Báo cáo boss, anh bị loại!
Chương 51 : Chương 51:
Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo QuânKhông chỉ Lâm Sinh nghĩ vậy, mà những người khác cũng đồng dạng.
Có người còn than Cung Ninh tốt số, được Cố Đình Thâm dùng quy tắc ngầm.
Mẫn Tĩnh Tuyết sớm hận Cung Ninh thấu xương rồi, bởi cô ta cho rằng Cung Ninh cướp đi cơ hội của cô ta.
-
Sau khi kết thúc tiệc, Cung Ninh dẫn theo Tưởng Văn rời khỏi nhà hàng,
Bỗng nhiên, sau lưng vang lên giọng nói chanh chua của Mẫn Tĩnh Tuyết: "Cung Ninh, không thể không bội phục thủ đoạn của cô, lấy được sự chú ý của Cố tổng, còn khiến anh ta hứng thú với cô."
Cung Ninh dừng chân, híp mắt lại, trên mặt chẳng có lấy nửa phần tức giận, ngược lại, nhếch khóe miệng, lười biếng nhấc mắt: "Nên, cô không ăn được nho thì nói nho xanh?"
Đối với Mẫn Tĩnh Tuyết, từ trước đến nay Cung Ninh chưa bao giờ có ấn tượng tốt.
Người phụ nữ này bên ngoài ra vẻ hào phóng tự nhiên, nhưng sau lưng lại cùng một đức hạnh với Sử Phỉ Phỉ.
Cho rằng tất cả chuyện tốt đều phải thiên vị cô ta.
Đáy mắt Mẫn Tĩnh Tuyết dấy lên phẫn nộ, trên mặt lại treo nụ cười: "Tôi thì chẳng có tâm tư như cô đầu, chỉ đơn thuần muốn nói một tiếng chúc mừng với cô thôi."
"Dựa được vào cây đại thụ Cố tổng này, cô có thể bớt đi được mười năm phấn đấu nhưng loại đàn ông như Cố tổng, cô tốt nhất cố mà giữ cho chắc, thừa lúc anh ta còn có cảm giác mới mẻ với cô, chuẩn bị sẵn đường lui cho mình đi. Đừng để có ngày ngã từ trên cây cao xuống vị trí bắt đầu lại được thì ít mà mất thì nhiều."
"Mẫn Tĩnh Tuyết, rốt cuộc cô nhìn thế nào lại thành tôi dựa vào cây đại thụ Cố tổng vậy? Chẳng phải ai cũng hạ tiện như cô đâu, mặt dày chào hàng mình cuối cùng đến mặt cũng chẳng có mà mất."
"Cố tổng thả cành ô liu[1] với tôi, có lẽ cũng là do con người tôi tương đối biết xấu hổ."
[1] Thả cành ô liu [抛出橄榄枝]: xuất phát từ thần thoại Hy Lạp, cành ô liu là biểu tượng của hòa bình, ý chỉ lời ngỏ ý về sự hợp tác thân thiện đôi bên cùng có lợi. (theo Ol)
Tưởng Văn đứng bên cạnh, nghe Cung Ninh đấu võ mồm với Mẫn Tĩnh Tuyết, phát hiện ra cô nữ minh tinh kia hoàn toàn chẳng chiếm được chút thế nào.
Mẫn Tĩnh Tuyết dĩ nhiên nghe được ý trong lời Cung Ninh, cuối cùng cũng tức giận ra mặt: "Cô cũng chỉ là một người mới, có tư cách gì đứng đây xem thường tôi? Tôi có thể ngồi lên vị trí nữ minh tinh tuyến đầu hoàn toàn dựa vào bản lĩnh của tôi, không giống cô, dựa vào gương mặt và thân thể chính mình."
Ý cười của Cung Ninh càng thêm rực rỡ, hoàn toàn không để lời của Mẫn Tĩnh Tuyết trong lòng, thậm chí đến ngữ khí cũng bắt đầu nhạt đi: "À, cho nên cô thừa nhận, cô xấu hơn tôi, cảm ơn đã khích lệ."
Chính giọng điệu này của cô lại khiến Mẫn Tĩnh Tuyết càng thêm tức giận.
Thấy xung quanh không có ai, trực tiếp giơ tay lên, đang định cho Cung Ninh một bạt tai, cánh tay đã bị tóm chặt.
"Mẫn Tĩnh Tuyết, tôi cũng chẳng phải loại người dễ bắt nạt. Nếu hôm nay cô dám động tay với tôi, tôi sẽ khiến cô sống không dễ chịu gì trong cái giới này đâu!"
"Dù không dựa vào cây đại thụ Cố tổng, chỉ lấy bối cảnh của Cung gia thôi, tôi đã đủ khiến cô thân bại danh liệt rồi."
"Có muốn thử một lần không?"
Cung Ninh đột nhiên vung tay, Mẫn Tĩnh Tuyết mất thăng bằng, ngã thẳng ra đất.
Cô gái lạnh nhạt kiêu ngạo bước từng bước tới trước mặt cô ta, nhìn từ trên cao xuống như một nữ vương bễ nghễ nhìn Mẫn Tĩnh Tuyết, đáy mắt hiện lên ý lạnh thấu xương, nhếch khóe môi: "Tôi không gây chuyện nhưng cũng không có nghĩa là tôi sợ."
"Nếu cô thật sự muốn khiêu khích tôi, có thể thử một lần. Tôi sẽ cho cô biết, gia thế lớn mạnh hơn tất cả cố gắng của cô bao nhiêu."
"Cung Ninh, chuyện này tôi sẽ nhớ."
Từ sau khi Mẫn Tĩnh Tuyết trở thành nữ minh tinh tuyến đầu, đi tới đâu cũng đều có người nịnh nọt lấy lòng, nhưng ở chỗ của Cung Ninh, cô ta lại phải chịu uất ức.
"Bốp..."
Bàn tay rơi trên mặt Mẫn Tĩnh Tuyết, Cung Ninh thu tay lại, cười lạnh: "Nếu đã bị cô nhớ rồi, vậy cứ nhớ sâu thêm chút đi!"
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
475 chương
3 chương
36 chương