Villard không thể không đồng ý với quan điểm của Helen, sự kiện Los Angeles đã tạo thành hậu quả nghiêm trọng, ảnh hưởng hết sức ác liệt, nhưng quả thật trong sự kiện không có dân chúng bị thương hoặc tử vong. Trước đây thiếu niên tại hành động của bộ phận truy bắt tội phạm quốc tế của cảnh sát Paris còn ra tay trợ giúp, cũng trong nguy cấp mà cứu hơn một ngàn du khách ở trong Khu đèn đỏ. Từ mấy điểm này xem ra, hắn thật không thể nhập chung với phần tử khủng bố quốc tế, càng không thể nói hắn có địch ý với nhân loại. Phó Bộ trưởng Bộ quốc phòng Peter Rick cùng các tướng lĩnh tối cao của quân đội Mỹ cũng đã đứng dậy đi tới xung quanh Helen cùng Villard, nghe Helen nói xong, Peter Rick nói: "Tôi rất đồng ý với ý kiến của Tổng thống, chỉ là hiện tại thảo luận vấn đề này hiển nhiên đã không có nhiều ý nghĩa lắm, thiếu niên này có thể đã sắp khiêng thùng dầu xuất hiện trước mặt chúng ta, đến phóng hỏa thiêu hủy Lầu Năm Góc, cho nên mặc kệ hắn đối với nhân loại có thái độ gì, thì chúng ta cũng phải tiêu diệt hắn". Tiến sĩ Chris đứng ở phía sau mọi người đột nhiên khẽ thở dài: "Các vị cũng cảm thấy thiếu niên này không phải nhân loại sao?". Peter Rick nghe vậy quay đầu nhìn Chris, lạnh giọng chất vấn: "Cái này có gì không đúng? Nhân loại mà chúng ta nói là chỉ nhưng người bình thường giống như chúng ta, mà không phải… không phải quái vật dị thường, cũng không phải sinh vật ngoài hành tinh". Ngay lúc này, bất cứ vấn đề gì về Thạch Thiên đều được những người ở đây chú ý, Chris thân là chuyên gia nghiên cứu bí mật của Cục an toàn quốc gia, hẳn là là người tương đối hiểu rõ về Thạch Thiên nhất trong số những người ở đây, quan điểm của hắn hiển nhiên cũng có thể được mọi người coi trọng. Mọi người không khỏi đều đưa ánh mắt hướng sang Chris, bất quá từ vẻ mặt của bọn họ có thể thấy được, đại đa số hiển nhiên cũng ủng hộ cách nói của Peter Rick, rất khó tiếp nhận thiếu niên mạnh mẽ đến dị thường này là cũng giống như bọn họ, cũng là nhân loại. Dù sao nước Mỹ mặc kệ là trên kinh tế hay là quân sự, đều là cường quốc đệ nhất, trong lối suy nghĩ của những người này, quốc gia của bọn họ là không có đối thủ trên tinh cầu này, có thể chỉ bằng ý muốn cũng có thể chỉ bảo các quốc gia khác. Hiện tại đột nhiên bị một thiếu niên đến từ Trung Quốc làm cho ngay cả Phủ Tổng thống cũng không yên được, tuyệt đối là đại nhục không thể tưởng tượng được. Có thể nói bọn họ tình nguyện thừa nhận Thạch Thiên là người ngoài hành tinh, thiên ngoại siêu nhân, cũng không nguyện ý tiếp nhận Thạch Thiên là một người địa cầu. Chris vừa muốn nói chuyện, Cục trưởng Cục quốc an Richie đứng ở bên cạnh hắn vội ho một tiếng, lấy tay kéo kéo áo sau lưng hắn. Chris đương nhiên rõ ràng Richie đang nhắc nhở mình cái gì, sau một lúc do dự thì nhún vai nói: "Không thể phủ nhận, hắn… quả thật không giống với người bình thường". Richie không khỏi thở phào nhẹ nhỏm, phải biết rằng Thạch Thiên là do Cục an toàn gia bọn hắn dùng thủ đoạn bất chính trêu chọc dẫn đến nước Mỹ, gây ra loại tình trạng như bây giờ, làm Cục trưởng hiển nhiên khó mà bao che duy trì lâu được. Chris cùng Hebrew, còn có các đặc công cùng nhân viên nghiên cứu tham dự chuyện này cũng thoát không được liên quan. Mặc kệ sự kiện lần này đến cuối cùng có kết quả như thế nào, bọn họ đều phải gánh chịu trách nhiệm liên quan, sau đó tất nhiên phải đi gặp chính phủ và nhân dân cả nước mà giải trình. Điểm này thông qua thái độ sáng nay Tổng thống Helen đã ra lệnh Cục an toàn quốc gia đem Kim Hinh giao cho Bộ Tư pháp xử lý cơ bản đã có thể đoán được. Cho nên Richie ước gì tất cả mọi người đem Thạch Thiên xem thành phần tử khủng bố là cừu địch của cả nhân loại, tốt nhất là sinh vật tà ác ngoài hành tinh tới, tựa như trong các phim khoa học viễn tưởng miêu tả vậy. Hắn đến địa cầu mục đích chính là hủy diệt nhân loại. Như vậy thủ đoạn của bọn họ mặc dù không vinh quang, cũng không hợp pháp, nhưng là hfnh động vĩ đại để cứu vớt toàn bộ nhân loại, làm bất cứ chuyện gì cũng là hợp tình hợp lý, có thể lý giải. Dù sao Cục an toàn quốc gia là nghành tình báo, chứ không phải là ngành tư pháp, tương lai khi hướng ra bên ngoài giải thích, hoàn toàn có thể đem mình lãnh đạo vì nước Mỹ mà Cục an toàn quốc gia đã phát hiện trước hết âm mưu của người ngoài hành tinh, trở thành anh hùng cứu thế. Đương nhiên, đem những chuyện mà Thạch Thiên đã làm tại nước Mỹ nói thành ra là tai nạn thì cũng có chút phóng đại, rất khó làm cho người ta tin phục. Bất quá Richie tin tưởng, mặc kệ bên ngoài có bao nhiêu nghi vấn, với chính phủ nước Mỹ bọn họ với tác phong xử sự trước sau như một, tuyệt đối sẽ tán thành cũng ủng hộ biện pháp này. Bất quá sáng nay thái độ của Helen khi xử lý chuyện Kim Hinh, hiển nhiên là muốn làm cho nữ minh tinh Hongkong này rửa oan, làm như vậy chẳng khác gì chứng thực lời đồn Kim Hinh là bị Cục an toàn quốc gia Mỹ hãm hại là thật. Điều này làm cho Richie lúc ấy có chút kinh ngạc khó hiểu, cảm thấy cho dù muốn hoàn lại công đạo cho Kim Hinh, thì cũng có thể đem Thạch Thiên tiêu diệt xử tử xong thì mới tính. Nhưng hắn lập tức liền phỏng đoán, Helen có lẽ đang có tính toán, là bởi vì Thạch Thiên không có bị tiêu diệt, tình thế phát triển tới nữa sẽ thành ra kết quả gì cũng khó mà nói trước, cho nên hắn muốn chính phủ cùng Cục an toàn quốc gia vạch rõ giới tuyến trong chuyện Kim Hinh, do Cục an toàn quốc gia một mình gánh chịu mọi khiển trách. Mà chuyện lần này quả thực là do người của Cục an toàn quốc gia tự tác chủ trương, đám người Helen trước đó quả thực không biết, nay cho Cục an toàn quốc làm quỷ chết thay cũng không thể trách được ai. Chỉ là lúc này Richie trong lòng vẫn đang hết sức căm tức, hắn căn bản không tin một chính trị gia có thể lên làm Tổng thống sẽ đem pháp chế cùng công bình đặt ở vị đầu tiên, thầm nghĩ cho phụ nữ lên làm tổng thống thì mới nên cớ sự này. Bất quá chỉ cần làm cho Thạch Thiên biến mất ở thế giới này, hắn tin tưởng nữ tổng thống này sẽ lập tức đổi lại bộ mặt. Dù sao trong mắt người dân nước Mỹ, Cục an toàn quốc gia Mỹ phạm ai lầm trên cơ bản chẳng khác nào là chính phủ Mỹ phạm sai lầm, tuy muốn hoàn toàn bỏ qua một bên thì không có khả năng, nhưng Cục an toàn quốc gia có làm sai, thì chỉ cần có lý do hoặc lấy cớ, chính phủ tuyệt sẽ không để ý mà đem sai lầm này gạt sang một bên. Helen còn đang suy nghĩ về câu nói của Chris, cảm thấy hắn nói tựa hồ có một loại bất đắc dĩ, hơn nữa hiển nhiên có quan điểm khác với những người khác, liền hỏi: "Giáo sư Chris, có thể đem quan điểm của ngài nói ra không, chúng ta hiện tại đang rất cần những sự trợ giúp". Chris nhìn ánh mắt chân thành mà lo âu của Helen, thở dài nói: "Xin lỗi tổng thống, chuyện lần này tôi hẳn là có trách nhiệm lớn nhất, nếu như không phải tôi đối với lực lượng thần kỳ mà thiếu niên này biểu hiện ra xuất hiện hứng thú, yêu cầu Paul nghĩ biện pháp để có được hắn, thì sẽ không có chuyện phát sinh ra trong mấy ngày nay" Nhìn một chút những người chung quanh, lại nói tiếp: "Chuyện đã đến nước này, thiếu niên đến tột cùng là nhân loại hay là không phải, nói vậy đối với các vị đã không còn quan trọng nữa rồi". Helen lắc đầu nói: "Không! Không có chuyện gì là tuyệt đối, có lẽ có thể đổi lại góc độ để suy nghĩ biện pháp giải quyết, mặc kệ có hữu dụng hay không, tôi muốn đối với hắn càng thêm hiểu rõ, xin hãy giúp đỡ tôi".