Bò lên yêu nghiệt điện hạ
Chương 12 : Chương 8.2
By: Trang Kat
Ánh mắt lướt qua hồ nước, núi giả, rốt cục ta nhìn thấy Bắc Huyền Triệt ngọc thụ lâm phong tay cầm ngọc phiến, người kia là nam tử áo trắng phiêu phiêu. Bởi vì khoảng cách quá xa nên ta không thấy rõ dung mạo hắn, nhưng mái tóc dài tới thắt lưng màu bạc lại làm ta không dời được tầm mắt.Nam nhân kia tiếng nói cùng vẻ bề ngoài hẳn là còn trẻ tuổi, nhưng tại sao tóc hắn lại màu bạc? Chẳng lẽ hắn sinh ra đã vậy?“Người đang nhìn gì vậy?” Thanh âm Đạm Đạm phía sau vang lên làm ta giật mình.“Hư!” Ta so với nàng nhỏ giọng thủ thế. Đáng tiếc thanh âm của nàng vừa rồi đã bị Bắc Huyền Triệt và nam tử tóc trắng kia phát hiện. Hai người họ ánh mắt đồng thời hướng về ta.“Hắc hắc.” Ta cười hai tiếng gượng gạo với bọn họ, sau đó liền ảo não, ta không có nghe lén, vì sao phải cười gượng gạo như vậy?“Họ Bắc Huyền.” Ta vẫy hắn, còn lôi kéo Đạm Đạm chạy tới.Thời điểm ta càng đến gần bọn họ, ta lại càng cảm thấy có một đạo ánh mắt nóng cháy thủy chung khóa trên người ta. Không phải Bắc Huyền Triệt vì hắn đang xanh mặt nhìn ta hờn giận. Là hắn! Nam tử tóc trắng kia. Hướng tới nơi phát ra ánh mắt nóng cháy kia, từ trước giờ ta luôn nghĩ Bắc Huyền Triệt là tuyệt sắc nhân gian, nhưng không ngờ người kia cũng không thua kém. Khuôn mặt thanh tú, da thịt trắng nõn, ngũ quan xinh xắn, mái tóc màu bạc có vẻ thần bí, còn có loại khí chất chỉ thuộc về hắn.Chính mình nhìn hắn rất nhập thần, còn lộ ra vẻ háo sắc, Đạm Đạm nhẹ nhàng thả tay ta ra.“Haha..” Ta nhìn bọn hắn ngây ngô cười, ánh mắt như trước nhìn hai người vẻ mặt đối lập. Nam tử tóc trắng thần bí, giống như cả người đều phát ra mê hoặc. Mà Bắc Huyền Triệt ngũ quan tuấn dật, hai mắt trong suốt, còn có nụ cười luôn thường trực, tạo cảm giác dễ tiếp xúc. Nhưng mà hiện tại không hiểu vì sao vẻ mặt hắn lại đang tức giận?“Ngươi tới đây làm gì? Đạm Đạm, mang tiểu thư về phòng.” Hắn hướng ta lạnh băng mà rống to, đây là Bắc Huyền Triệt mà ba ngày nay ta quen sao. Hắn không phải là ôn nhu, hay cười, tính tình tốt sao? Như thế nào mà giờ đối với ta tức giận? Một loại cảm giác phiền muộn bắt đầu trong ta.Nghĩ đến hắn sẽ thực sự vui vẻ khi ta ra ngoài giải sầu, giống như Đạm Đạm, vừa nghe ta muốn ra ngoài liền khoa chân múa tay vui sướng.“Tiểu thư chúng ta trở về phòng đi.” Đạm Đạm vẻ mặt cũng khó hiểu, nhưng tránh để Bắc Huyền Triệt tức giận liền cúi đầu lôi kéo tay ta.Tính xoay người bên phải đi, tay phải đã bị một bàn tay to lạnh lẽo cầm.
Truyện khác cùng thể loại
57 chương
214 chương
45 chương
74 chương