Báo cáo boss, anh bị loại!

Chương 4 : anh nằm mơ cũng muốn cưới cung ninh

Cung Ninh cũng không nhớ mình rời khỏi đó bằng cách nào. Cô cho là mình phải lấy ra rất nhiều lý do mới có thể nhờ Cố Đình Thâm giúp cô chuyện đó, thậm chí cũng đã dự định kết quả bị cự tuyệt một cách thảm thương. Bỗng chốc Cung Ninh nhớ tới chuyện năm đó mình cứu Cố Đình Thâm. Nếu không, vì sao anh ta lại tùy tiện đồng ý yêu cầu của cô như vậy. Đến lý do cũng không hỏi. - Lúc này người kia đang chống tay lên lan can, con ngươi sâu thẳm thủy chung rơi trên bóng lưng đang càng ngày càng xa kia. Khóe miệng mỏng lạnh hiện lên đường cong khó nhận ra. Cố Lược đứng sau lưng anh cho rằng mình vừa bị hoa mắt. "Thiếu gia, cậu thật sự sẽ kết hôn với cô ta? Hay để tôi lập tức phái người đi điều tra tự liệu của cô ta, nếu như..." "Không cần!", giọng nói lạnh lẽo ngắt lời Cố Lược: "Tôi cũng đến tuổi kết hôn rồi." Hay nói cách khác, anh không cần điều tra cũng đã đủ hiểu Cung Ninh rồi. - Cung Ninh trằn trọc mất ngủ cả đêm, treo cặp mắt thầm quầng xuất hiện trước cổng cục dân chính. Dù là vì trọng sinh hay vì Cố Đình Thâm đồng ý kết hôn với cô đều khiến cô khó có thể tiêu hóa trong thời gian ngắn. Thậm chí Cung Ninh còn suy đoán, Cố Đình Thâm có ý đồ khác với cô. Nhưng ý nghĩ này vừa xuất hiện đã bị cô bác bỏ, còn giễu cợt chính mình. Phàm là phái nữ chưa kết hôn ở thành phố H có ai là không muốn gả cho Cố Đình Thâm, cô đáng giá chỗ nào mà anh ta lại có ý đồ chứ? "Tối hôm qua thiếu ngủ?" Chẳng biết từ lúc nào anh đã xuất hiện bên người Cung Ninh, vẻ tiều tụy và ngơ ngác của cô đều hiện hết lên trong mắt. Lời hỏi thăm với ngữ điệu không nghe ra được chút quan tâm nào. "... Có thể do tôi còn chưa hồi phục tinh thần." Ngửa đầu, nhìn vị Cố tổng thân cao 1m86 trước mặt, ánh sáng chói mắt chiếu trên người anh khiến Cung Ninh chợt có ảo giác như không nhìn rõ được khuôn mặt của anh. Trên thực tế, ngoài biết thân phận của Cố Đình Thâm, cô hoàn toàn không biết gì về anh. "Hay, chiều lại đến?" "Không cần đâu, bây giờ tôi có tinh thần rồi.", sợ Cố Đình Thâm đổi ý, cô lấy sổ hộ khẩu trong túi xách ra: "Đi vào thôi!" Cố Lược đã sớm chuẩn bị đầy đủ nên từ lúc chụp ảnh đến khi nhận giấy chứng nhận chỉ mất có mười lăm phút. Giấy chứng nhận kết hôn nặng trĩu bị Cung Ninh siết chặt trong tay, cho tới lúc này cô mới cảm thấy được sự chân thực, lại vẫn như thấy tất cả đều chỉ là giả tưởng. Chuyện đầu tiên sau khi trọng sinh lại là kết hôn với Cố Đình Thâm! "Cố tổng, anh yên tâm, chờ tôi vượt qua cửa ải khó khăn trước mắt này, tôi sẽ lập tức ly hôn với anh, không quấn lấy anh cả một đời đâu." Sau khi lên xe, Cung Ninh quay đầu nói. "...", đôi mắt vốn đang xen lẫn ý cười của người nào đó sau khi nghe thấy Cung Ninh nói, lập tức bị che kín một tầng ảm đạm: "Không cần, đã kết hôn thì nên làm vợ chồng cả đời!" Anh nằm mơ cũng muốn cưới Cung Ninh. Mất đi cơ hội đầu tiên rồi, anh không muốn mất đi cơ hội thứ hai! Cung Ninh: "..." Cố Lược: "...!" Xe chạy rất nhanh, làn gió ngoài cửa sổ thổi bay đuôi tóc cô gái, tựa như cũng thổi xa suy nghĩ của cô. Cung Ninh phát hiện ra, trước mặt Cố Đình Thâm, mọi lời nói chuẩn bị cẩn thận của cô hoàn toàn không có cơ hội nói ra. Ví dụ như ba điều kiện cô định nói với Cố Đình Thâm. Đương nhiên cũng phải giới hạn trong điều kiện của cô. Dù sao cũng đang cầu cạnh Cố Đình Thâm, cô đâu thể nào đưa ra yêu cầu nhằm vào anh được. - Biệt uyển Phạm Cảnh là khu vực hoàng kim tốt nhất ở thành phố H, cũng là khu vực biệt thự tư nhân của Cố Đình Thâm. "Trong nhà có lẽ chưa đầy đủ đồ dùng hàng ngày của em, em cần gì cứ nói với Cố Lược, cậu ta sẽ đi mua, sau này từ hôm nay trở đi em sẽ ở đây.", cuối cùng, anh bổ sung thêm: "Đương nhiên, tôi cũng sẽ ở cùng em."