Bộ Tứ Cặp Đôi Hoàn Hảo
Chương 20 : Nha trang (p4)
CHAP 20: NHA TRANG (P4)
Vì cả bọn mang kính mát và đội nón lưỡi trai nên khu vui chơi ko bị náo loạn. Nó vẫn đang ngơ ngác ko pt nhờ ai thì quay ra nói vs Hắn
- Nè, anh là con trai đi mua vé giùm tui ikkk_ Nó nũng nịu chu mõ lên rất đáng iu làm tim Hắn lỡ mất 1 nhịp Hắn đang rất ngượng nhưng ko thể hiện ra ngoài trên mặt Hắn chỉ có 2 chữ:“Lạnh lùng”, muốn Hắn đi mua vé Hắn nhìn sang nơi bán vé đông chật kín ng chen lấn, muốn Hắn chui vào đó sao? Ra ngoài chắc thành ăn mày quá(t/g: Chứ ko mua anh lấy gì vô?;Hắn: Xời... tưởng gì ta thích thì ta cứ vào ai cấm được;t/g:*nói nhỏ* Uk thích thì vô hồi nữa ra mắt bầm cho xem;Hắn: Mi nói cái gì? Đừng tưởng ta ko nghe*mặt bốc khói*;t/g: Ơ dạ nói là anh đập troai, giàu có nên muốn làm gì chẳng được, hì.. hì;Hắn: tạm tha cho mi;t/g: Tai nghe rõ z ah, ko phải ng;Hắn: Mi nói lại xem*mặt đầy sát khí bẻ tay rắc rắc*t/g:*giơ tay kiểu bộ đội vọt lẹ*)
- Ko_ Hắn chỉ nói lại vỏn vẹn 1 chữ, Nó lại quay sang Jackson lay lay tay anh nói
- Anh ơi, mua vé cho em điiii_ Mặt Nó hết sức dễ thương
- Anh xin lỗi, anh phải mua cho vk iu rồi_ Jackson quá quen vs chiêu làm bộ dễ thương của Nó rồi
- Anh có vk quên em, em sẽ mét ông nội anh sẽ bị “cắt lương” cho xem, ko thì em nói vs ông nhốt anh ở nhà 2 tháng cho anh biết_ Nó hùng hồn tuyên bố
- Ơ... ơ... bảo bối, anh sai rồi mà đừng nói vs ông_ Jackson nghe xong liền đổi ý năn nỉ Nó, Nó nói là làm, mà ông nội lại cưng Nó như báu vật, Nó mà nói vs ông là anh chắc chắn ra đường sống, mà còn bị khóa thẻ nữa, ông của anh là 1 doanh nhân lớn cũng là 1 chủ tịch công ty lớn ở Nhật, vừa là 1 mafia, cứ thế này chắc anh ko sống nổi
- Giờ đã muộn rồi anh ko cần biện minh_ Nó quay mặt wa Hắn tiếp tục phồng má năng nỉ, nịnh nọt:
- Anh Ken đập choai ơi, mua cho Nancy 1 vé đi mà ko lẽ anh nỡ để 1 cô gái chân íu tay mềm như tôi chen vào đó(vâng chị rất íu)_ Hắn nhìn Nó mà muốn bẹo má Nó 1 cái, nhưng tự nhủ là phải kiềm chế
- Ko là ko_ Hắn vẫn lạnh lùng
- Để anh mua cho_ Henry nhân cơ hội nói vs Nó
- Để tôi đi mua_ Hắn ko để Henry đắc ý, thế là 2ng lườm nhau mún cháy áo, sau đó cả 4 đua nhau chui vào chốn đông ng, 3 dấu ? Cứ trong đầu Nó:“Tại sao khi Henry đòi mua thì Ken cũng đòi mua? Khó hiểu, quái lạ”(IQ cao vậy mà chế ko pt gì cả) 10p sau 4ng “mĩ nam” trở lại chỗ tụi nó, tụi nó(trừ Nó đag bấm điện thoại vừa uống nước) đơ 1 lúc rồi quay mặt nhìn nhau và...
- Hahaha_ cả đám ôm bụng cười Nó nhíu mày ko hiểu chuyện gì:“Ko lẽ mấy đứa này lên cơn” Nó nhìn qua bọn hắn, im lặng.... Nó trợn to mắt và rồi
- Phụt..... Ha..Ha..Ha_ Nó đang uống nước và phun thẳng mặt Hắn cười lăn lộn. Bọn hắn trông như mới trốn trại, quần áo xộch xệch, tóc rối như ổ quạ, mắt kính ng thì gãy tròng, ng thì bể mất 1 bên... nhòn tụi nó cười bọn hắn tức tím mặt
- Mắc cười lắm hả, vì ai mà tụi tui như vậy_ Bọn hắn đồng thanh mùi thuốc súng ở đâu đây làm tụi nó im lặng cố gắng nhịn cười đến đỏ mặt, bọn hắn chỉnh sửa lại gọn gàng rồi cùng tụi nó vào trong khu vui chơi. Khu vui chơi rộng thênh thang làm ai bước vào cũng phải mồm chữ O chữ A, còn có công viên nước nữa chứ
- Đến giờ quẩy rồi tụi bây_ Jenny hứng khởi nói vs tụi nó
- Quậy hết mình đê_ Tụi nó đồng thanh
Thế là cả bọn cùng nhau chơi
Nó đang rất phấn khởi vì có rất nhiều trò chơi Nó thích
- Đầu tiên đi cáp treo lên núi ik_ Nó nói
- Ko_ Hắn cải lại ko biết tại sao Hắn lại thích nhìn thấy Nó tức giận và cải nhau vs Hắn
- Cho anh nói lại_ Nó vừa nói tay bẻ tay rắc rắc thấy vậy Jessica can lại
- Tỷ ơi, tỷ đừng giận đi cáp treo thôi
Thế là cả bọn kéo nhau đi lên cáp treo(cáp treo ở đây có thể chở 8ng nha) từ trên cáp treo nhìn xuống quả thật là 1 bức tranh phong cảnh tuyệt đẹp mà cảnh như thế này thì phải.... tự sướng, ko hẹn mà 4 nàng cùng nhau lấy điện thoại ra chụp hình vui vẻ 4 chàng cũng tham gia chụp chung
- Lát nữa thử trò Alpine Coaster nha nghe đâu chơi vui lắm ( đúng là rất vui chap sau sẽ pt vui thế nào*cười nừa miệng)
CMT LÀ ĐỘNG LỰC ĐỂ TG VIẾT TÍP C. ƠN M.NG NHÌU TG SẼ SẮP XẾP THỜI GIAN ĐỂ VIẾT TRUYỆN
Truyện khác cùng thể loại
29 chương
18 chương
23 chương
8 chương
133 chương
23 chương
51 chương
30 chương