Bí mật thiên địa

Chương 32 : ăn thịt gấu

Tiêu Phong đưa ba vật phẩm ra ngoài cho Triệu Đống - Vâng! Triệu Đống liền cung kính nói và nhận lấy ba vật phẩm. --------------- Bên ngoài nhà trúc của Tiêu Phong. Tiêu Phong lại bắt đầu ăn. Nhưng lúc này chỉ có một món, một cái nồi đất lớn trong nồi là nước canh. - Vương gia, đây là canh làm từ thịt yêu hùng kia! Triệu Đống ở một bên cung kính nói. - Ừ! Tiêu Phong gật gật đầu. Hắn uống một hớp canh rồi hài lòng nói: - Thịt yêu thú đúng là không giống bình thường. Trong canh này có ẩn chứa đại lượng nguyên khí! Phong Đằng và Triệu Đống cung kính đứng ở một bên lẳng lặng chờ. Tiêu Phong lại tiếp tục ăn. Không bao lâu sau thì nồi canh gấu lớn đã toàn bộ tiến vào trong bụng Tiêu Phong Thịt gấu vào bụng để cho trong bụng Tiêu Phong như bị lửa đốt, năng lượng vô cùng hung mãnh đánh thẳng vào thân thể Tiêu Phong. Tuy nhiên Tiêu Phong mới đang ở lực cảnh tốc độ luyện hoá tương đối chậm, mà theo chân khí trong cơ thể càng ngày càng nhiều Lên, dần dần truyền khắp tứ chi, bát mạch toàn thân. Triệu Đống liền rất nhanh chỉ huy đám tạp dịch thu lại bàn nghế ngồi. Tiêu Phong lại lần nữa làm những động tác ra quyền ở trong sân. Chỉ thấy song quyền mở rộng. - Vù vù! Vù vù! Vù vù! Từng quyền từng quyền được đánh ra thì khí lưu ở bốn phía rất nhanh bị Tiêu Phong lôi kéo. Thịt gấu hóa thành khí lực để cho thân thể của Tiêu Phong được rèn luyện rất nhanh trong lúc luyện quyền. Từng quyền đánh ra để cho trên mặt đất xoáy lên từng trận sóng khí. Mỗi một quyền phát ra đều ẩn chứa khí thế không thể ngăn cản, giống như chiến thần lâm thế. Rừng trúc ở phía xa cũng bị quyền phong này trùng kích mà phát ra những âm thanh ào ào. - Oanh long long! Thân thể Tiêu Phong vang lên từng tiếng nổ rất nhỏ. Nắm đấm lại càng có kim quang lấp lóe.Tiêu Phong cảm thấy rất rõ ràng , gân cốt và da thịt như được cường hoá rắn chắc hơn, lực lượng trong cơ thể cũng tăng lên. - Ầm! Một quyền cuối cùng đánh ra thì quanh thân thể Tiêu Phong mãnh liệt vang lên một tiếng rất lớn. Một cỗ cảm giác trong lòng Tiêu Phong Thông thuận dâng trào, trong nháy mắt lan tràn toàn thân,vô cùng thoải mái Gió ở bốn phía ngưng lại. Toàn thân Tiêu Phong đều là mồ hôi nhễ nhại, xen lẫn bên trong mồ hôi lại là một loại vật chất màu đen, chính là tạp chất được bài xuất ra từ trong cơ thể hắn. - Chúc mừng Vương gia tiến vào Lực cảnh tầng hai! Phong Đằng kích động nói. Thịt yêu thú? Một nồi? Chỉ vẻn vẹn có một nồi cũng đã để cho tu vi đột phá? Rốt cuộc là trong thịt rắn này có ẩn chứa bao nhiêu lực lượng a. Tiêu Phong mỉm cười,tuy rằng đã sớm dự liệu thế nhưng Ngay lập tức đề cao tu vi, vẫn Khiến trong lòng hắn toát ra một chút vui mừng , tuy nhiên hắn cũng không quá xem trọng. - Vương gia, nước ấm đã được chuẩn bị xong, mời ngài tắm rửa thay quần áo? Lúc này Triệu Đống tiến lên nói. - Ừ! Tiêu Phong gật gật đầu. Hắn tiến vào một nhà trúc tắm rửa sạch sẽ thay một bộ quần áo rồi lại đi ra. Hiện tại hắn mang trong người những hiểu biết về công pháp vô thượng có thể nhanh chóng đẩy cao tu vi và sức mạnh, nhất định sẽ bước lên đỉnh cao, những tiếc nuối kiếp trước , nhất định sẽ không bao giờ để nó có cơ hội phát sinh. Phong Đằng và Triệu Đống đang cung kính đứng đợi. - Yêu hùng này trừ lông ra thì đều có thể ăn. Bổn Vương một người không thể ăn hết, hai người các ngươi cũng có thể ăn nhiều một chút rồi phải tăng cường luyện công! Tiêu Phong cười nói. - Vâng! Tạ ơn Vương gia! Hai người nhất thời đều cảm kích nói. Thịt yêu thú? Căn bản không phải phàm nhân có thể chấm mút mà hiện tại lại rõ ràng có thể ăn xa xỉ mà luyện công? Có vị dụ này của Vương gia thì hai người đều có thể tưởng tượng được, chỉ cần có đầy đủ thịt yêu thú cung ứng thì tu vi sẽ dùng một loại tốc độ cực nhanh mà tăng trưởng. - Tướng sĩ của Hộ Quân doanh có đầy đủ thịt ăn để luyện công sao? Tiêu Phong hỏi. Phong Đằng liền cười khổ một hồi rồi lắc lắc đầu nói: - Không có, các huynh đệ chỉ vẻn vẹn được ăn no mà thôi cho nên tu luyện rất chậm. Chỉ có tướng lĩnh cao cấp mới có đại lượng thịt ăn để tiêu hao cho việc luyện công năm ngàn tướng sĩ, năm ngàn cái miệng, tuy là chúng ta có nuôi một tí gia súc, cũng có đôi lúc đi săn bắn nhưng cũng chỉ có thể đủ để ăn no, và có một số tướng lĩnh có thể ăn thịt để luyện công thôi! Lông mày Tiêu Phong chau lên nói: - Không có đủ thịt ăn thì tu luyện như thế nào? Phong Đằng liền không nói gì, hắn không phải là không muốn nhưng mà hắn cũng bất lực. - Bút đã được chế tạo rồi chứ?