Báo cáo boss, anh bị loại!
Chương 31 : đến cả tưởng văn cũng cảm thấy cung ninh không thích mẫn tĩnh tuyết.
Về phần thân phận khác, tạm thời cô ta không điều tra được.
Nhưng chỉ dựa vào điểm này thôi cũng đã đủ rồi.
Ở ngành giải trí, dù bạn có chói sáng đến đâu cũng tuyệt đối không thể đắc tội người thế gia hào môn.
Nhất là gia tộc hào môn có địa vị siêu cao.
Bởi vì chỉ cần một câu nói của bọn họ, hay chỉ chút quan hệ thôi, trước mặt lợi ích, bạn cũng sẽ chẳng biết vì sao mình lại trở thành một quân cờ bị vứt bỏ.
"Không sao...", khóe miệng Mẫn Tĩnh Tuyết nở nụ cười gượng ép: "Người đại diện của cô nói rất đúng, sau này hai chúng ta chính là đồng nghiệp hợp tác với nhau nên chào hỏi vài lời."
"À, tôi còn phải trang điểm."
Mẫn Tĩnh Tuyết: "..."
Biểu hiện lạnh nhạt của Cung Ninh khiến đám người trong phòng hóa trang kinh ngạc, thậm chí đến cả Tưởng Văn cũng cảm thấy Cung Ninh không thích Mẫn Tĩnh Tuyết.
Đây là Mẫn Tĩnh Tuyết.
Là diễn viên nữ tuyến đầu đang rất nổi đó!
Nhưng nghĩ đến bối cảnh của Cung gia, chị lại thấy bình thường.
Cho dù Cung Ninh không lăn lộn nổi ở ngành giải trí thì cô cũng có thân phận công chúa Cung gia, cam đoan cô sẽ có một đời không lo cơm áo.
Nhưng, Tưởng Văn không tin Cung Ninh sẽ dự định như vậy cả đời.
Bởi, Cung Ninh từng thề son sắt với chị, sẽ khiến thanh danh quản lý trong giới của chị truyền xa, được vô số người tôn kính.
Như Mẫn Tĩnh Tuyết lúc này.
[Tôi phát hiện ra cái người tên Cung Ninh kia thật trơ trẽn, chị Tuyết đã tự mình tới chào hỏi rồi cô ta còn bày thái độ vênh váo tự đắc, cho ai nhìn chứ!]
[Cô ấy dám phách lối như vậy, khẳng định là có vốn liếng để phách lối. Chúng ta vẫn nên bớt nói đi, dù sao việc này cũng không liên quan đến chúng ta.]
[Nghe nói Cung Ninh có bối cảnh rất lớn. Nếu không sao có thể thay thế nữ thứ ngay trước mấy ngày khai máy chứ.]
[Bớt tranh cãi đi, nhìn cô ta cũng chẳng phải dạng dễ trêu đâu, nếu để cô ta biết chúng ta đang nói này nọ về cô ta không chừng sẽ nhằm vào chúng ta đấy.]
Một đám vai phụ nhỏ tụ lại một chỗ cùng thảo luận, mặc dù tiếng bọn họ rất nhỏ nhưng Cung Ninh vẫn nghe thấy.
Nhếch miệng lên cười khinh thường, cô còn chưa nhàm chán đến mức đó đâu.
Chưa nói đến bây giờ cô chỉ là một người mới, đời trước lúc cô còn là Ảnh hậu cũng chưa từng so đo với loại nhân vật nhỏ này.
Trừ phi chạm tới ranh giới cuối cùng của cô.
Mẫn Tĩnh Tuyết tất nhiên cũng nghe thấy, nhếch miệng nở một cụ cười khó nhận ra.
-
Nhiệt độ tháng sáu khiến mỗi một góc trong đoàn làm phim đều tràn ngập cái nóng.
Mà quay phim cổ trang lại không thể thiếu việc thay trang phục.
Nhưng cũng không cần thay tất cả.
Bởi vì Cung Ninh là nữ thứ, lại là nhân vật gần với nữ chính nên cảnh diễn nhiều đến hơn 1000 cảnh.
Mẫn Tĩnh Tuyết còn nhiều hơn.
Kỳ thật Cung Ninh cũng không để ý có bao nhiêu cảnh diễn.
Sở dĩ cô lựa chọn nữ thứ số hai chẳng qua là vì cảm thấy cốt truyện của nhân vật sẽ khiến người xem thích hơn thôi.
Nếu như trong kịch bản, có nữ phụ thiết lập khiến người xem thích hơn nữ chính, nhưng chỉ là một vai phụ nhỏ, cô khẳng định vẫn sẽ chọn vai phụ kia.
Có lẽ vô số người đều cho rằng, chỉ cần bạn diễn nữ chính, tần xuất trên màn ảnh cao, là bạn có thể nổi.
Kỳ thật không phải.
Có đôi khi người xem, không xem nữ chính.
Mà là câu chuyện của một nhân vật khác trong kịch bản.
Nếu không, trên mạng cũng chẳng xuất hiện mấy lời như một mình xxx gánh phim.
"Tiểu Ninh, nước."
Thấy bên trán Cung Ninh xuất hiện mồ hôi hột, nhưng lại luôn chăm chú cúi đầu đọc kịch bản, dù cô đã thuộc nằm lòng cốt truyện vai diễn của mình nhưng vẫn rất cẩn thận tỉ mỉ.
Đây cũng là một loại chuyên nghiệp[1].
[1] Nguyên văn là thái độ nhưng nếu đặt vào thì câu sẽ bị cụt, không đầu không đuổi nên Hạ thay thành chuyên nghiệp dựa theo văn cảnh.
"Chị Văn, chị không cần để ý đến em đây, trong này rất nóng, chị ra ngoài đi dạo một lúc đi!", Cung Ninh thấy mặt mũi Tưởng Văn đầy mồ hôi, nhấc môi nói.
Tưởng Văn lắc đầu: "Không sao, chị ở đây với em."
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
475 chương
3 chương
36 chương