Báo cáo boss, anh bị loại!

Chương 35 : vừa rồi nói như vậy đúng là cô tự đa tình

Mẫn Tĩnh Tuyết cứ thế nhìn Tần Hạo biến mất trước mặt cô ta. Chỉ có thể cắn răng nghiến lợi lẩm bẩm: "Cung Ninh, Cung Ninh!" - Một ngày quay phim có thể nói là rất thuận lợi, Cung Ninh về đến phòng tắm rửa xong, nằm trên giường đắp mặt nạ. Tưởng Văn cầm áo ngủ đi vào phòng tắm, cười nói: "Tiểu Ninh, mặt của em dù không đắp mặt nạ vẫn rất trắng mịn." "Con gái luôn thích chăm sóc sắc đẹp, huống chi là loại ngày ngày đều phải trang điểm như chúng ta.", trang điểm ít nhiều luôn gây hại đến da. Bình thường Cung Ninh để mặt mộc không trang điểm nên tất nhiên không phải đắp mặt nạ nhưng sau này ngày nào cũng phải trang điểm nên cô phải đắp. Thời gian trôi qua mười lăm phút, cô vừa lấy mặt nạ xuống, chuông cửa đã vang lên. "Ai vậy!", Cung Ninh nhỏ giọng nói. Vừa mở cửa đã thấy Tần Hạo mang theo bữa khuya đứng ở cửa, cô không buồn suy nghĩ đã chuẩn bị đóng cửa. Nhưng vẫn chậm. Tần Hạo dùng tay chặn lại, nhìn khuôn mặt lớn chừng bàn tay của Cung Ninh: "Này, tôi có lòng tốt mang bữa ăn khuya cho cô, cô nhất thiết phải phũ phàng với tôi đến vậy à?" "Hơn nửa đêm anh mang bữa khuya đứng trước cửa phòng tôi. Nếu tôi không đóng cửa có phải anh định vào phòng tôi luôn không?" "Đúng mà." "... ...", Cung Ninh hít sâu một hơi: "Đầu tiên, tôi cảm ơn ý tốt của anh nhưng tôi không đói; tiếp theo, nam nữ khác biệt, đây còn là đoàn phim, nếu bị người ta chụp ảnh đăng lên mạng sẽ ảnh hưởng đến cả tôi và anh; thêm nữa, tôi và anh chưa thân quen đến mức có thể vào phòng nhau nói chuyện trời đất, anh đi đi!" Cung Ninh chưa đến mức phản cảm với Tần Hạo. Có điều vì chuyện đời trước nên cô không muốn dính líu gì đến Tần Hạo nữa. Tốt nhất là quay xong bộ này thì không còn bất cứ liên quan gì. Cô cũng biết Tần Hạo là một người đàn ông tốt, chỉ tiếc, dù là đời trước hay đời này cô đều sẽ không thích anh ta. Nghĩ đến đó, cô nhấc mắt nhìn người đang cầm bữa khuya thở dài: "Tần Hạo, bây giờ anh chỉ cách tuyến đầu một bước cuối cùng nữa thôi, trong thời gian quan trọng này, việc anh cần làm là quay phim cho tốt mà không phải nghĩ đến chuyện khác." "Tôi chỉ là một diễn viên nhỏ, lúc trước, bây giờ và sau này chúng ta cũng sẽ không gặp mặt gì nữa, anh không cần phải lãng phí thời gian trên người tôi." "Tôi cảm thấy Mẫn Tĩnh Tuyết cũng không tệ đâu, anh hẳn nên cầm bữa khuya này đến tìm chị ta." Hôm qua Cung Ninh đã nhìn ra, ánh mắt Mẫn Tĩnh Tuyết nhìn Tần Hạo có phần khác thường. Thâm tình chân thành trong phim vào mắt người khác có thể là kịch bản cần nhưng Cung Ninh vẫn nhìn ra được, Mẫn Tĩnh Tuyết trong phim và bên ngoài đều thích Tần Hạo. "Cung Ninh, trong đầu cô đang nghĩ chuyện gì vậy?", Tần Hạo đột nhiên cười, nhếch miệng: "Nghe ý cô có phải là cảm thấy tôi thích cô không? Cô hiểu lầm rồi, tôi chỉ muốn thành bạn cô thôi." Cung Ninh: "... ..." Nói vậy, vừa rồi đúng là cô tự mình đa tình. Nhưng đời trước đúng là Tần Hạo thích cô, còn theo đuổi cô. Chẳng lẽ do trọng sinh nên rất nhiều chuyện đều lặng lẽ thay đổi? Cô nhàn nhạt đáp: "À, được." Trên mặt Tần Hạo tràn ngập ý cười: "Ý của cô là, đồng ý?" Cung Ninh rũ mắt, cô biết nếu mình không đồng ý, về sau có thể ngày nào cũng gặp phải tình huống này. Cô đỡ trán: "Ừm, anh có thể đi." "Vậy phần ăn khuya này..." "Tôi không có thói quen hơn nửa đêm còn ăn khuya, anh đưa cho người khác ăn đi." "Không còn chuyện gì nữa, tôi chuẩn bị đi ngủ đây." Cung Ninh nói xong, không cho Tần Hạo cơ hội mở miệng nói chuyện, đóng cửa lại. Tần Hạo mím chặt môi, cúi đầu cười ngượng. Anh ta cũng không biết vì sao mình lại vui đến vậy.