnh Nam, đưa tin hiệu quả phát triển kinh tế tỉnh Lĩnh Nam, nhưng có hơn một phần nội dung đnag trắng trợn nói rõ những chinh sách anh minh của bí thư tỉnh ủy Cung Chi Sách. Một bản tin như vậy vào đúng thời điểm này, không có vấn đề sao?
Trương Thanh Vân khẽ thở dài một hơi, trong lòng hắn biết rõ, bản tin như vậy được đưa lên vài người trong cuộc là bí thư Cung sẽ không biết, nếu biết thì sẽ chẳng dám làm.
Nhưng dù thế nào cũng một câu nói, người trong giang hồ thân bất do kỷ, trên chính đàn, khi lên đến độ cao tương đối thì có rất nhiều chuyện khó thể tự mình quyết định.
Trương Thanh Vân bây giờ có cảm giác như vậy, từ sâu trong lòng hắn cảm thấy mình làm bí thư thị ủy thủ đô có chút thành tích, đồng thời cũng có chút cảm tình.
Bây giờ mỗi ngày đi làm vào lúc chín giờ sáng, tối về nhà cùng vợ con. Tuy công tác ban ngày bận rộn nhưng cũng có chút phong phú, cũng không quá mệt mỏi, cuộc sống có công tác có gia đình, công tác có thành tích thì cuộc sống có thêm chút vui thú. Nếu cứ tiếp tục như vậy, sau vài chục năm, có gì là không thể.
Nhưng Trương Thanh Vân hiểu, một cuộc sống như vậy chú định không thuộc về mình, dù hắn có tình nguyện hay không thì trước mắt đã là như vậy, hắn không tranh cũng phải tranh.
Dù Trương Thanh Vân có thể chịu được áp lực của người sau lưng, cũng khó thể chống được áp lực tổ chức.
Đảng nuôi dưỡng hắn cả đời, hắn đến vị trí này, hắn có rất ít thứ thuộc về mình, lúc này là thời điểm hắn bộc phát lực để kính dâng.
Bây giờ vị trí Trương Thanh Vân lên cao, hắn đã công tác cho đảng và nhân dân vài chục năm, đây là kết quả mà Trương Thanh Vân không thể không tiếp nhận.
Trước kia Trương Thanh Vân sẽ không bao giờ nghĩ rằng mình có thể đi đến ngày hôm nay, mặt khác hắn cũng có dục vọng trèo cao, liên tục tiến lên, giống như muốn phá mây tiến lên.
Nhưng khoảnh khắc này Trương Thanh Vân vẫn cực kỳ bình tĩnh, trước kia hắn ảo tưởng về uy phong và tự hào khi là lãnh đạo quốc gia, bây giờ hắn sợ rằng sẽ sắp gánh chịu trách nhiệm.
Truyện khác cùng thể loại
239 chương
17 chương
50 chương
10 chương
10 chương
11 chương