Cô khuôn mặt không dùng được từ gì để tả -đồ lưu manh Anh dám làm vậy sao: Cô hét lên Anh thản nhiên rung đùi ,cười khiêu khích Cô,Cô bực quá nhảy xuống giường tiến về phía Anh ,vì không chú ý mà trượt chân ngã xuống đất ,thân hình bé nhỏ nằm chọn xuống dưới đất Anh không kịp ra đỡ Cô. -ui da đau quá: Cô mếu máo ôm cái mặt sàn kêu Anh thở dài với cái tính hậu đậu của Cô ,đi ra đỡ Cô dậy -không cần kẻ thù giúp : Cô hất tay Anh ra hiên ngang đứng dậy ,ôi sao cái lưng của Cô đau quá ,Cô mếu máo -Cứng đầu vừa thôi bé : Anh nhởn nhơ nhìn Cô nói Cô ôm cái lưng đau nhìn Anh -Từ bây giờ tôi với Anh là kẻ thù nhớ chưa Âu Dương Thế Minh: Cô cố chống hông nhăn mặt nói khuôn mặt của Anh xuất hiện mấy vạch đen , đưa đôi mắt sắc lạnh nhìn Cô -Cho em nói lại: Anh ra lệnh cho Cô Cô đột nhiên thấy sống lưng mình lạnh buốt