Bảo bối là em

Chương 23 : ở khoảng cách gần không ngờ cô lại xinh đẹp đến vậy

Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo QuânGương mặt Hoắc Triển Bạch trở nên đen thui . Hứa Giai Kì cô mê tiền đến như vậy sao ? ***** Đứng trước gương , Giai Kì cầm lọ dầu tẩy trang từ từ chùi bỏ lớp makup của mình . Lớp da màu nâu nâu được lau đi thay vào đó là làn da trắng mịn như tuyết . Trên gò má không còn lốm đốm tàn nhang , khi tẩy đi lộ rõ một gò má ửng hồng tự nhiên . Chiếc răng giả màu đen được cô gỡ ra , rồi lau đi bỏ phản thịt bò trên miệng - Hứa Giai Kì ...sao mày lại xinh đẹp như vậy Tự kỉ ngắm mình trước gương , Giai Kì thả tóc mình xuống . Mái tóc màu nâu tự nhiên mượt như thác nước rũ đến ngang vai hơi cụp vào bên trong . Tô thêm một chút son màu đỏ ...Hứa Giai Kì còn đẹp hơn cả hoa hậu chứ không phải nói phét . Chẳng qua là với chiều cao của cô nếu như thi hoa hậu thì vẫn còn hơi khiêm tốn một chút - Cô rốt cuộc đã xong chưa , định ngủ luôn trong đó sao ? Tiếng Hoắc Triển Bạch từ bên ngoài vọng vào , giọng nói có vẻ như mất kiên nhẫn . Hứa Giai Kì đã vào bên trong hơn nửa tiếng đồng hồ chứ không ít . Chỉ là tẩy trang thôi , chứ có phải đi Tây Thiên thỉnh kinh đâu mà lâu vậy Nghe tiếng gọi của Hoắc Triển Bạch , Hứa Giai Kì chợt giật bắn mình - Tại sao mình lại ngẩn người lâu như vậy cơ chứ Gần nửa tiếng ngắm mình trong gương . Cô bị ma nhập hay sao ? Từ trước tới giờ cô có bao giờ coi trọng nhan sắc hay ngoại hình của cô bên ngoài đâu . Nhưng mà quả thật , hôm nay cô hơi lạ ....lại không nghĩ thời gian trôi nhanh như vậy - Tôi ra liền ... - Xin lỗi vì để anh đợi lâu Hứa Giai Kì bước ra , khuôn mặt lộ rõ vẽ áy náy . Nhưng thật ra ...cô đang sợ mới ra mắt Tổng tài mà lại như vậy . Cô chỉ sợ mất việc mà thôi .... Đảm bảo rằng nếu như Hoắc Triển Bạch nghe thấy mấy lời nói này trong lòng cô chắc chắn máu sẽ dồn lên não một lượng không hề nhỏ - Đi thôi Sau một lúc thì Hoắc Triển Bạch mới lên tiếng trả lời , Giai Kì chớp chớp mắt như không tin . Khi nãy thấy giọng điệu âm lãnh của anh , khi lúc ra ngoài sẽ bị một trận cuồng phong chứ . Ai ngờ anh chỉ nói một câu ‘ Đi thôi ‘ !! Wtf , cái moé gì vậy (...) Hoắc Triển Bạch cố gắng điều khiển lại trạng thái của mình . Tim anh đập nhanh như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực . Nhất là khi anh nhìn thẳng vào đôi mắt to tròn mà trong sáng của cô . Nhất thời không thể điều khiển được mà muốn cuốn hút sâu mình vào trong đó . Khi nãy ở khoảng cách gần , không ngờ anh lại thấy cô xinh đẹp đến như vậy . Dẫu biết cô rất xinh đẹp rồi , nhưng ở một khoảng cách gần , anh lại cảm thấy ...hình như càng ngày cô lại càng khiến trái tim anh mềm nhũn như nước !!