Bố Y Quan Đạo
Chương 1224
Đại hội hai của đảng được chú ý cao độ, mỗi lần như vậy truyền thông và nhân dân đều rất quan tâm đến nội dung đại hội, đồng thời còn chú ý đến các nhân vật, những đợt va chạm.
Lần này Lăng Tổ Hồng đại biểu cho khối chính quyền làm công tác báo cáo đầu năm, thủ tướng Lăng đã đưa ra chỉ tiêu trên phương diện kinh tế, số liệu cụ thể là tăng trưởng phải ở mức tám phần trăm.
Ngoài con số này thì tình huống lao động, vấn đề thất nghiệp, chi phí tiêu dùng, tình huống thu chi quốc gia...
Chính phủ cũng đưa ra con số và mục tiêu cụ thể.
Sau khi định ra mục tiêu kinh tế thì thủ tướng Lăng bắt đầu tiến hành giải thích kỹ càng vấn đề, trong nà có sự dung hợp tương quan giữa điện tín, vô tuyến và , đưa ra cơ cấu quy hoạch mạng trong nước, những vấn đề về nông dân nông tư, vấn đề cải cách vệ sinh y tế...
Báo cáo của chính phủ cũng được đưa ra trong cuộc họp báo cùng ngày, khi Lăng Tổ Hồng trả lời vấn đề của phóng viên thì còn nói đến cải cách chính trị. Lão nói vấn đề cải cách chính trị là cần thiết phải làm, trung ương đang tích cực chuẩn bị những phương diện tương quan...
Đồng thời Lăng Tổ Hồng cũng nhấn mạnh sự phức tạp, đất đai rộng lớn, sự khác biệt về kinh tế văn hóa, phát triển không công bằng giữa các khu và các vùng trong nước. Dưới điều kiện khách quan này thì chính trị không thể làm qua loa, cần phải chuẩn bị chiến đấu kéo dài, chỉ có thể chậm rãi cải cách, thong thả đẩy mạnh đường phát triển.
Chín giờ tối khách sạn Giang Nam đèn đuốc sáng trưng, những đại biểu đoàn Giang Nam tập hợp lại, Trương Thanh Vân chủ trì hội nghị phân tổ thảo luận, trọng điểm là báo cáo công tác của chính phủ.
Hôm nay tham gia phân tổ thảo luận với đoàn đại biểu Giang Nam chính là lãnh đạo trung ương, đồng chí thường ủy bộ chính trị, phó thủ tướng chính phủ Hùng Tiên Vân. Ngay từ đầu thảo luận đã rất sôi nổi, chủ yếu nhằm vào các tình huống cụ thể ở Giang Nam để giải mã công tác của khối chính phủ. Trong sự kiện này không thiếu những lời đề nghị và ý kiến, hơn nữa còn liên quan đến nhiều vấn đề hạch tâm của Giang Nam. Vì vậy mà hội nghị rất chân thật và chuyên chú, việc chính là khẳng định, chủ yếu là kết hợp tình huống thực tế ở Giang Nam với quy hoạch, cần phải cụ thể.
Trong tất cả phân tổ thảo luận thì Giang Nam có vai trò thấp nhất, nếu không phải có Hùng Tiên Vân tham dự thì sợ rằng sẽ càng thêm an phận. Vì trước hội nghị thì Trương Thanh Vân đã cố gắng thống nhất tư tưởng, hắn tập trung tất cả mọi người ở hạch tâm phục hưng Giang Nam.
Vì vậy ở hội nghị lần này đại biểu Giang Nam phải cực kỳ ẩn nhẫn, phải cụ thể, đồng thời phải bắt đúng nhịp. Trương Thanh Vân đã nhấn mạnh trong đoàn đại biểu, tất cả sắp xếp về cuộc sống sinh hoạt của đại biểu không được phép náo động, không vi phạm nguyên tắc, tất cả đều xoay quanh hai chữ đoàn kết, chuyên chú khắc sâu tinh thần đại hội, đồng thời phải chú ý đến hạch tâm của Giang Nam.
Cuối cùng chính là tư tưởng, cần phải mang theo niềm tin về Giang Nam, phải nhen nhóm niềm tin của các giới xã hội Giang Nam, làm Giang Nam chính thức sống lại.
Sau khi kết thúc thảo luận thì đã hơn mười giờ, các đại biểu còn chưa tán đi, Hùng Tiên Vân hào hứng rất cao, vẫn còn trao đổi ý kiến và liên hệ với các đại biểu.
Vì vậy sau khi hội nghị tan họp hơn nửa giờ mà Hùng Tiên Vân vẫn còn ở lại khách sạn chưa bỏ đi, cuối cùng nhân viên công tác cảm thấy bất đắc dĩ, bọn họ đến tìm Trương Thanh Vân, yêu cầu Trương Thanh Vân nghĩ biện pháp.
Hùng Tiên Vân không được thức quá khuya, nhất định phải nghỉ ngơi như bình thường, dù sao chương trình của lãnh đạo cũng rất căng, chỉ cần một ngày nghỉ ngơi không tốt thì sẽ dẫn đến nhiều vấn đề, thậm chí sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khỏe lãnh đạo.
Trương Thanh Vân ra mặt can thiệp, cuối cùng các đại biểu mới tản ra, đều tự mình quay về phòng.
Hùng Tiên Vân và Trương Thanh Vân có nhiều năm quan hệ cấp trên cấp dưới, dù hai bên không thân mật như với Chiêm Giang Huy, nhưng Trương Thanh Vân chỉ cần về thủ đô thì chưa từng thiếu cấp bậc lễ nghĩa với Hùng Tiên Vân.
- Thanh Vân, cậu làm bí thư như vậy à, cậu đuổi người đi, phá hoại bầu không khí hội nghị. Tôi cần phải đến tố cáo cậu với chủ tịch Chiêm, đúng là không được.
Hùng Tiên Vân cười híp mắt nói.
Trương Thanh Vân nói:
- Như vậy cũng không có biện pháp, chú nghỉ ngơi mới là quan trọng, nếu thời gian nghĩ ngơi của chú không nhiều, đừng nói là chủ tịch Chiêm, dù là tổng bí thư Lương cũng không bỏ qua cho cháu.
Hùng Tiên Vân cười ha hả nói:
- Hay cho Thanh Vân, mồm mép ngày càng lợi hại. Nhưng cậu cũng đừng nói như vậy, hội nghị hôm nay rất tốt, không khí rất tốt. Nếu dùng câu nói thông tục thì rõ ràng là rất tinh thần, xem ra câu nói biết sỉ diện và dũng cảm của cậu cũng có đất sống.
- Nội dung thảo luận của hội nghị hôm nay, thực tế là vấn đề của các anh, tôi cũng đã cho người làm ghi chép, nếu có thời cơ thích hợp thì sẽ nói ra ở hội nghị bộ chính trị. Trong đó có một bộ phận tôi có thể giải quyết, tôi sẽ cố gắng giải quyết.
- Cám ơn thủ tướng Hùng, cám ơn.
Trương Thanh Vân nói, lúc này nhân viên công tác đã khoác áo ngoài cho Hùng Tiên Vân. Trương Thanh Vân vươn tay, Hùng Tiên Vân khoát tay nói:
- Vội vã đuổi đi như vậy làm gì? Có phải chê ông lão như tôi quá dai không? Tôi đã nói với cậu rồi, tôi đang nói chuyện chính sự.
Trương Thanh Vân cười ngượng ngùng, hắn nở nụ cười xấu hổ với thư ký của Hùng Tiên Vân. Lúc này thư ký của Hùng Tiên Vân cũng không còn biết nói gì hơn, hăn chậm rãi lui xuống một bên, Tv. d đưa tay nói:
- Chúng ta vừa đi vừa nói, cháu tiễn chú lên xe.
Hai người đi có tùy tùng và cảnh vệ theo sau, Trương Thanh Vân và Hùng Tiên Vân vừa đi vừa trao đổi ý kiến, hai người đi không nhanh, thậm chí chốc chốc Hùng Tiên Vân lại dừng bước.
- Thanh Vân, đại hội lần này trung ương có kỳ vọng rất cao về các anh trong khu Trung Nguyên, cậu xem các tỉnh Trung Nguyên đi, bí thư tỉnh ủy đều là cán bộ trẻ tuổi, dù đảo mắt cả nước thì Trung Nguyên cũng có cảnh tượng nhất.
- Cho đến bây giờ các anh cũng đã biểu hiện thần thông bát tiên quá hải, nhưng có bao nhiêu cụ thể, bao nhiêu điểm sáng thì khó thể biết. Thường thì tạo nên điểm sáng không được lập dị, lại càng không cầu hấp dẫn ánh mắt người khác, cầu hiệu ứng thị giác, phải thật sự có tư tưởng và sách lược cầu phước cho một phương, hoặc phải có ý kiến và đề nghị tốt đẹp.
- Hôm nay tôi rất vui vì hội nghị của các anh mở ra rất cụ thể và chân thật, đoàn đại biểu thường vì lợi ích của Giang Nam, tất cả đều xoay quanh lợi ích này, đây chính là điều tốt nhất.
- Các anh là đại biểu do nhân dân Giang Nam bầu ra, nếu không nói chuyện vì nhân dân Giang Nam thì vì ai? Như vậy mới thật sự chân thật...
Hùng Tiên Vân tìm từ rất trực tiếp, dù không chỉ mặt gọi tên nhưng lập trường biểu hiện rất rõ. Xem ra vài đoàn đại biểu Trung Nguyên về thủ đô cũng không thuận buồm xuôi gió, lời nói của Hùng Tiên Vân cũng làm người ta phát hiện vấn đề.
Tất nhiên Trương Thanh Vân cũng không dám bày tỏ thái độ, không quan tâm Hùng Tiên Vân nói như thế nào, hắn chỉ có thể cười theo, đồng thời cũng cảm thấy may mắn vì mình chuẩn bị đầy đủ.
Hùng Tiên Vân thấy bộ dạng của Trương Thanh Vân thì cười cười, giọng điệu trở nên nghiêm nghị:
- Cậu cũng không nên hả hê, cậu phải rõ ràng một điều, đó chính là Trung Nguyên cùng chung vinh nhục, cùng nhau phát triển. Sáu tỉnh nếu có một tỉnh gặp phải chuyện không may, những tỉnh còn lại sẽ cực kỳ bất lợi.
- Ánh mắt của các anh phải nhìn ra xa một chút, tầm mắt phải thoáng một chút, không cần tranh đấu nội bộ. Vì sao các anh không so với Hoa Nam hay Hoa Đông? Nếu có một ngày có thể cạnh tranh với Lĩnh Nam thì tôi đảm bảo sẽ vui sướng điện thoại chúc mừng.
- Anh nói xem bây giờ Trung Nguyên lưu cho người ta ấn tượng thế nào? Ấn tượng sâu sắc nhất chính là không đoàn kết, các anh cấu véo lẫn nhau...
Trương Thanh Vân nở nụ cười ngượng ngùng:
- Thủ tướng Hùng nói một câu làm bừng tỉnh người trong mộng, chúng tôi cảm thấy rất xấu hổ.
Hùng Tiên Vân khoát tay, hắn nhịn không được phải cười rộ lên nói:
- Anh tạm thời đừng giả vờ ngớ ngẩn để lừa đảo, tâm tư của anh tôi không biết sao? Khó thể làm anh ẩn nhẫn như những ngày qua, trong lòng chắc chắn sẽ rất chèn ép có phải không? Đàn ông tức giận nén trong lòng là tốt nhưng nhất định phải giải tỏa đúng chỗ, không thể làm cho có hại, cuối cùng ảnh hưởng đến bản thân mình và ích lợi của nhân dân.
Lúc này xe của Hùng Tiên Vân chạy đến, lão chủ động vươn tay, Trương Thanh Vân bắt tay thật chặt với lão rồi nói- Làm chậm trễ thời gian của thủ tướng, đoàn đại biểu Giang Nam chúng tôi cảm thấy rất vinh hạnh, cháu đại biểu cho mọi người cảm ơn chú.
Hùng Tiên Vân chợt sững sốt, sau đó lão cười rộ lên. Lúc này cửa xe mở ra, Hùng Tiên Vân buông tay lên xe, cuối cùng lão phất tay chào hỏi, cửa đóng, xe chạy đi, nhanh chóng biến mất trong tầm mắt.
Trương Thanh Vân quay trở lại, từ xa hắn đã thấy Viên Thánh Sở đang đứng phía trước, vì vậy hắn bước nhanh hơn và nói:
- Anh Viên, sao còn chưa nghỉ ngơi, mai còn tiếp tục họp, không nghỉ ngơi thì sao có thể công tác?
Viên Thánh Sở nói:
- Có một vấn đề cần báo cáo với anh, vừa nhận được tin...
Viên Thánh Sở đột nhiên hạ giọng, hắn nhìn chung quanh một chút, sau đó ra vẻ rất cảnh giác. Trương Thanh Vân cười cười, hắn vươn tay mời rồi nói:
- Vào nhà rồi nói, anh không nói thì tôi cũng có thể làm Gia Cát Lượng, có phải tin tức về Trung Nguyên hay không?
- Bí thư cũng coi như là người có tâm, cũng hiểu rõ vấn đề, tin tức này không nhỏ, là do các đồng chí lão thành làm ra. Bí thư Hoa Đông năm xưa là Ngô Ngôn Pháp có vẻ rất nhanh mồm nhanh miệng, nghe nói khi phân tổ thảo luận thì anh ấy dùng danh nghĩa cán bộ lão thành để nhắc đến Trung Nguyên, nói rằng trung ương quá nuông chiều, chướng khí mờ mịt.
- Anh ấy còn chưa dứt lời thì những phân tổ Dự Nam, Giang Bắc, Cán Giang đã có những âm thanh không hài hòa. Phó chủ tịch quốc hội Triệu tham dự tổ thảo luận tỉnh Dự Nam, nghe nói hội nghị mở ra rất xấu hổ, nhanh chóng kết thúc.
Viên Thánh Sở chỉ vào đồng hồ nói:
- Anh xem, bây giờ đã hơn mười giờ, chúng ta công tác nhiều hơn bọn họ cả ba giờ đấy nhé.
Truyện khác cùng thể loại
239 chương
17 chương
50 chương
10 chương
10 chương
11 chương