Bò lên yêu nghiệt điện hạ
Chương 39 : Ta làm anh hùng
Edit: Zinny
“Ở đây cũng không tệ, nhưng ta có việc của ta, ta không muốn làm sâu gạo.” Phủ tướng quân Bắc Huyền đương nhiên rất tốt, có Đạm Đạm hầu hạ , có Bắc Huyền Triệt đối tốt với ta, chỉ việc sống những ngày giơ tay là có người khoác áo cho, há miệng là có cơm ăn. Nhưng đây không phải cuộc sống mà ta muốn. Ta không có mệnh phú quý đến vậy.“… Nếu nàng muốn bận rộn, nàng có thể quản lý hạ nhân phủ Bắc Huyền, coi như làm tổng quản trong phủ?” Hắn suy nghĩ hồi lâu mới nghĩ ra.Ta làm tổng quản? Cũng quá cám dỗ rồi. Chỉ có điều nếu vẫn ở lại phủ Bắc Huyền, vậy nếu nhị hoàng tử muốn hạ thủ với Nhan Gay ta sẽ không có cơ hội giúp hắn, thôi thì cứ tới hội cờ bảo hộ hắn, coi như báo đáp khi ta bơ vơ hắn đã thu nhận ta.“Ta đã quyết định rồi, ta vẫn muốn quay lại hội cờ.” Không để hắn phản bác, ta đứng dậy bước khỏi đình.“Hi Hi, Hi Hi——” Bắc Huyền Triệt đuổi theo, giữ chặt tay ta, vẻ mặt có chút bất đắc dĩ.“Được, ta đồng ý đưa nàng trở lại hội cờ, bất quá nàng phải đáp ứng ta ở lại trong phủ vài ngày.” Ta nghĩ đây có lẽ đã là nhượng bộ cuối cùng của hắn.“Được, ta đáp ứng! Có điều ngươi cũng phải cam đoan với ta trong ở khoảng thời gian ta chưa quay lại hội cờ không được hạ thủ với tứ điện hạ và Mặc Nhiên.” Chỉ sợ nhị hoàng tử kia đê tiện, thừa dịp ta không có mặt liền thủ tiêu Nhan Gay luôn rồi .“Ta sẽ cố gắng nói chuyện cùng nhị hoàng tử.” Bắc Huyền Triệt nghe được lời nói của ta mới khôi phục lại vẻ mặt bình tĩnh lúc trước.“Được.” Tên nhị hoàng tử muốn giết em trai này hy vọng hắn không vậy định vội vã trừ bỏ Nhan Gay nhanh như vậy.“Tiểu thư, người muốn đi thật sao?” Đạm Đạm nghe ta nói ba ngày sau ta sẽ rời khỏi phủ Bắc Huyền lại bắt đầu lộ ra vẻ mặt muốn khóc. Cô nàng này quả đúng là dư thừa nước mắt.“Đương nhiên phải đi, ta muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân!” Không thể tưởng được Dương Thần Hi ta cũng có ngày được làm anh hùng, coi như sống không uổng phí .“Anh hùng cứu mỹ nhân? Tiểu thư làm anh hùng?” Đạm Đạm khó hiểu hỏi ta.“Đúng vậy, về sau ta đây chính là anh hùng rồi! Ha hả. Còn nữa sau này ta không ở đây, phải tự chăm sóc bản thân cho tốt.” Kỳ thật ta cũng muốn đưa Đạm Đạm theo, nhưng là ta ngay cả thân mình còn chưa lo xong, thật sự không có năng lực đưa nàng theo, có lẽ Đạm Đạm ở lại phủ Bắc Huyền còn tốt hơn, Bắc Huyền Triệt đối đãi hạ nhân cũng coi như ôn hòa, mà nơi này Đạm Đạm cũng rất quen thuộc.“Tiểu thư, kỳ thật công tử rất quan tâm đến người, nếu người rời khỏi phủ Bắc Huyền hắn nhất định sẽ cảm thấy mất mát. Từ khi tiểu thư tới đây công tử không còn cho phép Vân Hương cô nương vào phủ…” Nói còn chưa dứt lời, Đạm Đạm đã kích động che cái miệng nhỏ nhắn.“Vân Hương cô nương? Là nhân vật nào vậy?” Thấy nàng như vậy ta lại càng tò mò muốn biết ****. Dựa theo tình tiết thường xuất hiện trên tivi, tám chín phần mười đó chính tình nhân cũ của Bắc Huyền Triệt.“Nô tỳ cái gì cũng không biết, xin tiểu thư đừng làm khó nô tỳ .” Nói xong Đạm Đạm đẫm lệ lưng tròng định quỳ xuống, ta vội vươn tay kéo nàng, nha đầu kia quỳ cái gì mà quỳ chứ, muốn làm ta giảm thọ hay sao.“Đừng có quỳ vớ vẩn, ngươi không nói ta cũng biết Vân Hương cô nương kia là ai! Cái gọi là Vân Hương cô nương chính là tình nhân cũ của Bắc Huyền Triệt chứ gì?” Sau đó ta thấy Đạm Đạm dùng ánh mắt sùng bái nhìn ta.“Tiểu thư thật là lợi hại, ngay cả chuyện này cũng biết!” Vừa nói xong, Đạm Đạm lại phát hiện chính mình nói những lời không nên nói vội ảo não che kín cái miệng nhỏ.“Ha ha ha ha…” Ta khoa trương cười to, cô nàng này cũng quá buồn cười rồi, xem đức hạnh của nàng kìa!Vân Hương cô nương? Nữ tử có thể khiến Bắc Huyền Triệt coi trọng nhất định là một đại mỹ nữ dung mạo tuyệt mỹ, tên sắc lang này, ta dám cá hắn không chỉ có một tình nhân là Vân Hương cô nương thôi đâu.“Đạm Đạm a, ngươi vụng trộm nói cho ta nghe một chút chuyện về Vân Hương cô nương kia được không?” Không hẳn là phải biết, chỉ là tò mò đó là một nữ tử thế nào.
Truyện khác cùng thể loại
42 chương
64 chương
66 chương
7 chương
26 chương
36 chương
88 chương