Ngày hôm đó là cũng chính là ngày hai người giao hẹn gặp nhau. Đúng hẹn, Như Điệp tới nhà Đường Vĩ. cô cầm chìa khóa thẻ anh đưa, mở cửa vào. “Em đến rồi.” Đường Vĩ nghe tiếng mở cửa, từ trong phòng làm việc bước ra. “Dạ, em mua thức ăn rồi, cùng nhau ăn cơm trưa đi.” Tay Như Điệp cầm hai túi lớn nói. “anh cầm giúp em.” Đường Vĩ đưa tay cầm cái túi trong tay cô, xách tới phòng bếp. “Cám ơn.” Như Điệp cũng theo anh tới phòng bếp. “anh giúp em nấu cơm.” Đường Vĩ nói. “không cần đâu.” Như Điệp từ chối ý tốt của anh. “Đừng quên anh là chuyên gia dinh dưỡng, hơn nữa anh cũng biết nấu ăn đấy.” Đường Vĩ không cho cô cự tuyệt, xoắn tay áo sơ mi lên, bắt đầu rửa rau.  “Được rồi.” Như Điệp thỏa hiệp.  Hai người bắt đầu nấu ăn.<img alt="" src="https://static./chapter-image/bay-gio-rat-muon-gap-em/a9e8a85b3a55e51dff2745c30ab1e436.jpg" data-pagespeed-url-hash=1572995564 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/>