Bất Diệt Truyền Thuyết
Chương 209
Vài ngày sau khi diễn ra trận thi đấu giữa đội HongKong và đội Chelsea, không thể ngờ rằng người hâm mộ tại HongKong lại tổ chức buổi lễ ăn mừng rầm rộ. Dường như tất cả các quán bar đều phát lại hiệp 2 của trận đấu này. Tín hiệu phát hình cũng tốt gấp đôi so với bình thường, ai ai cũng bàn luận về cầu thủ số 17 thần bí, ngay cả những người không hứng thú với bóng đá cũng cảm thấy bất ngờ về tỷ số trận đại thắng của đội HongKong, ai cũng rất hưng phấn phải tham dự bằng được đề tài bàn luận này, trên mặt mỗi người đều tràn ngập niềm tự hào, ở trong lòng bọn họ tôn vinh đội HongKong như sắp bước lên vũ đài đỉnh cao của bóng đá thế giới, cùng đợi người hâm mộ các quốc gia tiến đến bái phục.
Các doanh nghiệp vui nhất với vụ kinh doanh áo cầu thủ và dép lê, bởi vì hai loại mặt hàng này đột nhiên trở nên thịnh hành nhất HongKong, mỗi đôi dép lê tăng giá gấp đôi mà vẫn bán hết sạch. Với sự thay đổi lớn này các doanh nghiệp không kịp dự phòng lượng bán ra, bình thường lượng hàng tiêu thụ không lớn, quần áo dự trữ của đội HongKong tổng cộng chỉ khoảng mấy trăm chiếc, hơn nữa căn bản không có chiếc áo số 17, chỉ có thể lên tiếng đáng tiếc. Đối với các doanh nghiệp sản xuất đây là đơn đặt hàng lớn nhất từ trước tới nay, yêu cầu các doanh nghiệp ngày đêm chế tạo gấp gáp áo cầu thủ đội HongKong, trong đó đương nhiên chiếc áo số 17 chiếm 90% lượng hàng.
Dù vậy, người dân HongKong cũng có thói quen yêu cây yêu cả cành, tất cả những chiếc áo khác của đội tuyển HongKong cũng bị tranh mua không còn một chiếc. Các thương gia thật khôn khéo vì không muốn để cho cơ hội ngàn năm có một này trôi qua, liền để khách hàng đến đăng ký mua được hàng chất lượng cao, hứa rằng khi hàng vừa mới về sẽ lập tức thông báo, hoặc trực tiếp gửi tới tận tay khách hàng, giá cả đương nhiên sẽ cao hơn rất nhiều.Ở HongKong, một nơi chật hẹp nhỏ bé, bất luận người nào có tiếng tăm, đặc biệt là minh tinh trong giới giải trí hay giới thể thao, sẽ có rất nhiều bí ẩn đáng nói. Dựa vào việc đào móc những chuyện riêng tư của các minh tinh để kiếm sống, người HongKong xưng tục gọi bọn chúng là "bọn chó chết", vô số các phóng viên trong ngành giải trí truyền thông cứ bới móc thông tin riêng tư khiến các minh tinh không còn chỗ trốn.
Trong những lúc như thế, phóng viên đều giám sát chặt chẽ tất cả hành tung của các minh tinh. Cho dù là thiên hoàng siêu sao cũng gác lại ở một bên, đem mục tiêu giáng xuống Thạch Thiên. Bọn họ biết quá ít về con người Thạch Thiên, đành sử dụng các mối quan hệ thân cận với các cầu thủ của đội bóng, hy vọng có thể từ bọn họ mà khai thác một chút thông tin về Thạch Thiên.
Chính Chu Quốc Hào là huấn luyện viên của đội HongKong còn không biết lai lịch Thạch Thiên, bởi vậy bọn họ muốn nói cũng không biết nói cái gì. Chu Quốc Hào nghĩ cho danh dự đội HongKong nên rất lo lắng, phân phó các cầu thủ không để lộ ra thông tin Thạch Thiên không phải là cầu thủ chính thức của đội.
Điều này làm cho các phóng viên cảm thấy Chu Quốc Hào đang che dấu mục đích khác, bọn họ không khỏi liên tưởng đến giai đoạn trước đây của hiệp hội bóng đá HongKong, thành tích đội tuyển bóng đá HongKong không được mỹ mãn, nghe đồn muốn thuê một huấn luyện viên ngoại quốc thay thế huấn luyện viên Chu Quốc Hào. Nếu cầu thủ số 17 - Thạch Thiên là do Chu Quốc Hào đào tạo nên thì không thể nghi ngờ Chu Quốc Hào sẽ tiếp tục dẫn dắt đội HongKong. Đương nhiên đây là một lợi thế cực kỳ quan trọng, không thể tiết lộ bởi hắn sợ bị cướp mất.
Hiện tại, một phóng viên có thể tìm ra chân tướng sự thật hay không cũng không quan trọng, mà quan trọng là ... có sức tưởng tượng phong phú, có phóng viên dựa vào võ đoán cho ra kết luận, thậm chí có phóng viên nói thẳng vào mặt Chu Quốc Hào vì muốn chiếm lấy lợi ích, địa vị, muốn lợi dụng Thạch Thiên để khống chế hiệp hội bóng đá HongKong. Cho nên Chu Quốc Hào mới đem Thạch Thiên che dấu tới bây giờ, hơn nữa đến nay vẫn không muốn công khai tin tức về Thạch Thiên, Chu Quốc Hào trả thù lại hiệp hội bằng cách không chịu phối hợp phỏng vấn.
Thực chất Chu Quốc Hào có nỗi khổ nói không nên lời, hắn thật không thể nào để ý các phóng viên mắng hắn, trước kia mỗi lần thua bóng luôn bị các phóng viên nói móc chỉ trích, hắn đã sớm không thèm quan tâm lời lẽ của phóng viên. Vấn đề là tổng hội bóng đá HongKong đã quan sát toàn bộ trận đấu, các quan chức đều gọi điện thoại hoặc tự mình tìm đến hắn, đồng thời chúc mừng hắn đạt được trận đấu thắng lợi, rõ ràng có chút bất mãn, chỉ trích Chu Quốc Hào vì sao lại có thể giữ bí mật một chuyện lớn như vậy đối hiệp hội bóng đá. T. r. u. y.ệHiện tại còn có hai trận đấu cùng các câu lạc bộ Châu Âu trước thềm Á Vận Hội, điều quan trọng nhất đối với Chu Quốc Hào chính là tìm được Thạch Thiên, mặc kệ trả giá nào đều phải làm cho Thạch Thiên trở thành cầu thủ chính thức của đội HongKong, nếu không người hâm mộ vừa mới được vui mừng sẽ không bỏ qua cho hắn, thật đáng giận tên Lý Đức Vũ bởi chính hắn đã đề cử Thạch Thiên, nài nỉ thế nào hắn cũng không chịu đi tìm Thạch Thiên, mà hắn cũng không biết đi đâu để tìm Thạch Thiên. Mỗi khi nhớ lại bản thân dẫn dắt đội bóng có thành thích chiến thắng 49 - 3 có thể đại diện cho trình độ bóng đá cao nhất của thế giới, trong lòng nhất thời ngọt két két, mọi thứ phiền não đều không còn quan trọng.
Các phóng viên theo Chu Quốc Hào không thu được kết quả gì, nhưng không gì làm khó được bọn họ, sau khi bắt được hình ảnh Thạch Thiên rời đi sân bóng, thấy Samantha bên cạnh Thạch Thiên cùng đám người Kim Hinh, hơn nữa nhìn ra Thạch Thiên cùng Samantha, Kim Hinh quan hệ không bình thường, đó chính là đề tài đủ lớn mang lại tính giải trí cao, phóng viên làm sao có thể bỏ qua.
Ngày hôm sau, khi Thạch Thiên cùng Thạch Hiểu Mẫn đi làm, vừa đến gần toà nhà Cảng Tinh building, liền nhìn thấy bên ngoài đại sảnh Cảng Tinh bị mấy trăm phóng viên bao vây, đội ngũ bảo vệ Cảng Tinh building tạo thành bức tường chắn không cho bọn họ vào trong.
Thạch Thiên ban đầu còn không biết xảy ra chuyện gì, nhưng tai hắn cực tinh nhạy, từ các phóng viên cùng nhóm bảo vệ tranh luận có thể nghe ra bọn họ tới tìm Samantha, không khỏi ngẩn ra, ngày hôm qua Samantha ở nhà bọn họ cơm nước xong ngượng ngùng lưu lại, rồi được Quách Gia Chí đưa nàng trở về, nghĩ thầm chẳng lẽ ra đã có chuyện xảy ra ngoài ý muốn? Vừa định đi lại để hỏi, đột nhiên nghe được hai phóng viên nói chuyện động đến tên hắn, nhất thời chấn động, mới hiểu được các phóng viên này tìm Samantha mục đích thực sự là tìm mình.
Thạch Thiên vừa tức vừa giận, thiếu chút nữa nghĩ muốn xông lên phía trước dùng đại uy quyền cước cho bọn phóng viên này một trận, cưỡng chế bắt bọn họ di dời, bất quá hắn từng nghe Kim Hinh nói qua về bọn phóng viên HongKong mặt dầy như thớt, không biết sợ chết, nghĩ thầm tốt hơn nhất là nên tránh đi, vì thế Thạch Hiểu Mẫn nói: "Cậu còn không đi vào sao?" "Lão tử đi bằng đường khác vào" Nói xong, bóng người chợt lóe nhảy lên nóc nhà tòa building bên cạnh, tiếp theo nhảy lên nóc của Cảng Tinh building.
Thạch Thiên ở trong mắt Thạch Hiểu Mẫn quái dị không ai có thể so sánh nổi, thầm mắng một tiếng "chết tiệt". Đi đến đại sảnh, nàng tò mò sao lại có nhiều phóng viên vây quanh như vậy, nhịn không được liền hỏi một tên bảo vệ, nói: "Xảy ra chuyện gì thế, sao lại có nhiều phóng viên tới đây?"
Truyện khác cùng thể loại
265 chương
6 chương
69 chương
565 chương
12 chương
50 chương