Bẫy tình 2
Chương 6 : gặp mặt.
Màn đêm buông xuống. Trong một nhà hàng xa hoa gia đình hai bên đã đến đầy đủ. Chỉ thiếu mỗi nhân vật chính nói chính xác hơn là thiếu mỗi người đàn ông kia bởi vì từ lúc sáu giờ ba mươi phút cô đã bị lôi đi. Hôm nay cô mặc một bộ đồ đơn giản tất nhiên không phải bộ đồ lúc sáng. Cứ hễ nhìn bộ đồ đó cô lại tức chứ nói gì mang vào. Ở trong nhà vệ sinh, cô đã gần như mất hết kiên nhẫn. Cô đã đợi ở đây gần một tiếng đồng hồ rồi vậy mà người kia còn chưa xuất hiện. Có phải thử thách lòng kiên nhẫn của cô hay không. Hay là già quá rồi chân đi không vững nữa. Cứ nghĩ đến đây cô lại tức. Cả ngày hôm nay đúng là chẳng gặp được chuyện gì nên hồn cả. Cô quyết định vào phòng đợi thêm năm phút nếu người kia không xuất hiện cô sẽ về mặc kệ bố mẹ có nói gì đi chăng nữa. Vừa vào phòng, cô vẫn thấy hai bên nói chuyện vui vẻ như không có chuyện gì nhưng thật ra bố mẹ cô đã mất kiên nhẫn, nụ cười trên gia đình kia cũng đã cứng đờ. Nhưng cô không thể hiểu nổi, nhìn hai người kia họ đang rất trẻ, chẳng lẽ con họ cũng... Không thể, cô đâu có may mắn tới lúc đó. Nhưng vẫn còn đang thắc mắc trong lòng nên cô lên tiếng hỏi:
" Chú Hàn, cháu có thể..." Cô còn chưa nói xong thì bỗng có tiếng mở cửa. Cô biết là người đàn ông kia đã tới. Cô cũng chả ngước mặt lên nhìn. Bởi vì nhìn xong cô sợ cô mắc ói luôn quá.
" Hàn Vũ, con tới rồi à. Mau lại đây.." Bố của người đàn ông kia là chú Hàn Mặc lên tiếng.
" Xin lỗi, con có chút việc đột xuất nên tới muộn." Miệng thì nói xin lỗi cơ mà chẳng có một chút thành ý gì cả. Cũng chẳng biết mình bằng tuổi ông nội nhà người ta luôn mà kêu con - cô nghĩ thầm. Khoan đã, cái giọng nói này có chút quen quen. Không lẽ là... Cô ngước mắt lên nhìn người đàn ông kia. Ngũ quan tinh tế, sống mũi cao, đôi môi đỏ mọng, ánh mắt sắc lạnh đúng là một mỹ nam. Cô nhìn anh ta xong thầm chửi trong lòng. Mẹ kiếp chẳng phải đây là người đàn ông cô gây lộn lúc sáng hay sao!!! Đúng là oan gia ngõ hẹp à không phải nói anh ta là âm hồn bất tán.
Thấy cô nhìn anh, anh cũng chỉ cười một cái nhẹ nhàng. Thật sự cả hai đều không ngờ rằng đến sự việc như thế này. Nhớ đến sự việc lúc sáng, cô đây là tự rước hoạ vào thân. Nhỡ may anh ta lấy cô về rồi hành hạ cô bởi vì cô lúc sáng đã làm mất mặt anh ta. Nghĩ đến đây cô bất giác rùng mình, cảm thấy tương lai chỉ còn lại một màu đen tối. Anh thì vờ như không biết gì ngồi đối diện với cô nở một nụ cười lịch sử. Nếu thích diễn thì cô sẽ diễn với anh ta tới cùng! Cô cũng nhìn anh nở một nụ cười lịch thiệp. Nhưng cô cũng cảm thấy trong cái rủi còn có cái may. Ít nhất cô cũng không phải lấy một ông già năm sáu mươi tuổi. Nhỡ có cái gì bất đồng cô còn chưa kịp lấy súng ra giết ông ta thì ông ta đã bị đột quỵ mà chết. Còn nếu kết hôn với những người trẻ tuổi may ra còn dễ thương lượng cơ mà hình như lại không áp dụng với anh.
" Đây là Hàn Vũ, con ra chào hỏi nó đi." Bố cô cứ đẩy đẩy cô về phía anh. Cô quay lại nhìn bố, mặc dù không thích nhưng vẫn phải lại chỗ anh. Lần này cô nhịn!!!
" Chào anh tôi là Vương San San."
" Hàn Vũ."
Cả không khí lại chìm vào im lặng. Hai bên gia đình đều nói chuyện rất vui vẻ. Trừ cô, từ đầu đến cuối cô đều cắm mặt vào bàn ăn. Bởi vì ngoài trai đẹp thứ hấp dẫn với cô nhất là đồ ăn. Đột nhiên bố mẹ anh lên tiếng.
" Nếu như không có gì sai sót thì cuối tháng tổ chức đám cưới nha."
Đùng đùng đùng, não cô sắp nổ tung. Cô trợn to mắt nhìn bố mẹ cũng chỉ đáp lại được một cái mỉm cười. Ý gì đây, định gả đi thật à.
" Bố, con còn trẻ còn chưa có ý định lấy chồng đâu. Mẹ, mẹ nói đi.."
" Nghe lời bố đi chứ mẹ cũng muốn có cháu bồng bế lắm rồi." Mẹ vừa nói vừa cười cười.
Miệng cô giật một cái thật mạnh quay sang nhìn cô chú.
" Cô, chú..."
" Cô chú đây cũng muốn có cháu bồng lắm rồi." Hết nước cô đành quay mặt sang nhìn anh. Đáp lại chỉ là một cái cười như không.
" À hai đưa trao đổi số điện thoại đi." Bố anh đột nhiên lên tiếng. Cô còn chưa kịp phản ứng thì đã bị anh giật mất cái điện thoại. Cô thầm nghĩ trong lòng, lần này chết thật rồi.
Cầm điện thoại cô một luc mặt anh càng ngày càng đen. Cô biết là chuyện chẳng lành mà bởi vì cô đã kịp xoá cái tên ông già bụng phệ đầu hói đâu!!!
Truyện khác cùng thể loại
35 chương
5 chương
66 chương
10 chương
113 chương
65 chương