Bò lên yêu nghiệt điện hạ

Chương 42 : Làm nghi lễ đời thanh

By: Trang Kat Thò đầu ra ngoài, tìm nơi thanh âm phát ra, là hắn. Phong độ và diện mạo ngang nhiên chỉ có ở nhị hoàng tử. Lúc này hắn đến sao? Muốn phá hư sao? Ngăn cản ta đến chỗ NhanGay hay đến thực hiện lời hắn nói, muốn giết ta diệt khẩu? Thảm rồi. Không nhìn nhị hoàng tử biểu tình biến thái, tựa tiếu phi tiếu, ta vội chui vào đầu vào trong xe, khẩn trương giữ chặt tay áo Bắc Huyền Triệt “Hi Hi đừng sợ, ta sẽ không để nhị hoàng tử làm hại ngươi, tin tưởng ta” hắn như cảm nhận được ta bất an, vội trấn an ta, lại lôi kéo thủ hạ xe ngựa “Thần tham kiến nhị hoàng tử” tuy là hành lễ nhưng Bắc Huyền Triệt cùng không quỳ xuống. Ta thì sao? Có nên quỳ xuống không? Quỳ xuống ta lại không muốn, nhưng không quỳ lại sợ hắn khó chịu muốn giết ta Đang do dự làm sao hành lễ thì Nhị hoàng tử mở miệng “Như thế nào người nhát gan không hành lễ với ta sao?” Người nhát gan? Là nói ta sao? Ta đã thấy Nhị hoàng tử nhíu mày “Hi Hi, hành lễ đi” Bắc Huyền Triệt nở nụ cười với ta Hành lễ thì hành lễ, có gì khó đâu Từ trong lòng lấy ra khăn tay Đạm Đạm thêu, ta học theo cách hành lễ của cung nữ đời Thanh, chân trái ở sau chân phải, tay phải hất khăn ra sau “Thần Hi tham kiến Nhj hoàng tử, Nhị hoàng tử cát tường” Nhìn đi, hành lễ có cái gì khó, tư thế như này cũng tốt, không cần phải quỳ xuống, ta không khỏi cao hứng khen mình thông minh Nhị hoàng tử cùng Bắc Huyền Triệt kinh ngạc cùng lúc nhìn ta, còn có xa phu và những người đứng sau nhị hoàng tử “Người nhát gan, ngươi vừa làm cái lễ gì vậy? Như thế nào tiểu vương ta chưa từng thấy qua?” hắn nhíu nhíu mày, cũng không hề ảnh hưởng đến ngũ quan. Nhan gia gen thật tốt. Một Nhị hoàng tử ngày thường vũ khí ngang nhiên, một NhanGay lại có dung nhan khuynh quốc khuynh thành, tuy rằng hai vẻ đẹp lại không đồng dạng “Hi Hi, làm lễ như vậy thực sự đặc biệt” Bắc Huyền Triệt cũng cùng quan điểm với Nhị hoàng tử Kia khẳng định là đời Thanh làm lễ như thế! Các ngươi biết đời Thanh là gì sao? Bất quá nếu nói ra triều đại khác phỏng chừng họ cũng sẽ không tin tưởng, nói không chừng sẽ cho ta là yêu quái, một phen đốt ta bằng đuốc! “Haha, đó là ta tự nghĩ ra. Ta từ nhỏ xương đầu gối không tốt, thầy thuốc nói, ách đại phu nói ta không nên quỳ xuống” lý do này cũng đủ chấp nhận đi “Nga, vậy là bệnh gì mà nghiêm trọng vậy?” Nhị hoàng tử tựa hồ đối với đầu gối ta có chút hứng thú. Người này vừa nghe thấy ta có bệnh, cười còn vui vẻ hơn lúc đầu “Ách, bệnh về các đốt ngón tay, viêm dịch màng đầu gối, bệnh phong thấp, đau thần kinh, còn có xương bị lão hóa, đại phu nói thế” tận lực đem tất cả hiểu biết của ta về bệnh trạng nói ra “Nhiều bệnh nghiêm trọng như vậy mà còn có thể sống tới ngày hôm nay, người nhát gan quả thật mệnh lớn đi” hắn tươi cười tựa hồ thêm sâu ý Lại bảo ta nhát gan, ta nhát gan chỗ nào? Xem hắn càng ngày càng tươi cười, càng khiến ta chướng mắt. Ta cho dù bị bệnh nan y, chỉ cần ngươi không diệt ta, ta cũng có thể sống đến một trăm hai mươi tuổi dễ dàng “Hi Hi, ngươi như thế nào không nói cho ta biết. Ta có thể mời đại phu tốt nhất xem bệnh cho ngươi” Bắc Huyền Triệt lo lắng nói với ta, lộ vẻ lo âu. Hắn là đại tướng quân mà thật dễ bị lừa, ta cũng không muốn làm hắn lo lắng, ta chỉ muốn gạt Nhị hoàng tử “Chỉ cần không quỳ thì có gì ảnh hưởng, không tính là bệnh nặng” ta nói với hắn, liền cấp một nụ cười yên tâm “Nếu thực nghiêm trọng thì đi theo tiểu vương vào cung, tiểu vương cho ngươi ngự y tốt nhất” Nhị hoàng tử nói với ta, hắn thực tâm tốt như vậy sao?Như thế nào ta nhìn không ra Bất quá vào cung là chuyện thực mê người nha