Bò lên yêu nghiệt điện hạ
Chương 58 : Ánh mắt
“Mệt chết đi thôi, chịu đựng nhiều ánh mắt như vậy ta đã quá quen rồi .” Hắn cầm chuỗi mứt quả trong tay ta thanh nhã mà cắn một viên. Người đẹp, ăn cái gì cũng thấy đẹp.
“Đúng là mệt chết đi.” Nhan gay vô luận đi đâu, làm gì cũng đều trở thành tiêu điểm của mọi người, mà ta dù ở hiện đại cho tới bây giờ cũng chưa bao giờ được làm tiêu điểm, diện mạo bình thường, tính cách bình thường, học tập thành tích bình thường, liều mạng học hành, cố gắng tiến bộ, đáng tiếc, không có cách nào khác phát huy, để cho người khác dồn ánh mắt vào ta.
Nghĩ vậy lại không đành lòng mà than thở, xú Bạch Mi, ngươi đem ta tới nơi này làm gì? Vốn không phải chuyện ta có thể khống chế được, như lời ngươi nói trước đây, cái gì mà vận mệnh chúng ta cuối cùng chỉ là một quân cờ, cái gì mà nhiệm vụ, cái gì mà quyền quyết định đế vương Mục quốc ở trong tay ta. . . . . .
Đế vương? Đột nhiên nhớ tới nhan gay là đương kim điện hạ thứ tư, nếu không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, về sau hắn sẽ đăng cơ hoàng đế, chẳng lẽ trợ giúp nhan gay thuận lợi lên làm hoàng đế chính là nhiệm vụ của ta? Nếu nhiệm vụ hoàn thành , ta lại không có biện pháp quay trở về nhà,ta cũng không có giá trị tồn tại ở đây , có phải sẽ chết già ở nơi này hay không?
“Đang nghĩ cái gì vậy ?” Nhan gay lên tiếng đánh gãy suy nghĩ của ta.
“Không có gì. Đưa ta đi mua sắm linh tinh được không?” Tới chỗ này lâu như vậy , còn chưa được đi ngao du khắp nơi, cảnh vật gì đặc biết cũng không biết. Nói không chừng ngày nào đó ta có thể trở về, có thể khoe với bọn họ những nơi cảnh đẹp, mà không phải nói mệnh khổ ở trong Vạn Thắng kì xã nhìn mặt người khác mà sống. Nếu có thể trở về, ít nhất cũng phải mang một chút bảo bối nơi này a, đến hiện đại đều trở thành đồ vô giá nha!
“Được thôi! Hôm nay liền mang ngươi đi chơi quanh thành, nơi gần nhất chính là Nguyện hồ, hoa sen trong hồ lúc này chắc cũng đã nở rồi.”
“Nguyện hồ? Vì sao lại gọi là Nguyện hồ?”
“Đây là vì truyền thuyết trong dân gian, bọn họ nói chỉ cần cầu nguyện ở ben hồ sẽ được đáp ứng.”
“Đáp ứng thực hiện mọi nguyện vọng ?” Kia nếu ta cầu nguyện được về nhà phải chăng cũng sẽ được thực hiện?
“Thật vậy không?” Ta hưng phấn mà hỏi nhan gay, nguyện vọng của ta nhiều lắm, nếu có thể thực hiện một điều thôi cũng quá tốt rồi.
“Tất nhiên là giả! Ngươi như thế nào lại ngốc như vậy, đã là truyền thuyết dân gian còn hỏi thật giả.” Nhan gay tức giận liếc ta một cái.
Này yêu nghiệt! Ngươi mới ngốc!
“Tuy nói là truyền thuyết dân gian nhưng nhất định có rất nhiều người đi cầu nguyện, nếu không làm sao lại được gọi là Nguyện hồ? Đi thôi, chúng ta đi cầu nguyện.”
“Ngươi có nguyện vọng gì sao?”
“Không nói cho ngươi!” Ta nguyện vọng còn nhiều mà, nguyện vọng lớn nhất chính là trở nên xinh đẹp như ngươi, không đúng, là so với ngươi còn xinh đẹp hơn! Bởi vậy, Bạch Mi sẽ không lại vứt bỏ ta .
“Ta cũng có nguyện vọng.” Nhan gay khẽ mở miệng chậm rãi nói, ánh mắt hiện lên một tia ôn nhu.
“Nguyện vọng gì?”
“Không nói cho ngươi!” Hắn kéo tay ta, đi đằng trước.
Không nói thì thôi, làm như ta không biết a, nguyện vọng của hắn nhất định là có thể thuận lợi ngồi trên ngôi vị hoàng đế đi. Người này thật sự là tầm thường! Nếu như người ta nghe thấy ta nói muốn làm hoàng đế là tầm thường, phỏng chừng có thể giết ta đến vài lần .
Đi ước chừng nửa canh giờ mới đến một cái đình ưu nhã, phía trước có cửa đá, phía trên khắc hai chữ lớn “Nguyện hồ” .
Truyện khác cùng thể loại
57 chương
214 chương
45 chương
74 chương