Bảo bối là em

Chương 59 : thì ra là vậy

Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo QuânNghe được những lời này của cô , trái tim Hoắc Triển Bạch chẳng khác nào bị muối sát vào . Hứa Giai Kì , em có cần nhẫn tâm như vậy không ? Thật sự là không có tình cảm gì với tôi hay sao ? Hoắc Triển Bạch từ từ mở đôi mắt nâu của mình ra , ngẩng mặt lên nhìn người phụ nữ mới vừa rồi mình còn ôm trong lòng . Bây giờ đang đứng trước mắt anh , vô cùng giận dữ Hoắc Triển Bạch phục dậy trước mặt Hứa Giai Kì - Xin lỗi Lời xin lỗi nói ra thật nặng , trút một hơi thật dài Hoắc Triển Bạch hung hăng đá cửa ra ngoài ~~~~~~ Buổi sớm , Hứa Giai Kì rời viện . Một mình cô thu dọn một chút quần áo của mình . Sau đó tự bắt taxi ra về Khi ra về , có không ít con mắt nhìn cô . Bệnh nhân xuất viện mà không có người nhà đi cùng hay sao ? Hiếm có người như cô mà ! Nhìn những bệnh nhân khác ra viện , xung quanh người lớn người bé phụ giúp mang đồ ra xe . Người thì đỡ người nhà mình xuất hiện ...Nhìn nụ cười của bệnh nhân kia , mặc dù mới khỏi bệnh nhưng cô vẫn cảm nhận được từ họ hai từ hạnh phúc Còn cô ! Không phải chỉ là một cô nhi hay sao ? Không cha không mẹ không người thân , lại một thân một mình ở nơi xa lạ như thế này nữa - Cháu muốn đi đâu Lên chiếc xe taxi , tài xế liền hỏi - Cháu muốn tới bờ biển . Xa một chút càng tốt ... Tài xế nhìn cô qua gương chiếu hậu . Gương mặt buồn bã , hơi xanh xao một chút . Chắc là thất tình đây . Tuổi trẻ bây giờ đúng là ...haizzz - Tôi nói này , mới sáng sớm một cô gái yếu đuối như cô ra biển không tốt đâu - Không sao đâu , cháu muốn ra đó cho khuây khoả đầu óc một chút Nói xong , Hứa Giai Kì bấm hạ chốt cửa kính xe xuống . Gió bên ngoài như vũ bão làm phần tóc mái của cô bay phấp phới . Nhờ chính cơn gió này mà cô cảm thấy thanh tỉnh hơn Hứa Giai Kì , mày là một đứa mạnh mẽ mà . Sao lúc này lại yếu đuối như vậy chứ ! Hốc mắt Hứa Giai Kì cảm thấy cay cay , cô cố gắng để giọt nước mắt kia không tuôn ra . Nhưng càng cố thì nước mắt lại càng rơi - Khốn kiếp , đến cả cơn gió cũng tha cho tôi sao Hứa Giai Kì cười nhạo trong lòng . Thật là cô không muốn đổ lỗi cho cơn gió kia . Chỉ là cô không muốn chấp nhận mình một lần nữa lại khóc trong tình cảnh này ....Tình yêu sao ? Tình yêu là gì ? Đáng ra cô không nên tin tưởng vào nó . Nhưng không ...hình như cô lại lầm đường lạc lối rồi Hứa Giai Kì , tại sao sự kiểm soát trái tim của mày lại kém như vậy? Hay là mày gặp người đàn ông nào cũng yêu hay sao ? Chỉ một tuần thôi mà trái tim mày đã thay đổi rồi . Thật đúng là một người đàn bà tồi tệ mà Hoắc Triển Bạch ! 3 chữ này phải nhanh chóng xoá ra khỏi kí ức , lôi nó ra khỏi tim thôi . Vì anh ta ...chỉ đùa giỡn với mày thôi !! - Cô gái , đến nơi rồi Nhắm mắt dưỡng thần một lúc thì chiếc xe đã dừng lại . Trước mắt là biển lớn sóng vỗ rì rào ... - Gửi bác Hứa Giai Kì lịch sự móc trong túi ra tờ 100 tệ đưa cho bác tài , rồi bước xuống xe - Cô gái ...còn tiền thừa .... Bác tài còn chưa nói xong thì Hứa Giai Kì đã khuất bóng . Rốt cuộc cô gái này có tâm trạng gì lại buồn bã như vậy . Aizz thật đáng thương mà Bên bờ biển , Hứa Giai Kì tháo đôi giày búp bê mình đang đeo để trên bờ . Còn mình thì lội xuống dòng nước đang lăn tăn gợn sóng . Đi sâu xuống một chút , bàn chân liền cảm giác lành lạnh . Nhưng tinh thần lại cảm thấy rất thoải mái - Này ! cô gái , làm gì vậy . Đừng nghĩ quẩn . Đứng yên đó ... ₫₫₫₫₫₫₫₫₫₫₫ Thiệt sự là tui muốn hờn cả thế giới luôn . Chớp ‘ đoàng ‘ một cái thôi mà cup luôn điện . Aaaa bản nháp của tui cứ như vậy mà biến mấy tiêu ^^^^ Nay Na thi xong hai môn cái là up truyện luôn . Hicccc sự cố bất ngờ mà !!! Na còn thi nhiều môn nữa cho nên hẹn mọi người sang tháng gặp lại nha . Tháng sau thi xong , Na bù nhé !!! Hứa đó