Báo cáo boss, anh bị loại!
Chương 3 : đầu năm nay phụ nữ đều mơ tưởng muốn từ chim sẻ biến thành phượng hoàng.
Xe mini màu đỏ nữ tính vững vàng dừng trước cửa biệt thự, Cung Ninh giơ cổ tay lên: "Chắc cũng sắp tan tầm về nhà rồi."
Đời trước Cố Đình Thâm ngoài cho cô số điện thoại và địa chỉ cho cô thì không còn gì hết.
Nếu không phải ba ngày sau là hôn lễ với Long Ngạn, cô đã sớm quên nhân vật Cố Đinh Thầm này rồi.
Long gia ở thành phố H có thế lực rất lớn, có thể chèn ép người Long gia, sợ là cũng chỉ có Cố Đình Thâm.
Trên mạng có rất nhiều phiên bản về Cố Đình Thâm.
Nói anh ta phú khả địch quốc[1], nắm giữ mệnh mạch thành phố H, là nhân tài kiệt xuất trong thế hệ trẻ là người có cơ hội trở thành người thừa kế Cố gia nhất.
Lúc Cung Ninh đang nhớ lại, xe thương vụ màu đen đã lái tới, dừng trước mặt cô.
Tiếng còi xe khiến cô giật mình.
Cô gái mở cửa xe, căng thẳng bước tới.
Ngay lập tức có người bước xuống khỏi xe, giang tay ngăn cô lại: "Vị tiểu thư này, yêu cầu cô lập tức rời khỏi đây."
"Tôi tìm Cố tổng."
Người đàn ông ngồi trên xe được ánh nắng bao trọn, phác họa ra ngũ quan rõ ràng đến từng góc cạnh của anh trong gương chiếu hậu, con ngươi thăm thẳm xuyên qua cửa sổ xe nhìn cô gái đang nói chuyện với trợ lí của anh.
Khi nhìn rõ gương mặt kia, vẻ không vui trên khuôn mặt tuấn lãng bất phàm trước đó đột nhiên biến mất.
Ngữ điệu thanh lãnh tự phụ thoát ra từ cổ họng: "Để cô ấy qua đây."
"Vâng, thiếu gia."
Vệ sĩ nghiêng người tránh ra: "Tiểu thư, thiếu gia chúng tôi mời cô qua."
Cung Ninh âm thầm thở nhẹ, mang theo tâm trạng thấp thỏm bước tới gần chiếc xe kia, ánh mắt rơi trên khuôn mặt thanh lãnh tự phụ của người đàn ông, cô chưa lên tiếng anh đã mở miệng trước: "Có chuyện gì vào rồi nói.
Một cách nói để cô lên xe biến tướng.
Cung Ninh: ...
Dù sao cũng đang có chuyện cần nhờ người ta nên cô không cự tuyệt: "Cảm ơn Cố tổng."
Trợ lỹ nghĩ đến vô số kết quả, duy chỉ không nghĩ đến loại này."
Cung Ninh vừa đặt chân vào trong xe, đã bị hơi thở nam tính nồng đậm đập vào mặt, rõ ràng cửa sổ xe đang mở lại khiến cô có cảm giác ngột ngạt đến khó thở.
-
Anh thay dép đi trong nhà, đôi chân dài trong lớp quần Tây bước từng nhịp tới ghế sô pha rồi ngồi xuống, anh dùng ngữ điệu lười nhác uể oải: "Nói đi, tìm tôi có chuyện gì?"
Từ lần đầu tiên Cung Ninh gặp anh, thủy chung vẫn luôn là dáng vẻ lạnh nhạt này, chẳng hề có chút đáng sợ nào như trong truyền thuyết.
Điều đó không khỏi khiến cô thư giãn vài phần.
Như cảm thấy hơi khó mở miệng, Cung Ninh đứng trước mặt anh, đầu ngón tay mảnh khảnh luống cuống đan vào nhau, hồi lâu cũng không lên tiếng.
"Tiểu thư, thiếu gia chúng tôi vừa tan tầm, cần ăn uống và nghỉ ngơi, nếu cô không có chuyện gì mời lập tức rời khỏi đây.", trong lòng trợ lý lại đang cảm thấy khó tin, từ khi nào Cố Đình Thâm trở nên ôn hòa như thế, đúng, chính là ôn hòa.
Từ lúc anh ta vừa đi theo Cố Đình Thâm, anh ta chưa từng thấy Cố Đình Thâm dễ nói chuyện đến vậy.
Toàn bộ thần sắc trong đáy mắt Cung Ninh đều bị người đàn ông trước mắt nắm được, anh hé môi mỏng: "Đã sợ tôi vì sao còn muốn tìm tôi?"
"...", cô hít sâu một hơi: "Cố tổng, tôi muốn kết hôn với anh!"
"Hả...", Cố Đình Thâm còn chưa tỏ thái độ gì, trợ lý đứng bên cạnh đã như vừa nghe thấy một câu chuyện cười vô cùng hài hước: "Bây giờ đầu năm nay phụ nữ đều mơ tưởng muốn từ chim sẻ biến thành phượng hoàng sao? Biết thiếu gia nhà chúng tôi là..."
"Được!"
Trợ lý còn chưa nói xong, Cố Đình Thâm đã mở miệng.
Trợ lý: "..."
Chưa nói tới trợ lý khiếp sợ, mà lúc này Cung Ninh cũng đang cảm thấy mình vừa nghe lầm.
Đồng ý dễ đến vậy?
"Cố tổng...", lúc này Cung Ninh không tài nào bình tĩnh nổi, mà lời nói của người trước mặt lại tiếp tục vang lên bên tai cô: "Sáng mai mười giờ, gặp ở cửa cục dân chính."
Dứt lời.
Anh đứng dậy đi lên lầu hai, chỉ để lại bóng lưng cao lớn thon dài phản chiếu trong đáy mắt Cung Ninh.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
475 chương
3 chương
36 chương