Báo cáo boss, anh bị loại!

Chương 20 : trong lòng hận nghiến răng nghiến lợi nhưng vẫn phải duy trì nụ cười.

"Tôi thấy cũng không sai, nếu Cung Ninh đã không muốn kết hôn với Long Ngạn mà Phỉ Phỉ cũng là con nuôi của Cung gia, Long Ngạn và Phỉ Phỉ lại vừa lúc là anh tình tôi nguyện, thì để chúng nó kết hôn cũng coi như là một cách giải quyết tốt.", Cung lão phu nhân lặng lẽ nhìn Cung Ninh: "Chuyện này mặc dù là Long gia sai nhưng mấy ngày nay trên mạng nghị luận ầm ĩ về chuyện này, tuy nói quan hệ giữa Cung gia và Long gia chúng ta vẫn còn nhưng khẳng định là không còn bằng xưa." "Vậy cứ thừa dịp làn sóng nghị luận này chưa qua, chuẩn bị hỗn lễ cho Long Ngạn và Phỉ Phỉ, xem như sách lược cứu vãn đi." Trong lòng Sử Phỉ Phỉ mừng thầm. Đồng thời còn không ngừng cười lạnh. Cung Ninh, chẳng phải mày rất trâu bò sao? Nhưng người cầm quyền Cung gia, là Cung lão phu nhân! Nhiều năm qua ngoài lấy lòng Cung Ninh, bên Cung lão phu nhân cô ta còn làm đủ chuyện để nịnh nọt. Mặc dù cô ta cũng không rõ vì sao Cung lão phu nhân ghét Cung Ninh đến vậy nhưng thích cô ta lại là thật. "Mẹ, chuyện này con không đồng ý." Ông Cung là người cuồng con gái chứ không phải một đứa con trai răm rắp nghe lời mẹ. Long Ngạn và Sử Phỉ Phỉ ăn vụng với nhau đã khiến ông khó tiếp thu, cho rằng Sử Phỉ Phỉ phá hủy hôn lễ giữa Cung Ninh và Long Ngạn. Ông nghe Cung Ninh, không gây phiền phức cho Sử Phỉ Phỉ. Nhưng không có nghĩ ông sẽ dễ dàng tha thứ cho Sử Phỉ Phỉ để cô ta dùng thân phận Cung gia gả vào Long gia! "Anh thương con gái anh, tôi thương cháu gái tôi, chẳng lẽ là sai sao?" "Cô ta chỉ là con nuôi Cung gia chúng ta thu nhận." "Anh chưa từng nghe câu máu mủ không bằng tình thân[1] sao? Con bé lớn lên ở Cung gia, tôi sớm coi nó là cháu gái ruột của tôi rồi." [1] Sinh nương bất như dưỡng nương đại [生娘不如养娘大]: ý là người mẹ sinh con ra không bằng người mẹ nuôi con lớn, Hạ xin mạn phép đổi thành "máu mủ không bằng tình thân". (Câu này không có trên Baike, do Hạ tự chuyển nghĩa) Cung Ninh chỉ đứng ở một bên, nghe Cung lão phu nhân tranh luận với ông Cung. Ài. Xem ra Cung lão phu nhân ghét cô đến mức phải dùng Sử Phỉ Phỉ miễn cưỡng ứng phó với cô rồi. "Bố, con tán thành ý kiến của bà nội." Câu nói của Cung Ninh khiến ba người có mặt đều ngơ ngẩn. "Sử Phỉ Phỉ đã dụ dỗ Long Ngạn vậy cũng chứng minh cô ta có bản lĩnh, cứ coi như là một quân cờ thông gia để vãn hồi cục diện đi. Cô ta có được thứ cô ta muốn mà bố cũng có thể lợi dụng cơ hội lần này sửa sang lại quan hệ với Long gia, không tổn thất gì tới chúng ta cả." Cung Ninh luôn luôn có thể nói trúng tim đen khiến Sử Phỉ Phỉ đau đớn. Rõ ràng chỉ là đổi cách nói nhưng cô lại dùng đến những từ "dụ dỗ", "thông gia", thậm chí là "quân cờ" để hình dung. Trong lòng Sử Phỉ Phỉ hận đến nghiến răng nghiến lợi nhưng lại không thể nổi giận. Thậm chí còn phải duy trì nụ cười. Cung lão phu nhân hơi không vui nhưng cũng biết rõ bà cụ không thuyết phục được ông Cung mà chỉ có Cung Ninh làm được. Huống hồ, bà cụ cũng nghĩ như vậy. "Cung gia chúng ta nuôi cô ta nhiều năm như vậy, trước đó chẳng phải cô ta luôn mồm muốn báp đáp chúng ta sao? Trở thành quân cờ thông gia, chính là cách báo đáp tốt nhất.", ánh mắt Cung Ninh rơi trên mặt Sử Phỉ Phỉ, thấy sự dữ tợn lóe lên trong mắt cô ta: "Sử Phỉ Phỉ, đối với cô, đối với Cung gia mà nói đều là phương án giải quyết tốt nhất, tôi cảm thấy cô hoàn toàn không có lý do cự tuyệt." Nếu Sử Phỉ Phỉ đã muốn gả cho Long Ngạn thì cô đành giúp một tay vậy. Mặc dù đời trước đến tận lúc chết cô cũng không thấy Sử Phỉ Phỉ gả vào Long gia nhưng cô đã cải biến quỹ đạo của mình, xuất hiện hiệu ứng hồ điệp[2] cũng là chuyện bình thường. [2] Hiệu ứng hồ điệp [蝴蝶效应]: đề cập đến phản ứng dây chuyền khi có một sự thay đổi nhỏ trong điều kiện ban đầu, ảnh hưởng đến sự phát triển và quỹ đạo của sự vật. (Theo Baike) Với dã tâm của Sử Phỉ Phỉ, gả vào Long gia chỉ là bước đầu tiên của cô ta thôi. Sau đó, có lẽ cô ta sẽ giống như cô, muốn tiến vào ngành giải trí. Mà chuyện này, bản thân Cung Ninh cũng muốn xem thử. Thay vì để Sử Phỉ Phỉ bí mật giở trò chẳng thà cô để ở ngay trước mắt. Có Cố Đình Thâm là chỗ dựa, cô muốn Sử Phỉ Phỉ khó chịu, cướp tài nguyên của cô ta, dễ như trở bàn tay!