Bố Y Quan Đạo

Chương 1290

Hội ý chủ tịch khối chính quyền thủ đô, điều phối gồm một chủ tịch và tám phó chủ tịch. Chủ tịch là Chu Bang Minh, tám phó chủ tịch khác đều có phân công, hơn nữa cũng không giống như địa phương, có thể đảm nhiệm chức vị quan lớn phó bộ ở thủ đô đều có các quan hệ riêng, đều có bối cảnh. Chu Bang Minh là chủ tịch khối chính quyền thủ đô lâu năm, trước nay cũng không thể nắm chắc cục diện chỉnh thể ở khối chính quyền, bầu không khí dân chủ trong ban ngành khối chính quyền rất nồng, đặc biệt là hội ý chủ tịch, bình thường tất cả đều rất lắm lời, ai cũng phát biểu ý kiến của mình, bầu không khí nhiệt liệt. Phó chủ tịch thường vụ Trần Hy Vinh có vóc dáng không cao nhưng trình độ rất cao, hắn chịu trách nhiệm về vấn đề xây dựng và quy hoạch thủ đô, vì vậy có uy vọng rất cao trong chính đàn và dân gian, hội nghị hôm nay do hắn chủ trì. Ngay từ đầu hội nghị Trần Hy Vinh là người đầu tiên đề xuất, hắn nói bây giờ áp lực lớn, đặc biệt là từ khi cải cách đến nay thì áp lực của khối chính quyền là quá lớn, tất cả mọi người đều không thích ứng được biến đổi này. Lời đề nghị của Trần Hy Vinh chính là liên hệ chặt chẽ với người thuộc khối đảng ủy về vài phương diện chính sách quan trọng, mọi người bảo trì một bước đi tương đối. Mặc khác, nếu tiếp tục như vậy thì trong nội bộ khối chính quyền sẽ phát sinh vàn biến đổi để nghênh đón cục diện trước mắt. Trần Hy Vinh vừa nói xong thì cả phòng họp bắt đầu thảo luận dữ dội, không thể nghi ngờ gần đây mọi người phải chịu áp lực rất lớn, bây giờ thủ đô cải cách lớn, khối chính quyền xông lên phía trước, công tác của khối chính quyền cũng được mọi người chú ý cao độ. Có thể nói tất cả ban ngành khối chính quyền, tất cả đơn vị công tác đều bị ảnh hưởng lớn, đám người này sớm có thói quen cao cao tại thượng, là đám quan viên thích nói bóng gió yêu cầu hiểu ngầm. Bây giờ tất cả phải đối mặt với công chúng, công tác trong suốt minh bạch, những chuyển biến như vậy làm người ta cảm thấy khủng hoảng, cảm thấy rất áp lực. Phía dưới thảo luận dữ dội, Chu Bang Minh ngồi ở ghế đầu không nói lời nào, lão tinh tế nhấp một ngụm trà, tâm tư đang cân nhắc người và sự việc. Người đầu tiên Chu Bang Minh cần phải xem xét chính là Trần Hy Vinh, chỉ cần nhìn vào những lời nói của đối phương ngày hôm nay, lão cũng không nghe ra bao nhiêu tâm tình. Hai lời đề nghị, một lời đề nghị đẩy mạnh truyền thông, một đề nghị khác chính là tăng cường đẩy mạnh cải cách khối chính quyền. Hai đề nghị này ổn thỏa có thể thực hiện được, đều coi như tỉnh táo làm ra suy tính. Nếu Trần Hy Vinh có thể tỉnh táo như vậy, hắn sao có thể vượt mặt Chu Bang Minh để trực tiếp báo cáo về vấn đề áp lực quá nặng của khối chính quyền với Trương Thanh Vân? Trần Hy Vinh rốt cuộc là phàn nàn với bí thư Trương, hay đang hiến kế cho bí thư Trương? Trong đầu Chu Bang Minh lập tức có một ý nghĩ, bây giờ khối chính quyền gặp phải áp lực quá lớn, Chu Bang Minh làm chủ tịch mà có thái độ tiêu cực, không tích cực giải quyết khó khăn cho các đồng chí, vì vậy mà Trần Hy Vinh cảm thấy cục diện đáng lo lắng, hắn phải chủ động gánh vác trách nhiệm và trực tiếp báo cáo hiến kế với bí thư Trương, là như vậy sao? Chu Bang Minh liên tục cười lạnh, trong lòng càng cảm thấy khả năng này là rất lớn, vì vậy mà tâm tình chợt không xong. - Phó chủ tịch Uông, anh thấy vấn đề này thế nào? Chu Bang Minh đột nhiên mở miệng, trực tiếp ném vấn đề cho phó chủ tịch Uông Minh Hoa. Tuy Uông Minh Hoa không tiến vào ban ngành thị ủy nhưng trong các phó chủ tịch thành phố thì hắn xếp vị trí khá cao, đồng thời cũng là người rất sinh động. Làm quan viên phái con nhà quan, Uông Minh Hoa liên tục căm rể ở thủ đô không phát triển, không có tiếng tăm gì, cũng coi như mệt nhọc. Tuy lúc đầu Uông Minh Hoa không có thành tích rõ ràng, nhưng từ sau khi tiến vào ban ngành chính quyền thủ đô thì địa vị của hắn ở trong Uông phái mơ hồ phóng đại, mơ hồ ép vào vị quan tai to mặt lớn của Uông phái là Uông Tất Thu. Uông Minh Hoa có khác biệt với những quan viên con nhà quan khác, tính tình của hắn không đường hoàng như đám người kia nhưng tâm cơ là cực sâu, thường mỗi chuyện nhỏ nhặt đều được làm rất chuyên chú, điều này ai ở thủ đô cũng biết rất rõ. Uông Minh Hoa bị Chu Bang Minh điểm danh, hắn ho khan nói: - Tôi thấy vấn đề là thế này, chúng ta cần phải phản ánh với tu, cải cách là chuyện tốt, chúng ta đưa hai tay giúp đỡ xu thế cải cách, đây cũng là giác ngộ. - Nhưng không quan tâm thế nào thì việc này có lớn có nhỏ, bây giờ có những đồng chí bước chân quá lớn, chúng ta là một đội ngũ lớn, bọn họ không thể lo cho chính mình, bọn họ không làm tốt, chúng ta sao có thể làm tốt? - Vì vậy vấn đề này chúng ta phải cực kỳ xem trọng, nhất định phải cố gắng chuyên chú giải quyết cho tốt, nếu không cứ tiếp tục thì khối chính quyền chúng ta sẽ cực kỳ lộn xộn. Nếu đã lộn xộn thì chúng ta làm gì có thành tích? Dù có thành tích thì cũng bị hủy hoại trong chốc lát. Uông Minh Hoa chậm rãi nói, đạo lý rất rõ ràng, nếu là trước đây Chu Bang Minh nghe nói như vậy thì trong lòng sẽ không thỏa mãn, nhưng bây giờ trong lòng lão có bóng đen, cái nhìn đã hoàn toàn khác. Uông Minh Hoa nói ra những lời vừa rồi có vẻ là càu nhàu, nhưng thực tế lại cường điệu xu thế tiên quyết cải cách, điều này là khó ngăn cản. Uông Minh Hoa vì sao luôn nhấn mạnh điều kiện tiên quyết này? Uông Minh Hoa cường điệu điều kiện tiên quyết này, thực tế khẳng định phương hướng cải cách trước mắt ở thủ đô, phương hướng tốt nhưng phương pháp sai, vậy chính quyền phải làm gì? Ngoài tìm người giải quyết vấn đề thì còn phải tạo ra chút thay đổi chứ? Chu Bang Minh thầm thở dài một hơi, ánh mắt đảo qua nhóm người chủ yếu của ban ngành khối chính quyền. Trong lòng lão biết rõ, là một chủ tịch, lão nhất định phải điều chỉnh và cải biến, nếu không thì vị trí này sẽ khó thể ngồi lâu. Bí thư tư pháp kiêm cục trưởng cục công an thủ đô bị điều chỉnh, điều này không những tạo nên chân động không nhỏ ở thủ đô, thậm chí còn là cả nước. Nguyên bí thư tư pháp kiêm cục trưởng cục công an thủ đô Liêu Vĩnh Hằng bị miễn chức, vị trí bí thư tư pháp do nguyên phó bí thư tư pháp Lưu Thuần đảm nhiệm, cục trưởng cục công an thì do phó cục trưởng thường vụ Miêu Lộ đảm nhiệm. Lần này nhân sự thủ đô thay đổi, đây được cho là điểm mấu chốt ủng hộ cải cách của Trương Thanh Vân, đây là động tác quyết đoán. Trước đó khối chính quyền có nhiều người rục rịch, nhưng vì đợt thay đổi nhân sự lần này mà tất cả chợt trở nên an tĩnh. Cuộc chiến giữa Liêu Vĩnh Hằng và Mã Hóa Long trước nay luôn được người ta chú ý, cuối cùng vì Liêu Vĩnh Hằng bị điều chỉnh và hoàn toàn thất bại mà chấm dứt. Đến bây giờ người ta mới hiểu, Mã Hóa Long trước đó sinh động vì có tư chất, Trương Thanh Vân cho phép đối phương làm như vậy, đây là vương bài của Mã Hóa Long. Khi thủ đô đang biến động lớn thì khối chính quyền bắt đầu tổ chức hội nghị toàn thể các cán bộ ngoài phó ban. Hội nghị do Chu Bang Minh chủ trì, trên hội nghị, lão đư ra một lời phát biểu quan trọng. Chủ tịch Chu phát biểu với trọng tâm đặt cải cách vào địa vị quan trọng, lão nhấn mạnh xu thế đại cải cách ở thủ đô, đó là xu thế khó thể xoay chuyển. Trước mắt cải cách gặp phải một ít khó khăn, gặp phải chút lực cản, có rất nhiều đồng chí còn ôm lòng băn khoăn lo lắng, có tâm tình mâu thuẫn, thậm chí còn có đồng chí đưa ra hành vi kích thích, đây đều là những thứ cần phải tránh. Trong khối chính quyền thì yêu cầu từng bước tích cực, chủ động phổ biến cải cách, để khối chính quyền có hiệu suất công tác cao, để khối chính quyền ngày càng liêm khiết, để quyết sách của khối chính quyền ngày càng khoa học hợp lý, đây cũng là mục đích cuối cùng của cải cách. Hội nghị toàn thể của khối chính quyền lần này có ảnh hưởng rất lớn, đài truyền hình thủ đô truyền hình trực tiếp hội nghị, thậm chí đài truyền hình trung ương cũng tiếp âm hội nghị hơn năm phút để đưa tin về những biến hóa cải cách ở thủ đô, trợ uy cho cải cách. Khối chính quyền tỏ ra thái độ tích cực, Trương Thanh Vân cũng mở hội nghị thường ủy thị ủy, hắn tuyên bố thành lập tổ công tác cải cách, chính hắn làm tổ trưởng, Chu Bang Minh làm phó tổ trưởng. Tổ cải cách thiết lập văn phòng, thư ký trưởng thị ủy Bạch Tiên Cương kiêm nhiệm chức vụ chủ nhiệm văn phòng. Đến lúc này coi như bốn bộ ban ngành gồm thị ủy, chính quyền, đại biểu quốc hội, hội nghị hiệp thương chính trị và nhiều tổ chức cơ cấu khác đã bắt đầu thống nhất bước đi trong phương diện cải cách, thời đại mới của thủ đô đã đến. Trung Nam Hải, ngoài khoảng sân nhỏ của tổng bí thư Lương, giàn nho vẫn xanh tốt, hôm nay nắng tươi, thời tiết cực kỳ tốt. Gần giữa trưa tổng bí thư Lương thường ra ngoài đi dạo thông khí, hôm nay ngoài giàn nho không những chỉ có một mình lão, còn có thủ tướng Lăng Tổ Hồng, phó chủ tịch nước Chiêm Giang Huy, ba người cười nói, bầu không khí cực kỳ hòa hợp. - Tương lai tôi sau khi rút chân cũng sẽ mỹ mãn khi có một vườn hoa cỏ như thế này, sáng sớm đi dạo, cho cá ăn, trồng chút cây ăn quả, có chỗ để đi dạo tản bộ, chỗ đọc sách lộ thiên, như vậy mới coi như có chút vui thú tuổi già. Lăng Tổ Hồng dùng ánh mắt hâm mộ nhìn hoàn cảnh chung quanh rồi nói. Chiêm Giang Huy cười nói: - Yêu cầu này rất thấp, những cán bộ cao cấp của chúng ta nếu đều có yêu cầu như thủ tướng, như thế yêu cầu tài chính của chúng ta cũng giảm xuống rất nhiều. Tổng bí thư Lương nói: - Tôi cũng chỉ có yêu cầu này, nhưng sau này về hưu sẽ không ở Trung Nam Hải. Dù là ở nơi nào thì tôi cũng không nỡ bỏ qua giàn nho này, mùa này nếu đi ra ngồi hóng mát, đặc biệt là đọc sách, đây là một loại hưởng thụ. Ba người đồng thanh cười, tiếng cười vang vọng trong tiểu viện, những nhân viên công tác đứng ở phía xa cũng bị ảnh hưởng, tâm tình ai cũng tươi sáng hơn. - Anh Chiêm, gần đây tôi nghe nói thủ đô có nhiều động tĩnh, Trương Thanh Vân ra tay không nhỏ. Tổng bí thư Lương di chuyển chủ đề. Chiêm Giang Huy cười cười nói: - Không phải không nhỏ, phải nói là động tĩnh rất lớn, bây giờ người nào ở thủ đô cũng bàn về vấn đề cải cách, người người quan tâm cải cách, truyền thông và dân chúng cùng xoay quanh vấn đề này. Lương Viễn Đạt trầm ngâm không nói, Lăng Tổ Hồng ở bên cạnh nói: - Trương Thanh Vân là một cán bộ năng lực mạnh, ra tay nghiêm túc, bốn bộ ban ngành ở thủ đô đã được cậu ta liên kết thành một khối, có thể nói là rất giỏi. - Ha ha! Lương Viễn Đạt khẽ cười một tiếng, lão nói: - Thủ tướng dùng từ rất chính xác, Trương Thanh Vân thật sự rất có năng lực, lực lượng rất mạnh. Thần hộ mệnh thủ đô là Liêu Vĩnh Hằng bị đưa đi, thủ đô qua nhiều đời bí thư, Trương Thanh Vân cũng coi như là độc nhất vô nhị. Tổng bí thư Lương nói đến đây thì dừng lại, giọng điệu lại trở nên có chút nghiêm túc: - Việc đã đến nước này thì chúng ta cần phải ra sức giúp đỡ, Trương Thanh Vân đã đùa giỡn nhiều, như vậy cứ để cậu ta ca hát đùa giỡn cho xong, để xem hát ra bộ dạng gì, nói không chừng sẽ tạo nên niềm vui ngoài ý muốn