Bé trở thành con gái ruột của vai ác
Chương 39 : Bé trở thành con gái ruột của vai ác
“Lê Lê!”
Bùi Tu Bạch còn chưa kịp làm ra phản ứng gì, thì sắc mặt Hứa Từ Dạ đã thay đổi.
Anh không ngờ cô bé này nhìn mềm mại đáng yêu, lá gan lại lớn đến loại trình độ này, cư nhiên dám trực tiếp dán sát mặt vào mặt Bùi Tu Bạch.
Sợ Bùi Tu Bạch sẽ làm gì bé, Hứa Từ Dạ nhanh tay ôm Lục Lê vào lòng, muốn cô bé cách xa phần tử nguy hiểm Bùi Tu Bạch này.
Nhưng anh còn chưa có tới gần, thiếu niên ngồi ở trên xe lăn, khóe miệng mỉm cười lại hờ hững liếc mắt nhìn anh, sau đó tay hướng ra phía sau, hơi nâng nâng…
Thế tay này giống như một mệnh lệnh bí ẩn nào đó, đám vệ sỹ đứng phía sau cậu không nói hai lời, trực tiếp vọt ra, gắt gao ngăn chặn hành động của Hứa Từ Dạ.
“Xin lỗi Hứa thiếu, mạo phạm!”
Hứa Từ Dạ thiếu chút nữa tức đứt mạch máu não. Tầm mắt xuyên qua bọn vệ sỹ ngăn lại trước mặt, thẳng tắp nhìn về phía thiếu niên đẹp trai đang ngồi ở trên xe lăn bên kia, bộ dáng sốt ruột như là sắp cho quỳ xuống.
“Ông nội nhỏ, ông nội nhỏ của tôi ơi, lần này cậu trăm triệu đừng xằng bậy nha! Con bé không giống mấy người trước kia cậu từng gặp đâu, con bé không phải người mà cậu động vào được! Con bé là con gái ruột của Lục Quân Hàn, nếu cậu dám làm cái gì với con bé, ba của…”
“Thật là ồn!”
Thiếu niên hơi hơi nâng lông mi, khóe miệng đỏ tươi cong cong, biểu tình không có bất kỳ dao động: “Không biết cách lấp kín miệng? Hay là muốn ta tự mình dạy cho các nhóc?”
Bọn vệ sỹ sống sờ sờ rùng mình, xoay người nhìn Hứa Từ Dạ ho nhẹ nói: “Xin lỗi Hứa thiếu, chúng ta cũng là bất đắc dĩ.”
“Đợi đã!”
Hứa Từ Dạ kinh hãi, liên tục lui về phía sau: “Mấy người muốn làm gì!”
Vệ sỹ không cho anh có cơ hội trốn thoát, tay chân lanh lẹ lấy giẻ lau bên cạnh nhét lấp kín miệng của anh, còn nhân tiện dùng dây thừng không biết lấy từ đâu ra cột chặt anh như đoàn bánh chưng.
Sợ ông nội nhỏ kia lại nơi nào nhìn không thuận mắt, gây chuyện với bọn họ thì rất phiền.
Hứa Từ Dạ: “…”
Bùi Tu Bạch, một lũ khốn nạn!
Cô bé nghiêng nghiêng đầu, có chút không hiểu rõ cục diện hiện tại, còn chưa kịp nói gì, thiếu niên sắc mặt tái nhợt trước mặt đột nhiên cúi người, chậm rãi tới gần bé, hàng mi dài hơi rũ, biểu tình lạnh nhạt nói: “Bé con, em quen anh sao?”
Cô bé chớp chớp đôi mắt, không có vội vã trả lời, giọng bé gái mềm mại hỏi lại: “Anh tên là Bùi Tu Bạch phải không?”
Thiếu niên đầu tiên là dừng một chút, rồi sau đó cười: “Đúng vậy.”
Cô bé loli nháy mắt vui mừng: “Vậy thì đúng rồi, Lê Lê biết anh nha.”
Lúc cô bé cười rộ lên, mắt to như nho đen tỏa sáng, khóe miệng đỏ cong cong, gương mặt nhỏ trắng nõn mũm mĩm giống búp bê Tây tinh xảo nhất được trưng bày trong tủ kính, người đáng yêu lại xinh đẹp. tầm mắt Bùi Tu Bạch dừng ở trên gương mặt lộng lẫy đầy nụ cười tươi sáng của cô bé, ánh mắt sâu thẳm. Ngay sau đó, cậu bỗng dưng giơ tay, đầu ngón tay chọc chọc vào một bên má mũm mĩm trơn bóng mượt mà có độ đàn hồi vô cùng tốt của bé.
Quả nhiên… Giống y như trong tưởng tượng của cậu.
Xúc cảm vô cùng tốt, mềm mại lại trơn trượt, không khác gì vuốt Kk.
Không, còn muốn mềm mại hơn so với KK, cũng đáng yêu hơn con mèo KK đó.
Nhưng đáng tiếc… Không thể mang đi.
“Ưm ưm ưm…”
Hứa Từ Dạ nhìn một màn này, cả người đều phải nổ tung, ngay cả đám vệ sỹ nhìn đến hình ảnh này, cũng không thể không hít vào một hơi.
Sợ ông nội nhỏ này không hài lòng, dùng ngón tay chọc chọc, giơ ra móng vuốt cào mặt con gái người ta.
Bọn họ không quên, cô bé này không chỉ chạm vào con mèo ông nội nhỏ này cưng nhất, còn nằm đè lên hai chân, Bùi thiếu nhìn như không tức giận, ngoài miệng cũng không nhắc đến việc này, không đại biểu trong lòng không mang thù.
Huống chi, cô bé chạm vào hai thứ cấm kỵ nhất của Bùi thiếu, thứ không cho phép một ai chạm vào, ngay cả cha của cậu.
Nếu cô bé biết quý mạng sống thì chạy càng xa càng tốt, đằng này còn cố tình dán chặt vào mặt ông nội nhỏ này, quả thực là chui đầu vô lưới, sống sờ sờ tìm đường chết!
Vị này mà điên lên, mặc kệ nhóc là con gái của ai, chỉ có con đường chết!!!
Trái tim mọi người đều bị nắm chặt.
Có vệ sỹ nhìn không được, hai tay ôm ngực.
Cô bé này xác thật rất đáng yêu, nếu mặt bị hủy, chính là chuyện cả đời, Bùi thiếu xuống tay có bao nhiêu tàn nhẫn, bọn họ đều rõ như ban ngày!
Hơn nữa, cô bé còn là con gái ruột của Lục Quân Hàn, đắc tội Lục Quân Hàn, bọn họ muốn rời khỏi Hải Thành… Chỉ sợ rất khó!
Bọn họ không muốn chuốc họa vào thân!!!
Cuối cùng, người vệ sỹ kia cắn răng, căng da đầu mở miệng: “Bùi thiếu, ngài xem, lần này có thể…” Tha thứ cho cô bé này một lần hay không?!
“Anh thích em!”
Bùi Tu Bạch đột nhiên mở miệng.
Hết chương 39
Truyện khác cùng thể loại
1741 chương
16 chương
95 chương
31 chương
11 chương
62 chương